Vừa rồi lén lúc sờ soạng trên cái mu âm hộ của Võ Thanh Anh đắc thủ, Trương Siêu Quần không khỏi âm thầm đắc ý, mắt nhìn thấy Võ Thanh Anh cũng là sóng mắt lưu chuyển, trên mặt e lệ như hoa, thì trong lòng hắn đã bắt đầu trù tính nên làm cách nào để đem “ Tuyết Lĩnh Song Sơn “ đề chiếm đoạt được, lúc này một nha hoàn đi đến mời tất cả bọn họ đi dùng cơm.
Đến đại sảnh, từ lâu tiệc rượu đã xếp đặt xong, lúc này Hồng Mai Sơn Trang khắp nơi hoan ca nói cười, ngoài sân cũng có hơn 20 bàn tiệc, hôm nay toàn bộ người hầu, nha hoàn đều được chơi đùa chơi đùa ăn uống bài bạc thả cửa, không còn biết trời đất ở đâu.
Vừa vào, Trương Siêu Quần liền nhìn thấy vơ chồng Chu Trường Linh đang cùng Vệ Bích nói chuyện, khi thấy Trương Siêu Quần đến, hai vợ chồng đều đứng lên, Chu Trường Linh cười nói︰
– Hiền điệt mời ngồi ở đây.
Trương Siêu Quần khiêm tốn nói vài câu, liền ngồi ở bên cạnh Chu Trường Linh, Vệ Bích kia thấy Trương Siêu Quần được hậu lễ, trong lòng y căm ghét bất bình, trên mặt sương lạnh gắn đầy….
Trương Siêu Quần âm thầm quan sát mỗi cử động Chu phu nhân, thấy Chu phu nhân chẳng để hắn vào ở trong mắt, vẫn bình thường nói cười vui vẻ, mặc dù là ánh mắt cùng hắn đôi lúc chạm nhau, thì cũng giống như là lúc trước khi mới vừa gặp hắn chẳng khác nhau chút nào, tựa như là màn hương diễm vừa qua chẳng từng có xảy ra, làm Trương Siêu Quần có chút thất vọng, bên tay trái của hắn ngồi chính là Chu Trường Linh, bên phải là Chu Cửu Chân, nàng ngày hôm nay hứng thú cực cao, người yêu an vị ở bên cạnh, trong lúc ăn uống, một chân cùng với chân Trương Siêu Quần va va chạm chạm, tình ý kéo dài, bữa cơm này, nàng ăn rất là ngon miệng.
Tiệc xong, Chu Cửu Chân lại quấn quít lấy Trương Siêu Quần nhờ chỉ giáo thêm quyền thuật, Chu Trường Linh cũng là có hứng thú, muốn đi theo cùng nhìn, Trương Siêu Quần biết Chu Trường Linh võ nghệ cũng tinh xảo, nên hắn liên tục khiêm nhượng, Chu Trường Linh lúc này giải thích nói, Hồng Mai Sơn Trang cùng Võ Liệt Sơn Trang hợp xưng Chu Võ Liên Hoàn Trang, người của hai nhà hàng năm đều tụ tập, cùng luyện võ công để xem mức tiến triển đến đâu, Trương Siêu Quần thấy Võ Thanh Anh cũng có vẻ chờ mong nóng lòng muốn thử, trong lòng hắn mang đại sướng, nên liền đồng ý.
Đoàn người đi tới hậu viện, bắt đầu thì Vệ Bích cùng Võ Thanh Anh biễu diễn công phu Lan Hoa Phất Huyệt Thủ, đây là tuyệt kỹ của Võ Gia, đến từ đảo chủ Đào Hoa Đông tà Hoàng Dược Sư, hai sư huynh muội Vệ Bích chẳng khác nào là Kim Đồng Ngọc Nữ, thủ pháp của Lan Hoa Phất Huyệt Thủ cùng Nữ Mỹ Quyền Pháp của Cổ Mộ Phái đều là chú ý đến tư thế duyên dáng ảo diệu, diễn luyện ra, nhìn trông rất đẹp mắt, Trương Siêu Quần thấy sư huynh muội bọn họ võ công rất thành thạo, hiển nhiên là tu luyện phối hợp cùng nhau đã qua nhiều năm, cho nên cũng thầm ganh tỵ.
