Gia súc trong nhà đều do hắn phụ trách chiếu cố.
Đây không phải việc khổ cực, trong nhà này ngoại trừ lương thực chỉ có gia súc là quan trọng nhất, nhất là trâu bò, còn có dê cần vắt sữa hoặc dùng ăn thịt.
- Sao tới sớm như vậy?
Lý Quý Dương ngồi ăn điểm tâm, hỏi:
- Có muốn cùng nhau ăn chút gì không?
- Tiểu nhân đã ăn rồi.
Lý Phúc cười a a cũng không khách khí:
- Hôm nay tới là muốn cùng ngài nói một tiếng, đêm qua lúc tuần tra có cài đặt cạm bẫy ở sau núi, buổi sáng hôm nay phát hiện bắt được bốn năm mươi con thỏ hoang!
- A?
Lý Quý Dương thiếu chút nữa bị sặc đến:
- Bắt được bao nhiêu?
- Bốn năm mươi con!
Lý Phúc cười a a:
- Đêm nay trong thôn trang sẽ làm thỏ nướng, được không?
- Được!
Lý Quý Dương lập tức gật đầu:
- Trừ bỏ nữ nhân có thai, cho các nàng ăn.
.
trĩ ra, người khác đều ăn thỏ nướng!
Lý Phúc liền ứng tiếng, sau đó đi ra ngoài.
Vào lúc này da thỏ thật dày, nếu để dành được nhiều còn có thể dùng làm đệm giường hoặc là áo khoác, đều là nguyên liệu rất tốt.
Tìm cháu nhỏ chơi đùa, hắn hỏi Lan nãi mẫu:
- Ngươi có thể ăn thịt thỏ không?
Nữ nhân đang nuôi nhi đồng bằng sữa mẹ có thể ăn được thịt thỏ hay không hắn cũng không biết!
- Có thể ăn được chút ít, không nên ăn nhiều.
Lan nãi mẫu đáp.
- Nga, vậy ngươi ăn chân thỏ, còn lại như những nữ nhân có thai khác, ăn trĩ là được.
Lý Quý Dương lập tức nói.
Chân thỏ cũng không lớn, với lượng cơm ăn của Lan nãi mẫu tuyệt đối không thành vấn đề.
Lý Quý Dương chơi xong dỗ cháu ngủ, bản thân ra ngoài uống một chén sữa đậu nành, thấy mọi người bận rộn chỉ có mình rảnh rỗi, liền quay vào phòng:
- Thuần Nhã! Thuần Nhã!
- Ở ở!
Thuần Nhã xông ra:
- Coi chừng cửa, không cho ai đi vào!
Lý Quý Dương vừa lòng gật đầu, đi vào không gian, bên trong đã hết sức phồn hoa.
Địa phương lớn hơn gấp mấy lần không nói, chủng loại cũng đầy đủ làm cho hắn thật kinh ngạc!
Xung quanh con suối âm dương vẫn như trước, chỉ là bị gieo trồng ba vòng nhân sâm!
- Đây là?
Lý Quý Dương có mầm móng nhân sâm, nhưng lý giải về dược liệu cũng chỉ nghe qua bạn cùng phòng đại học nhắc sơ qua mà thôi.
- Nga, chủ nhân, tôi phát hiện ngài có thật nhiều mầm móng, thật sự làm cho người ta vui mừng!
001 vui vẻ nói:
- Sau đó tôi lại phát hiện, loại thực vật tên là "nhân sâm" này thật sự rất có giá trị nghiên cứu!
001 là người máy trí tuệ cao, còn là trưởng máy, có được trình tự xét nghiệm cao cấp.
Hôm qua lúc nghe chủ nhân giới thiệu, hắn đã phát hiện nơi này có được thổ nhưỡng tốt nhất, mầm móng đầy đủ nhất, nước suối thơm ngọt nhất!
Nơi này quả thật là thiên đường dành cho đoàn thể bọn hắn!
- Nga nga, nếu anh thích thì cứ nghiên cứu đi!
Lý Quý Dương khoát tay:
- Tôi tới tìm chút hoa quả, thuận tiện nhìn xem trang bị năng lượng mặt trời.
- Nga, nơi này của ngài thật sự không có mặt trời.
.
001 vừa nghe liền vò đầu.
- Vậy làm sao bây giờ?
001 nhìn Lý Quý Dương.
- Yên tâm đi, tôi mang ra ngoài nhận mặt trời chiếu là được!
Lý Quý Dương nói.
- Ngài đem nó đặt chỗ nào?
001 đưa cho Lý Quý Dương một quả đào, đã bỏ hạt cùng vỏ, trực tiếp ăn là được.
