– Võ Đang Nữ Mỹ Quyền Pháp? Phái Võ Đương có nữ nhân sao?
Vệ Bích cười ha ha, trong ánh mắt mang theo vài phần châm chọc.
Trương Siêu Quần liếc mắt liếc nhìn y, tên chó nhỏ này tựa hồ thật sự đối với mình dáng vẻ có khúc mắc a! Mẹ nhà nó, không chấp nhận là hạng xoàng xĩnh, tiểu gia ta dung mạo so với ngươi soái, bắp thịt nhiều hơn ngươi, võ công cao hơn ngươi, danh tiếng môn phái so với nhà người cũng hơn, thảo nào ngươi đố kị.
Không đợi Trương Siêu Quần lên tiếng, Chu Cửu Chân trả lời ngay︰
– Sao lại không có nữ nhân? Võ Đang đâu phải là chùa miếu như phái Thiếu Lâm, biểu ca không biết đừng nói lung tung.
Võ Thanh Anh cũng kinh ngạc nhìn sư ca mình, nàng không hiểu sư ca luôn luôn nhã nhặn có lễ, ngày hôm nay tại sao lại cứ nhằm vào vị Trương công tử này, Vệ Bích bị Chu Cửu Chân trách móc, gương mặt tuấn tú của y ửng đỏ, trong mắt loé ra một tia hằn học.
Trương Siêu Quần âm thầm vui mừng, đang suy nghĩ tìm ra chiêu nào để làm cho Vệ Bích này này xấu mặt, Chu Cửu Chân đã là đi tới bên cạnh người, lôi kéo cánh tay Trương Siêu Quần dịu dàng nói︰
– Huynh đừng để ý tới biểu ca, huynh mau nhanh dạy muội học Nữ Mỹ Quyền Pháp đi!
Lúc này này phụ mẫu không có bên người, Chu Cửu Chân đã có chút không giữ chừng mực rồi.
Trương Siêu Quần trong mũi nghe thấy mùi thơm như lan ngát hương, mỹ nữ ở bên cạnh mềm giọng muốn nhờ, trong lòng vui sướng, lại thấy Võ Thanh Anh bên cạnh Vệ Bích cũng là tỏ rõ vẻ chờ mong, hắn mở cờ trong bụng, cười ha ha, nói︰
– Tốt! Ta sẽ dạy ngươi hai chiêu! À.. Võ tiểu thư nếu có hứng thú, thì đừng ngại cùng học nhé.
Võ Thanh Anh ngẩn ra, không nghĩ tới hắn lại hào phóng, phải biết rằng bình thường trong chốn võ lâm, võ công thường là nam bất truyền nữ, cũng như là sư phụ dạy đồ đệ, cũng nhất định sẽ giữ lại một chiêu nửa thức không dạy, huống chi là võ công của chính Võ Đang Trương chân nhân sáng tạo, Võ Thanh Anh mừng thầm nói︰
– Đa tạ Trương công tử!
Trương Siêu Quần liếc nhìn nhìn Vệ Bích, nói︰
– Nếu như Vệ công tử cũng muốn học Nữ Mỹ Quyền Pháp, thì cũng có thể đứng ở một bên quan sát.
Vệ Bích hừ một tiếng, nói︰
– Ta không phải nữ nhân, học loại quyền pháp này làm chi?
Hắn này lời nói không khách sáo, lần này không chỉ là Chu Cửu Chân, liền ngay cả Võ Thanh Anh cùng đi với y cũng cảm thấy y có chút quá đáng.
Võ Thanh Anh sẵng giọng︰
– Sư ca, Trương công tử là có ý tốt, sư ca sao lại như vậy?
Vệ Bích lời vừa nói ra, thì đã hối hận, y cũng không biết tại sao mình lại đối với Trương công tử này lại thấy ngứa mắt, nãy giờ nhìn thấy biểu muội trước giờ luôn luôn dán cạnh bên mình, giờ đối với mình cũng chẳng để ý tới, cứ nắm lấy cánh tay của người ta, trong lòng đố kỵ nên rối loạn trong lòng.