Chờ hai người bọn họ thi triễn xong công phu, Chu Trường Linh vỗ tay khen︰
– Được lắm, sư huynh muội các ngươi năm nay võ công tiến bộ không ít, xem ra Võ huynh đã bỏ công sức không ít đào tạo trên người các ngươi. Vệ Bích.. Lan Hoa Phất Huyệt Thủ sư phụ ngươi đã truyền cho, nhưng môn võ công này nếu là phối hợp cùng với Lạc Anh Thần Chỉ, chỉ hóa thành chưởng, chưởng hóa thành chỉ, chưởng khi đến như hoa rụng rực rỡ, phất chỉ như hoa lan xum xuê, chiêu nào chiêu nấy ác liệt, phong thái đoan lệ, uy lực tăng mạnh, sư phụ ngươi đã có dạy ngươi chưa?
Vệ Bích trên mặt hơi ngượng nói︰
– Lạc Anh Thần Chỉ thì sư phụ lão nhân gia cũng có giáo qua, nhưng nội điệt tư chất đần độn, chỉ học được có một, hai phần.
Chu Cửu Chân cười nói︰
– Vậy cũng là tốt lắm rồi, sau này biểu ca cố gắng tu luyện thì sẽ giỏi thôi.
Vệ Bích cung kính lùi qua ở một bên, Chu Trường Linh lại hướng về Chu Cửu Chân nói︰
– Cửu Chân, nhìn biểu ca cùng muội muội của con, cả hai võ công đều cao hơn con, con phải cố gắng hướng về bọn họ tập luyện đấy.
Chu Cửu Chân quay qua phía Chu Trường Linh le lưỡi, nói︰
– Phụ thân…để con thi triễn cho phụ thân xem công phu con mới học qua của Trương công tử Nữ Mỹ Quyền Pháp của phái Võ Đang, Anh muội, chúng ta cùng nhau luyện nhé!
Chu Trường Linh nở nụ cười gật đầu.
Liếc nhìn Tuyết Lĩnh Song Sơn chuẩn bị diễn luyện qua mấy chiêu Nữ Mỹ Quyền Pháp, Chu Trường Linh là người hiểu biết về võ công, lại nghe qua công phu này là do Trương Tam Phong sau khi hơn trăm tuổi mới sáng tạo quyền pháp, liền vỗ tay tán thưởng.
Đối với Tuyết Lĩnh Song Sơn tuy rằng quyền pháp này còn rất mới lạ, nhưng khi hai tiểu thư bỏ đi áo ngoài Hồ Cừu cùng Điêu Cừu, thì nhìn thấy thân thể thướt tha, quyền pháp uy lực nhìn thấy bình thường, nhưng ẩn bên trong sự tao nhã nhàn dật, biểu hiện chiêu thức vô cùng nhuần nhuyễn, linh lung vẻ đẹp, làm cho Trương Siêu Quần nhìn đến tâm trí rung động, huyết mạch sôi sục.
– Hay..
Chu Trường Linh khen.
– Trương chân nhân quả nhiên là một đại tông sư, chiêu nào chiêu nấy đều là ngoài dự đoán mọi người, tinh, nhanh, kỳ, chuẩn, nếu chủ quan không biết được quyền pháp này ảo diệu, đến lúc ứng phó khó mà đỡ kịp.
Chu Cửu Chân cùng Võ Thanh Anh cùng lúc dừng lại, hai tiểu thư đều nhìn phía Trương Siêu Quần, một người là ánh mắt đưa tình, một người là kính phục, đang muốn muốn hắn tiếp tục dạy thêm vài chiêu, Vệ Bích bỗng nhiên nói︰
– Quyền pháp múa thật đẹp! Nhưng nếu là nam nhân triển khai đánh ra, khó tránh khỏi có chút dáng vẻ kệch cỡm, nét duyên dáng sẽ thiếu tự nhiên, ta có đề nghị, nếu như Trương công tử không ngại, ta muốn cùng Trương công tử tỷ thí qua một chút, không biết Trương công tử có chịu nể mặt ta không?
