Tần Triều Mỹ Mãn Sinh Hoạt

Chương 53


Có thể được nghỉ ngơi ba ngày, ở trong dĩ vãng là chuyện không thể nào, Lý gia trang cũng không phải phủ đệ quan chức, một năm bốn mùa có ít nhất ba mùa đều vội, vội vàng làm ruộng, bởi vì toàn bộ đồng ruộng sản xuất chính là đồ ăn của cả một đại gia đình.

Hơn nữa thời đại này chỉ có vương thất cùng đại quý tộc xem trọng việc ăn tết, tiểu quý tộc cùng nhà địa chủ không cần biết những điều kia, bình dân nhân dân lại không quan tâm, bọn hắn để ý chính là ngày làm sao qua, mà không phải ngày tết làm sao qua.

Ba ngày sau đó mọi người quay về việc cần làm, thu hoạch vụ thu.

Đừng nhìn địa vị xã hội của Lý gia trang không cao, nhưng địa phương thật lớn, toàn bộ đất vườn trong sơn cốc ngay cả ngọn núi bốn phía đều là Lý gia, Lý gia là địa chủ danh xứng với thực.

Cổ đại nông canh cũng không tiên tiến, Lý Quý Dương nhìn ra được lúc mọi người thu hoạch vụ thu thật cần nhân công, cái gì cũng cần người đi làm, nhà bọn họ gieo trồng cũng nhiều, theo hạt kê, kê vàng, đậu tương cho tới gạo lứt vân vân đều có.

Còn có cây cải dầu, cây cải củ vân vân.

Trong đó cây cải dầu nuôi dưỡng tới khi nở hoa kết hạt, hạt của nó có dầu trơn, là một trong những nguyên vật liệu dùng trá mỡ.

Ép ra mỡ, không phải ăn mà dùng làm dầu thắp.

Loại mỡ này hương vị không nặng, còn tốt hơn mỡ động vật rất nhiều, rất nhiều quý tộc đều thích dùng loại mỡ này, hơn nữa thêm vào hương liệu càng tốt hơn!
- Ép mỡ, còn có thể thay một bộ phận thuế má.

Lý Trung đi theo phía sau Lý Quý Dương nói.


Năm nay là một năm mùa thu hoạch a!
- Vậy ép mỡ đi, đồ ăn còn lại dùng làm dưa muối.

Thời đại này đã có dưa muối, là dùng muối ăn yêm chế, thứ này chủ yếu là đồ ăn của người hầu vào mùa đông.

- Đương nhiên năm nay dân cư nhiều hơn, mua nhiều một ít muối ăn yêm đồ ăn.

Lý Trung vui vẻ nói.

Thiếu gia xứng nữ nhân cho người hầu, quả nhiên làm cho bọn hắn làm việc càng thêm phấn chấn!
Những năm qua thu hoạch vụ thu là mệt người nhất, ăn cũng không ngon, hắn còn phải mỗi ngày trông coi, phòng ngừa người hầu nhàn hạ chậm trễ thời gian.

Năm nay lại khác, đều không cần hắn buổi sáng đứng lên đi kêu người làm việc, đám người hầu đã thật tích cực đi sớm về tối, làm việc tận lực làm cho hắn cũng phải giật nảy mình!
Đương nhiên thiếu gia cũng không bạc đãi bọn hắn, ban đầu thu hoạch vụ thu ngày hai bữa cơm, mỗi bữa đều có thịt có rau, còn quản ăn no, một ngày phải giết năm con dê, động bất động còn đòi giết trĩ đôn nấm, phân cho đám người hầu cùng ăn.

Đừng nói là người hầu, dù là hắn ăn vào cũng cảm động, thiếu gia đối đãi bọn họ thật là tốt quá!
Cho dù lúc lão gia còn tại thế đối đãi với hắn cũng tốt, nhưng tuyệt đối không được tốt như vậy, hơn nữa phu nhân vô cùng phòng bị hắn, không ngừng làm phiền vợ hắn.

Chuyện của nữ nhân nam nhân không có biện pháp nhúng tay, cho dù hắn có nhắc qua với lão gia nhưng lão gia cũng nói phu nhân vài lần, lại có tác dụng gì?
Phu nhân quay đầu lại xuống tay còn ác hơn!
Nếu không phải vợ hắn mạng lớn, cũng không biết đã sớm phải đầu thai đi đâu, cũng bởi vậy tiểu nhi tử của hắn từ nhỏ thân thể yếu, bao nhiêu năm nay cũng không thể giúp đỡ được gì cho hắn.

