Trương Siêu Quần thấy kỳ lạ, tiểu tử này khuya khoắt, lẽ nào là đi tiểu? Muốn đi tiểu thì cũng phải đi đến chỗ không có người, làm gì mà hướng về nơi chúng nữ phái Nga Mi đang ngủ mà đi? Chẳng lẽ bên đó phong cảnh khá hơn một chút, đi tiểu cũng vui vẻ hơn à?
Trương Siêu Quần nhíu mày, nhìn theo hướng đi của Tống Thanh Thư, thình lình phát hiện chính là khu vực nơi Đinh Mẫn Quân mang theo Chu Chỉ Nhược, lẽ nào… Trương Siêu Quần ngồi dậy, mẹ nó, tên tiểu bạch kiểm này, muốn đi làm chuyện bậy bạ à?
Tống Thanh Thư đúng là muốn đi tìm Chu Chỉ Nhược, trước đây khi Chu Chỉ Nhược vừa đến Võ Đang sơn thì Tống Thanh Thư lúc đó vừa nhìn thấy, đã đứng chết trân tại chỗ, kinh động như gặp thiên nhân, Chu Chỉ Nhược bái Tống Viễn Kiều làm đệ tử, đây là một vị nữ đệ tử duy nhất của phái Võ Đang, lúc ấy là Tống Viễn Kiều không cưỡng lại được bảo bối nhi tử khổ sở năn nỉ, cho nên phải đến gặp Trương Tam Phong xin ý kiến.
Lúc đó Trương Tam Phong cũng không muốn ngoại lệ thu nữ đệ tử, Trương chân nhân chỉ muốn để cho nàng tạm thời ở Võ Đang sơn, nhưng lại nghĩ đến Trương Siêu Quần mang Trương Vô Kỵ đi trị thương, lúc đó chính hắn cầu xin chính mình cố gắng chăm nom muội muội này của hắn, nếu như ngay cả võ công cũng không có dạy chiêu nào, sau này cũng là khó nói, cho nên thuận theo thời thế, để Chu Chỉ Nhược lạy Tống Viễn Kiều làm sư phụ.
Trương chân nhân cùng Tống Viễn Kiều đều là không biết, bọn họ hai người đều bị tên tiểu tử Tống Thanh Thư này tính toán trước rồi!
Tống Thanh Thư nghe nói Chu Chỉ Nhược có quan hệ ám muội với Trương Siêu Quần ca ca của nàng, nhưng Trương Siêu Quần lại là đệ tử của Trương Tam Phong, giả như Chu Chỉ Nhược bái phụ thân của y làm sư phụ, thì mối quan hệ của nàng với Trương Siêu Quần sẽ là sư thúc tiểu điệt, đã là như thế thì hai người bọn họ khó mà danh chính ngôn thuận với bên ngoài..
Ai nào ngờ, hôm nay bọn họ vừa gặp mặt, hai người trước mặt mọi người ôm nhau, biểu hiện thân mật cực kỳ, điều này làm cho Ngọc Diện Mạnh Thường Tống Thiên Thư tức giận đến sôi lên, cho nên muốn đi chính miệng hỏi cho rỏ ràng với Chu Chỉ Nhược.
Tống Thiên Thư cũng không biết, bát sư thúc của y đang đi theo ở phía sau mình, lặng lẽ ẩn nấp thân hình ở cách đó không xa, đang nghiến răng nghiến lợi nhìn về phía y.
Cũng may là không biết là vị sư tỷ đáng yêu nào của sư phái Nga Mi đột nhiên ngủ nói mớ lẩm bẩm phát ra thành tiếng, làm Tống Thanh Thư giật mình sợ hết hồn, liền đứng yên tại chỗ cũ, mồ hôi lạnh toát ra, phải biết rằng đêm khuya khoắt đi mò mẩm đến nơi nữ tử ngủ, nếu bị người phát hiện là điều cực kỳ bị khinh thường, thanh danh khó mà giữ được, Tống Thanh Thư vừa rồi bị váng đầu, giống như bị ma quỷ ám vậy, lúc này tâm trí mới thanh tỉnh lại, thay đổi phương hướng, lặng lẽ lui trở về chỗ cũ, nằm xuống, trái tim hãy còn nhảy đến lợi hại.
Trương Siêu Quần thấy hắn đi vòng vèo về chốn cũ, lúc này mới yên lòng, ám đạo︰
“ Tiểu tử ngươi biết dừng cương trước bờ vực, nếu không phải vậy, ta nhất định để ngươi Ngọc Diện Mạnh Thường biến thành Hắc Diện Tiểu Quỷ rồi!”
Đang thầm nghĩ, chợt thấy có một vóc người cao cao thanh mãnh nữ tử đứng lên, hướng về phía xa xa lặng lẽ bước đi.
Trương Siêu Quần thấy kỳ lạ, khi nhận ra đó là Đinh Mẫn Quân, trong lòng hơi động, lẽ nào nàng cũng ngủ không được, lẽ nào là đang suy nghĩ đến ta?