Lời y vừa nói ra, tất cả mọi người là cảm thấy bất ngờ, Chu Trường Linh không khỏi tức giận, Vệ Bích này đúng là không biết cách nói chuyện, quyền pháp này là do Võ Đang Trương Tam Phong sáng tạo, cho dù là biểu ca ngươi không ưa Trương Siêu Quần, cũng không nên nói lời như vậy a, dáng vẻ kệch cỡm, nét duyên dáng sẽ thiếu tự nhiên, nói thế chính là nhục mắng Võ Đang chưởng môn Trương chân nhân người ta rồi!
Hai tiểu thư cùng là phẫn nộ nhìn Vệ Bích, nhưng Trương Siêu Quần khẽ mỉm cười, làm như không để ý lắm, ôm quyền nói︰
– Vệ huynh võ công cao cường, hơn xa tiểu đệ, đúng ra là tiểu đệ phải hướng về Vệ huynh để học tập mới đúng.
Chu phu nhân thấy hắn lại đáp ứng với Vệ Bích, liền thấp giọng hướng về Chu Trường Linh nói︰
– Phu quân không ngăn cản bọn họ à? Vạn nhất có tổn thương gì, mới đầu năm mới thì không may mắn đâu.
Chu Trường Linh vui vẻ cười nói︰
– Không có gì mà ngại, người trong chốn võ lâm tỷ thí là chuyện bình thường mà.
Chu phu nhân không nói, nàng biết Lan Hoa Phất Huyệt Thủ cùng Lạc Anh Thần Chỉ đều là võ công thượng thừa, phái Võ Đương võ công tuy rằng cũng không kém, nhưng Trương Siêu Quần tuổi vẫn còn quá trẻ như thế, thì liệu có thể học được bao nhiêu công phu? Huống chi Vệ Bích hôm nay lại không giống bình thường, Chu phu nhân là người từng trải, làm sao há có thể không nhìn ra? Vệ Bích là ngoại sanh của nàng, người ngoại sanh này tuy rằng anh tuấn, nhưng tâm địa hẹp hòi, chỉ sợ sẽ có nguy hiểm…
Đột nhiên Chu phu nhân cả kinh trong lòng, trái tim nhảy loạn lên, chính mình lại không lo lắng cho ngoại sanh, trái lại thì lo lắng cho Trương Siêu Quần, chuyện này… ….
Chu phu nhân trên mặt ửng đỏ, chẳng lẽ mình bị hắn dùng thủ pháp quái lạ kia lúc khuấy động để trên cái âm hộ, nhưng bên trong âm đ*o lại vô cùng…..
Chu phu nhân ruột gan chuyển biến, đương nhiên là tự hổ thẹn xấu hổ vô cùng.
Hai người đã đi tới diễn võ trường, Vệ Bích khóe miệng mỉm cười, chắp tay nói︰
– Trương công tử mời!
Trương Siêu Quần nói︰
– Xin mời chỉ giáo!
Hai người đầu tiên đánh thăm dò mấy chiêu, ngươi tới ta đi, từng chiêu số đặc sắc hiện ra nhưng lại không có ảo diệu đẹp đẽ, Chu Cửu Chân cùng Võ Thanh Anh đứng cùng một chỗ, mắt nhìn không chớp, thấy Trương Siêu Quần không có sử dụng Nữ Mỹ Quyền Pháp, mà dùng một loại công phu quyền thuật khác tuy chặt chẽ nhưng không hề tinh xảo, nên nàng hướng về Võ Thanh Anh nói︰
– Anh muội, xem ra Trương công tử, biết nhiều loại võ công khác nhau! Muội đoán là Trương công tử sẽ thắng, hay là biểu ca thắng?
Giữa trường đầu, Vệ Bích tay áo phiêu phiêu, tư thế đứng uốn lượn làm người nhìn đến hoa cả mắt, còn Trương Siêu Quần sử dụng võ công có vẻ mềm mại hơn, thỉnh thoảng lại chen lẫn mấy chiêu quân thể quyền thời hiện đại, chiêu số phức tạp, hoàn toàn không nhận ra, ngoài sân mọi người đều ngạc nhiên không thôi.