Nhưng bây giờ, ngay cả Võ Thanh Anh cũng nói giúp cho người kia, dọc theo đường đi đến thời điểm giờ Võ Thanh Anh còn thân thiết vơi hắn, hiện tại với cảnh tượng như vậy, trong lòng y càng phẫn nộ bất bình.
Trương Siêu Quần thấy này tình cảnh kỳ diệu xoay trở như vậy, hắn muốn liền cười to, nhưng ráng cố nín lại, hắn quyết định lại thêm dâu vào lửa, cực kỳ thành khẩn nói︰
– Võ tiểu thư, không nên trách Vệ công tử, là do ta lỗ mãng, không suy nghĩ là Võ Đang Nữ Mỹ Quyền lại không thích hợp với Vệ công tử, mong rằng Vệ công tử chớ trách..chớ trách.
Hắn càng là biểu hiện nhã nhặn có lễ nghĩa, càng làm nổi bật lên Vệ Bích thô lỗ, Vệ Bích dù sao cũng là mao đầu tiểu tử mười mấy tuổi, làm sao là đối thủ chọi lại với Trương Siêu Quần thực tế tuổi tác đã có ngoài ba mươi tuổi, rõ ràng trong bụng y hận đến muốn tàn nhẫn đánh đối phương một trận, nhưng cũng không có lý do gì để phát hỏa, nên “ hừ” một tiếng rồi xoay người đi ra.
Võ Thanh Anh thấy y rời đi, hơi do dự, rồi quay đầu lại hướng về Trương Siêu Quần nói︰
– Xin lỗi, Trương công tử, sư ca muội ngày hôm nay tâm tình không tốt lắm, xin Trương công tử bỏ qua cho, có đắc tội, tiểu muội xin thay thế sư ca xin lỗi Trương công tử.
Trương Siêu Quần rộng lượng nở nụ cười, nói︰
– Không có gì.. không có gì, thật ra là ta không nên nói Vệ công tử đứng nhìn quan sát Nữ Mỹ Quyền.
Võ Thanh Anh thấy hắn không tính toán đến, trong lòngnàng hảo cảm càng sâu, nói︰
– Xin lỗi, muội đi nhìn xem sư ca một chút, các người không cần chờ muội.
Nói xong liền quay đầu chạy theo Vệ Bích.
Trương Siêu Quần thấy nàng vì sư ca, thậm chí ngay cả võ công Võ Đang cũng không cần học, trong lòng cảm thấy thất vọng, thầm nghĩ︰
“ Xem ra muốn đem Võ Thanh Anh đoạt được, còn phải tốn không ít công sức. “
Chờ Võ Thanh Anh đi xa, Chu Cửu Chân bỗng nhiên chua xót nói︰
– Huynh nhìn thấy Võ Thanh Anh có phải là xinh đẹp đẽ hơn muội phải không?
Trương Siêu Quần ngẩn ra, cười nói︰
– Nói cái gì vậy, Võ tiểu thư nào có bằng muội! Ta xem người ở Côn Lôn sơn đều là không ánh mắt, “ Tuyết Lĩnh Song Sơn “ là hữu danh vô thực, chỉ có Chu Cửu Chân là đẹp như thế, Võ tiểu thư không sánh một nửa muội, có thể nào lại gọi là “ Tuyết Lĩnh Song Sơn?
Chu Cửu Chân nghe được vui mừng khôn nguôi, gắt giọng︰
– Ai biết huynh nói là thật sự hay là giả, Võ Thanh Anh nếu như không đẹp, vừa rồi hà tất huynh lại nhìn chằm chằm nàng?
Trương Siêu Quần nói︰
– Oan uổng cho ta, muội không nhớ rõ sao? Lần trước chính muội nói là muốn ta xem là Chu Cửu Chân tiểu bảo bối xinh đẹp, hay là Võ Thanh Anh xinh đẹp đẽ, thì giờ ta đã nhìn rõ ràng, vẫn là là Chu Cửu Chân tiểu bảo bối xinh đẹp hơn.
