Tần Triều Mỹ Mãn Sinh Hoạt

Chương 180


Cần chú ý chính là động tĩnh trong triều, ai đồng ý, ai phản đối vân vân.

Dựa theo ý tứ lý giải của Lý Quý Dương, chính là làm cho Doanh Chính quan sát sự vật, sau đó viết một thiên luận văn!
Thực hành ra hiểu biết chính xác a!
Chờ Doanh Chính đi rồi, Lữ Bất Vi lại tới, hắn trực tiếp đi tìm Cam Lỗi, Lý Quý Dương vốn không muốn phản ứng tới hắn, hôm nay có chút hỗn loạn, nhưng người cũng đã đến đây, không thể không lưu lại nghe nói chuyện.

Lữ Bất Vi đến không vì điều gì khác, mà là muốn nói cho bọn họ nghe tình huống trong điện hôm nay, cường điệu biểu hiện hôm nay mình giữ gìn Lý Quý Dương bao nhiêu, ra sức bao nhiêu trong việc này!
- Đa tạ Lữ tướng bang!
Lý Quý Dương quá mức không thành ý chắp tay, thuận tiện ngáp một cái:
- Đối với Quý Dương giữ gìn, thật là cảm kích.

Nói là cảm kích, trên thực tế loại biểu hiện này làm gì có ý "cảm kích"?
Không khỏi làm Lữ Bất Vi thật ngạc nhiên:
- Tần An quân tựa hồ cũng không cao hứng lắm?
- Cao hứng, cao hứng!
Lý Quý Dương bĩu môi nói mát.

- Đừng để ý tới hắn, trong ngày cũng không biết suy nghĩ cái gì, sư phụ hắn lưu cho hắn việc học cũng không đi ôn tập, chỗ này của ta vừa đi học thì ngủ gà ngủ gật!
Cam Lỗi gõ bàn:
- Ngồi cho đàng hoàng!
Lý Quý Dương lập tức quy củ ngồi thẳng người.

- Lần này ít nhiều nhờ Lữ tướng bang, Cam mỗ thay mặt ngu sinh cảm ơn nhiều!
Cam Lỗi tư thế tao nhã chắp tay làm lễ, xem như tạ ơn Lữ Bất Vi.


- Ngài khách khí, nếu không phải đồ vật của Tần An quân to tốt, cũng không thể đạt được phong hào cao quý như vậy.

Lữ Bất Vi hơi có vẻ ghen tuông.

Người thông minh lanh lợi như hắn, ở trong Tần quốc hỗn càng lâu ở trong chính trị càng xem rõ ràng, chính mình tuy rằng trở thành Văn Tín hầu, lại không phải là người nổi danh tài hoa, Tần quốc phong hầu không thiếu, phong quân cũng nhiều, nhưng lấy "Tần" làm phong hào cũng chỉ có một mình Lý Quý Dương!
Tuyệt đối là đệ nhất nhân từ xưa tới nay!
Tại sao hắn chưa từng nghĩ tới đâu!
- Đó chỉ là tự mình không có việc gì hạt cân nhắc, cả ngày chỉ biết hồ nháo!
Cam Lỗi tùy tiện nói.

Cho dù Lữ Bất Vi có ghen tỵ với Lý Quý Dương, cũng không dám thật sự động thủ, hắn đã bao lớn? Mà Lý Quý Dương mới bao nhiêu?
Lý Quý Dương có thể không biết xấu hổ đi ra ngoài khóc lóc om sòm, Lữ Bất Vi tuyệt đối không dám làm như thế!
Vì thế phong hào này của Lý Quý Dương xem như đã chắc chắn, Tần An quân, tuy rằng quy cách cao đó, Trang Tương Vương cũng chưa cho đất phong, cũng không có thực quyền, trừ bỏ có một thanh danh tốt, Lý gia trở thành đại quý tộc cũng không còn chuyện gì khác!
Nhưng Lý gia lúc trước khi Lý Quý Dương là Lang Trung lệnh thì đã thành tiểu quý tộc, nhưng cũng không nhập vào mắt thượng du nhân sĩ.

Cho dù Lý Quý Dương được quốc chủ nhìn với ánh mắt khác, nhưng cũng chỉ có Xương Bình quân tới bái phỏng, em trai của hắn Xương Văn quân cũng không tới, hoặc là kẻ xuống dốc như Cương Thành quân từng tới qua mà thôi.

Nhưng lần này thì khác, Lý Quý Dương trở thành Tần An quân!
Đã là "Quân".

Lý gia lại thay đổi cánh cửa, chưa đầy ba ngày lại thay đổi một cái!
Lần này Xương Bình quân cùng Xương Văn quân cùng đến, nhưng Lý Quý Dương vẫn không gặp, hắn chỉ tiếp đãi Cương Thành quân.


Hai người hàn huyên.

.

thuật luyện đan, chính là hóa học thời cổ đại!
Từ thời Chiến quốc tới nay liền sáng lập phương pháp chế dược là sử dụng dược vật tăng nhiệt độ, là người dùng sớm nhất trong các quốc gia.

Ở thế kỷ thứ chín, thứ mười Tây Nguyên, thuật luyện đan truyền vào Ả Rập, thế kỷ mười hai truyền vào Châu Âu.