Võ Thanh Anh nói︰
– Trương công tử võ công rất phức tạp, chiêu thức cũng phi thường kín kẽ, xem ra muốn vượt qua sư ca của muội.
Chu Cửu Chân tâm trí bên trong ngọt ngào, ngạc nhiên hỏi︰
– Muội không hy vọng sư ca thắng Trương công tử sao?
Võ Thanh Anh mỉm cười nói︰
– Sư ca từ trước đến giờ tính tình kiêu ngạo, để cho Trương công tử của tỷ đánh cho giảm bớt sự kiêu ngạo của sư ca, đó cũng đúng là một việc tốt.
Chu Cửu Chân e thẹn nói︰
– Cái gì là Trương công tử của tỷ, coi chừng tỷ xé nát miệng của muội!
Võ Thanh Anh nói︰
– Như vậy được rồi..là không phải Trương công tử của tỷ, mà là Trương công tử của muội có được hay không? Hai ta đổi lại, Vệ sư ca là của tỷ, Trương công tử là của muội có được hay không?
Chu Cửu Chân liền vội vàng lắc đầu, nói︰
– Không được!
Thấy Võ Thanh Anh cười rộ, mới biết nàng là đang trêu đùa với mình, khuôn mặt Chu Cửu Chân đỏ lên một mảnh.
Hai vị tiểu thư đang chơi đùa, trong lúc này giữa trường đấu đã càng càng liệt, Vệ Bích đánh mãi không xong, bắt đầu nôn nóng, chiêu thức cũng càng ngày càng tàn nhẫn độc ác, mấy lần công hướng về phía hạ bàn Trương Siêu Quần.
Mọi người nhìn thấy đều nhíu chặt mày lại, Chu Trường Linh biết rõ nếu tiếp tục thi đấu nữa sẽ có tổn thương, đang muốn bảo ngưng lại, thì thấy Vệ Bích gào to liên thanh, bàn tay chấp lại với nhau, đã không cướp được lợi thế công kích, Vệ Bích càng là không để ý thân mình đã lộ sơ hở, nhưng y cũng phải quyết giết Trương Siêu Quần dưới chưởng này, chưởng pháp xé gió vù vù, Trương Siêu Quần không còn đường lùi lại để né tránh, đột nhiên thân thể hắn nhẹ đi, hướng lên trên không trung nhảy lên, từ trên không khó mà tin nổi tư thế bỗng nhiên dừng lại, thân hình lôn lại, cánh tay phải vươn dài, ở trên khuôn mặt Vệ Bích nhẹ chạm vào một thoáng, rồi lập tức dễ dàng nhảy ngược lại trở ra, ôm quyền nói︰
– Đắc tội rồi!
Chu Cửu Chân kinh hô︰
– Đây là chiêu Điêu Thiền Bái Nguyệt nhưng sử dụng từ trên không trung!
Chiêu Điêu Thiền Bái Nguyệt chiêu thức phức tạp, rất khó học thành, Chu Cửu Chân tuy chưa luyện được, nhưng trong ký ức, liền nhận ra.
Võ Thanh Anh cũng tức động lòng, không sai, đó chính là chiêu Điêu Thiền Bái Nguyệt! Tư thế ưu mỹ phiêu dật, hắn lại có thể ở trên không trung sử dụng chiêu này!
Phàm là người học chiêu thức võ công, cũng không dám có nửa điểm sai lệch khi sử dụng, sư phụ khi giáo cho đồ đệ thì cũng có yêu cầu rất nghiêm khắc, đệ tử không được có một chút nào phá cách, nhưng Trương Siêu Quần thì lại đến giữa không trung, bỗng nhiên đổi thành chiêu Điêu Thiền Bái Nguyệt, thực là không thể tưởng tượng nổi.