- Thả trên nóc phòng của tôi!
Lý Quý Dương ăn xong liền trực tiếp đi ra không gian.
Hình tròn kia là một loại kim chúc, khi co lại chỉ lớn cỡ nắm tay, mở ra nhìn giống như một cái chảo!
Lý Quý Dương mờ mịt, làm sao phóng lên đây! Bản thân hắn cũng không biết leo nóc nhà, đừng nhìn kiến trúc dân gian cổ đại thấp, nhưng nếu muốn leo lên cũng thật khó khăn.
- Lý Bình, Lý An!
Lý Quý Dương kêu người.
Lý Bình cùng Lý An bởi vì thời tiết lạnh nên ở trong chính sảnh tìm địa phương ngồi, tùy thời chờ đợi thiếu gia gọi về.
- Ở đây, thiếu gia!
Hai thiếu niên bật lên.
- Ta muốn leo lên nóc nhà!
Lý Quý Dương hô.
- A?
Lý Bình Lý An còn tưởng mình nghe lầm!
Ngay lúc người của Lý gia trang bận rộn, sau khi bắt được bốn năm mươi con thỏ, cảm xúc của mọi người đều tăng vọt, Lý Phúc lại dẫn người đi xung quanh thôn trang đào nhiều cạm bẫy lớn, lại chạy tới sau núi gài không ít cạm bẫy.
Ở trong nhà Lý Bình Lý An đỡ cây thang, Lý Quý Dương bò lên trên nóc nhà.
Trên nóc nhà có một mảnh bằng phẳng thường dùng phơi nắng lương thực, mà mảnh bằng phẳng của chủ trạch chỉ dùng bài trí, sau khi thu hoạch chỉ phơi một ít ngũ cốc xem như tục lệ, tỏ vẻ ý tứ ngũ cốc được mùa mà thôi.
Vừa lúc có được địa phương như vậy, Lý Quý Dương đem đồ vật phóng lớn, dùng mấy khối gạch cùng ngũ cốc áp vững, phòng ngừa bị gió thổi xuống, sau đó liên tuyến vào trong phòng, có một vật càng nhỏ hàm tiếp lên một vật vuông vức, đó là dùng chứa đựng năng lượng mặt trời, bên trên có đèn đỏ, chờ nạp đủ Lý Quý Dương chỉ cần đổi lại một cái, một cái có thể giúp cho người máy dùng được ba tháng một lần.
Làm xong Lý Quý Dương vào phòng lật xem Tần giản.
Chữ trên Tần giản tuy hắn cũng đoán được, nhưng không hiểu rõ ràng, cứ như vậy cũng không tốt, vẫn là lãng phí thời gian!
Lý Quý Dương quyết định đi mời một vị tiên sinh về nhà, chẳng những riêng hắn cần học biết chữ, bọn nhỏ trong nhà cũng cần như thế.
Kỳ thật nhi đồng trong nhà cũng ít, chỉ khoảng mười mấy hài tử, tuổi tác từ năm tuổi đến mười tuổi mà thôi.
Bởi vì người hầu muốn lấy vợ cũng ít, hơn nữa chủ nhân trước kia cũng không nghĩ làm việc này, nhi đồng đương nhiên không nhiều.
Hơn nữa một khi nhi đồng lên tới thanh niên thì cần giao nộp thuế má, cho dù là người hầu cũng phải giao một ít, vì vậy có rất ít chủ nhân nuôi nhi đồng của người hầu, bởi vì nuôi lớn một đứa bé chi phí lớn hơn là mua sẵn bên ngoài.
Nuôi dưỡng nhi đồng ngoại trừ phí không ít lương thực cùng vải vóc, còn phải đợi hơn mười năm, tinh tế chiếu cố, bằng không nửa đường chết yểu không ít, nếu mua có sẵn thì không cần phiền toái như vậy, chỉ cần đem về nhà vài ngày là có thể trực tiếp làm việc.
Vì vậy chỉ có đại quý tộc mới có người hầu lập gia đình, tiểu quý tộc cũng không chú ý như thế, Lý gia miễn cưỡng được xem là tiểu quý tộc, chính là xếp sau cùng mà thôi.
Lý gia có được một mảnh địa phương lớn như vậy an cư lạc nghiệp mà không bị người theo dõi, một phần là vì nơi hẻo lánh, một phần khác họ cũng được xem là quý tộc, không dễ xuống tay.
Buổi tối người trong thôn trang được ăn thịt thỏ nướng, trừ bỏ nữ nhân có thai ngay cả Lan nãi mẫu cũng có được một chân thỏ.
.