Cũng bởi vì vậy mà vợ hắn bao nhiêu nay cũng không thể tiếp tục có thai.

Vẫn là thiếu gia tốt!
Từ sau khi thiếu gia trở về đương gia, tuy rằng nhìn thấy tiêu tiền như nước, nhưng đối với người hầu cũng thật tốt, thật sự làm cho hắn cảm nhận được hồi báo, nhìn xem một đám người hầu hận không thể lấy ra toàn bộ sức mạnh của mình mà làm việc đâu.

Ngay cả tiểu nhi tử của hắn sắc mặt cũng tốt hơn rất nhiều, thậm chí còn cao lớn mập mạp.

Người khác thì không nói, Lý Trung là người đầu tiên bội phục Lý Quý Dương, thủ đoạn này vừa nhìn dùng thu thập lòng người, nhưng thiếu gia cứ rõ ràng sử dụng ra, lòng người thật đúng là bị hắn thu thập!
Dùng đồ vật cũng không nhiều lắm, chỉ là một ít cái ăn, một nữ nhân, toàn bộ thôn trang đều cảm kích thiếu gia!
Kể cả quản gia như hắn, có ai mà không chịu phục? Trong lòng cảm kích thiếu gia không để đâu cho hết!
Lý Quý Dương nói:
- Đem.

.

khụ khụ, đem thục đều lưu lại, lúc mua muối ăn cũng đừng bỏ mất lỗ khối.


- Đều lưu trữ đâu, đậu hủ ai cũng thích!
Lý Trung cao hứng nói.

Đậu hủ a!
Hắn lần đầu nghe nói, quá trình chế tạo thần kỳ làm cho hắn đều phải than thở!
- Nhưng mà thiếu gia, thứ này, thật sự không thể?
Lý Trung muốn dùng đậu hủ đi lập công cho thiếu gia, thứ này nếu tiến hiến cho vương thất, nói không chừng có thể đổi không biết bao nhiêu ưu đãi đâu!
- Vẫn chưa tới thời điểm!
Lý Quý Dương nói, sau lập thu thái tử Trụ sẽ đăng cơ thành Tần quốc đứng đầu, đáng tiếc chỉ được ba ngày.

Đợi Doanh Tử Sở đăng cơ thành Tần quốc quốc chủ, mẹ con Doanh Chính cũng nên trở lại.

Doanh Tử Sở chỉ trị vì ba năm thời gian, sau đó hắn tìm đường chết trên bụng nữ nhân!
Sau khi Tần Doanh Chính lên ngôi, còn bị Lữ Bất Vi quản chế, chờ hắn có thể tự mình chấp chính, khi đó tiếp tục dâng lên, mới là thời gian thích hợp nhất!
- Vậy cần phải đợi bao lâu a?
Lý Trung sốt ruột.

- Ít nhất phải đợi thời gian ba bốn năm!
Lý Quý Dương cũng sốt ruột, nhưng chuyện này không phải nói sốt ruột thì có thể làm, nếu dâng lên sớm, hắn sợ bị Lữ Bất Vi theo dõi!
Từ lúc làm quần áo, hắn bị Lý Trung hù sợ, sau này cũng không dám cho hắn tùy tiện đi an bài, ai biết hắn thật sự là dám đi a!
- Lâu như vậy?

Truyện Hài Hước
Lý Trung sửng sốt.

- Khi đó ta ít nhất là trưởng thành.


Lý Quý Dương chỉ có thể dùng lý do này.

- Là lão nô không đúng!
Lý Trung lập tức nhận sai.

- Ngài không cần nói xin lỗi, một lần là đủ rồi, làm cho mọi người trước nhớ kỹ tên của ta là được, chờ ta trưởng thành.

.

Hắn cũng không nói hết lời, mặc cho Lý Trung tự mình suy nghĩ.

- Thiếu gia, lão nô đã biết!
Lý Trung lau nước mắt, thái độ kiên định.

Trước khi mặt trời lặn Lý Quý Dương đã ăn cơm xong, đi xem tiểu anh nhi.

Hiện tại tiểu tử kia đã ba bốn tháng lớn, đang nằm ngửa trên giường.

- Bảo bảo nga, tiểu thúc tới rồi!
Lý Quý Dương chạy thẳng tới chỗ nhi đồng, tiểu tử kia lúc này nhìn thật bụ bẫm trắng nõn, cười tươi không có răng, manh chết người!.

Bình Luận (0)
Comment