Mọi người không phải là không biết, chiêu thức võ công kỳ thực cũng không phải là cứ khư khư theo một khuôn phép, đối với Trương Siêu Quần tiếp nhận các thế võ tiên tiến thời hiện đại đương nhiên lại càng rõ ràng về điểm này, để càng công kích kẻ địch hữu hiệu, đừng nói chiêu thức võ công có thể thay đổi, chỉ cần đạt đến mục đích hữu hiệu khi công kích đối thủ, điều này là phi thường tất yếu, vì lẽ đó vừa rồi lúc tỷ thí, một lúc là võ công loại này, một lúc lại là động tác võ công khác, linh hoạt đa dạng, khiến người ta khó phòng.
Vệ Bích vừa thẹn vừa giận, lúc chưa có Trương Siêu Quần xuất hiện, sư muội cùng biểu muội hai cô nương này đối với y, có thể nói là muốn gì được đó, Tuyết Lĩnh Song Sơn đều yêu thích y, làm sao mà Vệ Bích không biết? Chính mình bất luận chọn người nào, thì sẽ đắc tội với người khác, cho nên mới kéo dài tình trạng nhập nhằng cho tới hiện tại, nhưng hôm nay khi y vừa đến Hồng Mai Sơn Trang, không những là biểu muội đối với mình hờ hững, cùng với Trương công tử kia khanh khanh ta ta, đến ngay cả sư muội cũng đối với mình lạnh nhạt hơn nhiều, cơn giận này không thể nuốt trôi, cho nên y định lợi dụng lúc luận võ công thì giáo huấn nặng nề cho hắn một trận để phát tiết, vậy mà cuối cùng võ công mình cũng không bằng người ta! Trong lúc nhất thời, càng ngày càng giận dữ, nhìn thấy Trương Siêu Quần hướng về vợ chồng Chu Trường Linh đi đến, lộ ra sau lưng trống trãi, bỗng nhiên Vệ Bích xông lên phía trước…
Tất cả mọi người đều là trố mắt há mồm nhìn Vệ Bích, trong lúc bất ngờ đều không có phản ứng kịp, chỉ đành trơ mắt nhìn Vệ Bích từ phía sau lưng Trương Siêu Quần công tới, ai cũng kinh hãi…
Trương Siêu Quần tựa như không biết chuyện gì đang xảy ra, cứ đi thẳng về phía trước, Chu Trường Linh cùng Chu phu nhân hai người thất sắc, hắn cũng làm như không nhìn thấy sắc mặt bọn họ thay đổi.
Trương Siêu Quần nhiều năm làm đặc công, thì làm thế nào mà không thể phát hiện bị đánh lén, vậy thì làm cái gì mà được tặng thưởng danh bài đặc công ưu tú? Thậm chí, hơi thở, tốc độ gió, dáng điệu của Vệ Bích, tất cả đều rõ ràng nắm giữ, về phương diện vọ công, hắn so với Vệ Bích là muốn cao hơn một bậc, tu vi nội công cũng mạnh hơn Vệ Bích, vừa rồi hắn vẫn chưa có xuất ra toàn lực, chính là đang suy nghĩ làm sao để cho Vệ Bích trước mặt mọi người xấu mặt, thậm chí đã có lúc nghĩ tới dùng thủ pháp cấp tốc nhất làm cho Vệ Bích phải bị…tụt quần, nhưng chiêu này thực sự quá đê tiện, cho nên hắn không có dùng, đã để cho Vệ Bích xuất ra được hơn 10 chiêu là cho y quá lợi rồi, đợi cho đến lúc Vệ Bíchnôn nóng, lúc này hắn mới dùng chiêu Điêu Thiền Bái Nguyệt từ trên cao vỗ xuống đánh bại Vệ Bích, cố ý quét bàn tay vào mặt Vệ Bích, hắn tin rằng tên tiểu tử chưa dứt sữa này nhất định là không cam lòng nhục nhã, sẽ làm ra chuyện gì khác người, quả nhiên… đúng như tính toan của hắn …
– Cẩn thận!
Tuyết Lĩnh Song Sơn cùng Chu phu nhân đồng thanh la lên.
“Ầm!”