Nói rồi hắn duỗi ra một tay, nắm chặt bàn tay kia mềm mại không xương trắng mịn của nàng.
Chu Cửu Chân vừa thẹn vừa vui, nói︰
– Ai da cái người này, muội trở thành tiểu bảo bối của huynh hồi nào vậy? Nếu là bị phụ mẫu muội nghe thấy còn đến mức nào? Huynh thật là nói liều!
Trương Siêu Quần nói︰
– Được rồ..i được rồi, hiện tại muội không phải tiểu bảo bối, chỉ sau này mới đúng là như thế. Bây giờ ta sẽ dạy muội Nữ Mỹ Quyền Pháp, bảo đảm muội sau khi tập xong càng thêm phong thái mê người, vượt quá gấp đôi Võ tiểu thư luôn đấy.
Chu Cửu Chân hưng phấn gật đầu, liên thanh kêu lên︰
– Muội muốn học! Huynh nhanh dạy muội đi!
Nữ mỹ quyền pháp nguyên là quyền pháp của Cổ Mộ phái, triển khai thì thân hình phiêu dật tiêu sái, chiêu thức ác liệt tinh diệu, mỗi một chiêu đều mô phỏng lấy tên theo một mỹ nữ nổi danh trong lịch sử, nam nữ đều có thể luyện tập, nhưng Cổ Mộ Phái tự các đời trước truyền qua đều là nữ tử, cho nên lấy tên gọi là nữ mỹ quyền pháp.
Trương Siêu Quần truyền một chiêu “ Chiêu Quân Xuất Tắc “cho Chu Cửu Chân, nàng vốn là học võ công lấy Nhất Dương Chỉ Làm chủ, luyện chính là chỉ lực, chiêu này là vô cùng thích hợp.
Quả nhiên, Chu Cửu Chân thông minh lanh lợi rất nhanh liền đem chiều này học được, không ngừng luyện chưa tới nữa giờ, Trương Siêu Quần ở một bên không ngừng sửa lại chỉ điểm, rốt cục đem chiêu này học được thông thạo, Chu Cửu Chân vui mừng khôn xiết, quấn quít lấy Trương Siêu Quần nói là dạy tiếp.
Trương Siêu Quần nói︰
-Dạy tiếp thì được rồi, nhưng phàm là học nghệ thì phải bái sư nhưng sau này tương lai là thê tử của ta, cho nên nếu không bái sư, muội hôn ta một cái, ta sẽ dạy muội một chiêu.
Chu Cửu Chân sẵng giọng︰
– Huynh có tài nghệ gì mà muốn muội hôn huynh!
Ngón tay nhẹ phẩy, Chu Cửu Chân liền tấn công hướng về Trương Siêu Quần, chiêu nàng sử dụng, chính là mới vừa mới học được “ Chiêu Quân Xuất Tắc “
Trương Siêu Quần cười ha ha, một chân điểm nhẹ, thân hình nhẹ nhàng lùi lại, Chu Cửu Chân lại dùng chiêu này đánh tiếp, Trương Siêu Quần liền triển khai khinh công Cổ Mộ Phái, xoay người xê dịch, thân pháp nhẹ nhàng, thỉnh thoảng sờ ở trên mặt nàng một cái, Chu Cửu Chân đánh không trúng hắn, trái lại bị hắn liên tục sỗ sàng, tức giận đến khuôn mặt nhỏ đỏ chót.
Trong lúc hắn đàng trêu chọc nàng, thì nghe phía sau truyền đến tiếng bước chân, Trương Siêu Quần thoáng nhìn bên dưới, hóa ra là nhạc mẫu xinh đẹp giá lâm, hắn liền liếc mắt ra hiệu cho Chu Cửu Chân, nàng quay đầu nhìn lại, kêu lên︰
– Mẫu thân, Trương công tử đang dạy con võ công đây! Mẫu thân mau tới nhìn xem, con học được một chiêu rồi!