Nhưng mà hiện giờ còn ở giai đoạn lúc đầu, rất nhiều đồ vật còn chưa toàn bộ, Lý Quý Dương muốn làm chút kim sang thuốc đi ra, hiện tại kim sang thuốc cũng chỉ có vương công quý tộc có thể sử dụng, bọn lính bị thương toàn bộ đều nhờ nhẫn nại!
Điểm này làm cho Lý Quý Dương thật mất hứng!
Thân thể dù tốt cũng bị nhẫn nại biến thành không xong, thân thể không tốt nhẫn không qua thì phải chết!
Chiến tranh cổ đại kỳ thật người bị giết cũng không nhiều, càng nhiều chính là tổn thất sau chiến đấu!
Mà lúc cùng Thái Trạch đàm luận hắn mới phát hiện, kỳ thật lúc này cũng đã có rất nhiều dược vật, nhưng bọn hắn dùng để luyện đan, mà không phải dùng để chế dược!
Ví dụ như cỏ xuyến, đây là Lý Quý Dương quen thuộc nhất, nghe người bạn cùng phòng nói không ít về thuốc Đông y cho hắn nghe, trong đó còn có cỏ xuyến.

Thứ này còn có cái tên thập phần thông tục: Huyết Kiến Sầu!
Nguyên nhân rất đơn giản, cỏ xuyến phơi khô nghiền thành phấn, là có thể dùng cầm máu, cho nên thuốc cầm máu cổ đại chủ yếu là nó, tiếp theo là Tam Thất sang quý.

Hiện tại Thái Trạch dùng nó đảm đương làm nền, dùng luyện đan đâu!
Người tới bái phỏng Lý Quý Dương cũng không gặp, toàn bộ nhờ Cam Lỗi ra mặt.

Mà cả phủ đệ cũng đều tu sửa, cho dù không sửa nhiều cũng nhất định cần sửa, ở cửa cũng không còn chiêu bài "Lang Trung lệnh phủ" mà đổi thành "Tần An quân phủ".


Xây dựng thêm là không thể nào, con đường này chỉ có hai gia đình, chẳng lẽ muốn chen chúc Lữ Bất Vi?
Lý Quý Dương còn chưa muốn cùng hắn vạch mặt.

Dương Phi Anh cũng nói tạm thời không nên khi dễ Lữ Bất Vi, bởi vì hắn đã cảm thấy hâm mộ, nếu còn làm cho hắn ghen tỵ, tốt xấu thật khó nói.

Đồng thời Lý gia trang cũng bắt đầu cày bừa vụ xuân, bởi vì dân cư chợt tăng nhiều, lại bắt đầu khai hoang, còn được quan phủ ngợi khen: Cho hai đầu trâu cày!
Nhóm lão tốt đều ở lại Lý gia trang, Lý gia trang luôn có trẻ con giáng sinh, Lý Quý Dương nhân cơ hội đi trở về một chuyến, lưu lại không ít đồ vật, mà 001 cũng đi ra lộ mặt, đưa lên hai trăm con trâu, một ngàn con dê cùng năm trăm xe trâu, trên xe lôi kéo lương thực vải vóc cùng vàng bạc châu báu.

Tần Vương cung.

- Lại tới nữa?
Trang Tương Vương đang phê duyệt công văn, nghe được bẩm báo, nói người thần bí lại xuất hiện.

- Dạ, quốc chủ, vẫn lặng yên không một tiếng động.

Thuộc hạ quỳ sấp không dám ngẩng đầu.

- Đến bao nhiêu?
Trang Tương Vương buông xuống thẻ tre.

- Một trăm năm mươi ba người, mang theo hai trăm con trâu, một ngàn con dê, năm trăm xe trâu.

Thuộc hạ càng nói thanh âm càng thấp.

- Không phải cho các ngươi nhìn thấy một chút sao?
Trang Tương Vương vừa nghe con số này liền kinh ngạc.


- Thần đích thật là nhìn chằm chằm, nhưng không biết bọn hắn từ nơi nào xuất hiện, một đống đồ vật đưa vào trong Lý gia trang, theo lý mà nói nhiều người như vậy không có khả năng nhìn không thấy a!
Thuộc hạ cũng rất ủy khuất, thủ hạ của hắn cho dù ánh mắt không tốt, nhưng nhiều người cùng nhiều gia súc lẫn xe như vậy a!
Đoạn đường này vô luận đi qua chỗ nào cũng phải lưu lại dấu vết, cố tình một chút tin tức cũng không có, cứ đột ngột xuất hiện bên ngoài Lý gia trang!
Làm hại chính bọn hắn đều bị hù chết!
- Có tổn thất người nào hay không?
Trang Tương Vương nghĩ nghĩ, chẳng lẽ là bị phát hiện sao? Bị giết người diệt khẩu?
- Không có, thủ hạ của thần đều ở, đều còn sống, cũng không dám dựa vào Lý gia trang quá gần, nhưng có thể cam đoan nơi đó chỉ có một con đường!
Thuộc hạ cam đoan.

- Thì phải là có người phản bội quả nhân?
Trang Tương Vương lại hỏi.

- Thần trăm triệu không dám!
Thuộc hạ bị lời này hù chết, liên tục phục lạy:
- Cầu quốc chủ minh giám!
- Thôi thôi!
Trang Tương Vương cho hắn dừng lại:
- Quả nhân nếu ngay cả các ngươi mà cũng không tin, còn có thể tin ai?
Những thuộc hạ này là phụ thân chỉ trị vì ba ngày của hắn cho hắn, hắn lại dùng một năm thời gian chỉnh đốn, mới có thể sử dụng như cánh tay của mình.

Kỳ thật phụ thân hắn cũng chỉ mới thu thập xong, còn chưa kịp chỉnh đốn đâu, có thể nói nhóm người này là do Chiêu Tương Vương lưu lại, hắn không tin phụ thân ngu đần của hắn, cũng phải tin ông nội anh minh uy phong của hắn a!
Nghe vậy thuộc hạ mới nhẹ nhàng thở ra.

- Nhưng nhiều người như vậy lui tới lại không có chút dấu vết nào, thần thật là lo lắng!
Thuộc hạ kinh hãi, thập phần lo lắng nói.

.

Bình Luận (0)
Comment