Trương Siêu Quần bị Vệ Bích một chưởng đánh bay, ngã nhào trên đất, Võ Thanh Anh cùng Chu Cửu Chân và Chu phu nhân đồng loạt xông ra ngoài diễn võ trường.
Lam ảnh lóe lên, Chu Trường Linh như như bay tới.
“Bốp” một cái bạt tai thưởng cho Vệ Bích.
– Từ phía sau đánh lén, đây chính là Võ Liệt dạy dỗ đồ đệ như vậy sao?
Chu Trường Linh đầy mặt giận dữ, một tát này đánh rất nặng vang dội, trên khuôn mặt trắng nõn anh tuấn của Vệ Bích sưng lên, vốn là Chu Trường Linh không phải là sư phụ Vệ Bích, cho nên cũng không tiện để đánh ra một tát này, nhưng Vệ Bích vì thất bại, lại từ phía sau đánh lén người, đó là điều tối kỵ, Chu Trường Linh đánh y là vì như thế, Võ Liệt sẽ không có lời nào để nói, hơn nửa lại cũng có thể trách phạt nặng hơn, nói không chừng nếu thấy nghiêm trọng, còn có thể bị trục xuất khỏi sư môn.
Nhưng chuyện này… chính là Trương Siêu Quần muốn được như thế!
– Chu bá bá cũng đừng trách Vệ huynh, là vãn bối không đúng trước..khụ..khụ..
Con bà nó, tại sao ho như vậy mà không khạc ra chút huyết nào! Ai da.. chuẩn bị chưa đủ a, sớm biết sẽ phát sinh tình cảnh này, tuyệt đối trước tiên sẽ làm máu giả ở trong miệng, lúc này..nói tới chỗ này.. trong miệng máu tươi phun tung tóe, ha ha… thì Vệ Bích ngươi đã coi như xong đời…
– Trương…công tử sao thật thà như vậy? Đến thời điểm này mà còn giúp y nói đỡ, huynh có đau lắm không?
Chu Cửu Chân vừa tức vừa hận, mắt thấy người yêu ngã trên mặt đất, nước mắt đã chảy ra.
Võ Thanh Anh cũng là mắt hạnh cũng nén giận, đứng thẳng lên hướng về Vệ Bích nói︰
– Thật không nghĩ tới, phụ thân tại sao lại thu phục sư ca làm đệ tử!
Vệ Bích lúc này vừa mới tỉnh ngộ lại, ngây ngốc đứng nhìn tất cả mọi người đang hướng về chính mình trợn mắt, trong lúc này đầu óc trời đất như quay cuồng, lẩm bẩm nói︰
– Ta… ta tại sao làm như vậy… ta tại sao làm như vậy…?
Y hét to một tiếng, phát rồ chạy như điên mất dạng.
Chu Trường Linh thở dài, đi tới bên cạnh Trương Siêu Quần nói︰
– Xin lỗi, hiền điệt là Chu bá bá sai, biết vậy thì không nên để ngươi cùng hắn luận võ, không nghĩ tới hắn lại là con người đê tiện như thế.
Trương Siêu Quần làm gì mà có bị thương? Vừa lúc chưởng lực Vệ Bích đánh đến thân thể, thì hắn đã vận nội công chống lại làm tan mất hơn phân nửa sức công phá chưởng lực, chuyện cười, đừng nói là tiểu gia có đề phòng, coi như là cố tình để cho y đánh, nếu không thì làm sao mà y đánh ngã ta được.
– Chu bá bá, đừng nói như vậy, Vệ huynh ngày hôm nay tâm tình không được tốt, tính tình hơi nóng nảy một chút, nhưng Vệ huynh cũng không phải là người xấu, Chu bá bá cùng mọi người tha thứ cho Vệ huynh đi!
Hắn càng nói như vậy, mọi người lại càng cảm thấy Trương Siêu Quần lòng dạ rộng rãi, so sánh với nhau, cái kia Vệ Bích thì lại càng tệ thêm không thể tả.
Cái này chẳng lẽ không phải là Trương Siêu Quần ý muốn đạt đến hiệu quả cao nhất sao?