Mắt thấy Đinh Mẫn Quân đi chầm chậm, hướng về một bên vắng vẻ đi đến khoảng chừng nửa dặm, rồi lặng lẽ ngồi trên đất, hai tay ôm đầu gối, tịch mịch thở dài.
– Ngươi phụ lòng ta! Khắp nơi lưu tình, không chỗ nào tốt! Uổng công ta mỗi ngày điều nhớ tới ngươi, nghĩ đến ngươi… thứ bạc bẻo vô tình.. hừ!
Đinh Mẫn Quân lẩm bẩm nói nhỏ, bàn tay cầm lấy một nắm cát vàng, chung quanh loạn tung.
– A… có người mỗi ngày điều nhớ đến tiểu đệ sao?
Bạch y ánh lên, một người đột nhiên từ phía sau đem Đinh Mẫn Quân ôm chặt, nàng giật mình sợ hết hồn, há mồm muốn hô to, một bàn tay thâm hậu đè tới trên miệng.
– Đinh tỷ, là tiểu đệ đây.
Đinh Mẫn Quân bên tai toả nhiệt, nhận ra là giọng nói của Trương Siêu Quần, vội vàng im lặng giãy dụa, nhưng nàng làm sao có thể tránh thoát được đôi cánh tay hắn?
– Ngươi… ngươi sao lại lén lút chạy tới nơi này? Ngươi theo dõi ta sao?
Đinh Mẫn Quân lúng túng vội hỏi.
Trương Siêu Quần nói︰
– Ban ngày không có cơ hội nói chuyện, vì vậy lúc tối, tiểu đệ liền bấm chỉ tính toán, đoán ra vào lúc này Đinh tỷ sẽ tới nơi này để nhớ thương tiểu đệ, vì lẽ đó, tiểu đệ liền đến đây.
Đinh Mẫn Quân cả giận nói︰
-Ai them nhớ ngươi! Ngươi chỉ lo cùng Chu cô nương thân mật nhiệt nhiệt, nơi nào mà để ý đến ta! Còn hai tiểu hồ mị núi Côn Luân kia đâu rồi? Sao lại không mang đến đây vậy? Hay là ngươi sợ bị Chu cô nương nhìn thấy, không dám mang theo bên người?
Trương Siêu Quần lấy bàn tay để ở bụng dưới bằng phẳng của nàng xoa qua xoa lại, cười hắc hắc nói︰
– Cái gì mà là hồ mị a! Các nàng ấy cũng là người cơ khổ, Đinh tỷ ngày ấy không chào mà đi, biết tiểu đệ có bao nhiêu là lo lắng không?
Đinh Mẫn Quân hừ một tiếng, nói︰
– Ngươi mà nhớ ta sao? Chỉ sợ trong lòng ngươi lúc đó ước gì được như vậy đấy! Ta rất thức thời, ngươi muốn cùng hai cái hồ mị kia làm loạn, ta liền né tránh, miễn cho ngươi đỡ ngại làm chuyện tốt.
Trương Siêu Quần khẽ nói︰
– Tiểu đệ kỳ thực rất nhớ Đinh tỷ, chỉ là không biết Đinh tỷ có nhớ tiểu đệ không đây?
Đinh Mẫn Quân bật thốt lên︰
– Ta không nhớ! Ai rảnh rỗi mà nhớ ngươi? Ngươi không phải còn có cái Chu sư muội yểu điệu ở đây sao? Ngươi tìm đến ta làm gì?
Trương Siêu Quần hì hì cười nói︰
– Nhớ Đinh tỷ a, nhớ Đinh tỷ muốn chết luôn đây!
Hắn lời nói này mặc dù có chút khuếch đại, nhưng Trương Siêu Quần tuy là khắp nơi lưu tình, nhưng hắn vốn là loại người đa tình, đối xử người đàn bà của mình, tuyệt đối không giống như loài cầm thú chỉ biết quan hệ xác thịt, nữ nhân không phải chỉ dùng để chơi qua, mà là để yêu thương…
Đinh Mẫn Quân bị hắn ôm vào trong ngực, vành tai, tóc mai chạm vào nhau, phương tâm nhảy loạn, nàng tuy đã qua tuổi 30, nhưng đối với Trương Siêu Quần lại người nam nhân đầu tiên của nàng, tuổi nàng như vậy, không có giống như tiểu cô nương ngây ngô, lại có nhiều hơn mấy phần thành thục nữ nhân, trần trụi nhu tình cùng buông thả rất nhiệt tình.
Mắt thấy hai bàn tay hắn ở trên người mình càng ngày càng sờ soạng làm càn, lại lo lắng bị sư phụ cùng đồng môn phát hiện, nàng lo lắng bất an, thấp giọng nói lên︰
– Ngươi còn muốn bắt nạt ta hả? Ngươi sao không đi bắt nạt Chu cô nương? Ta đã hoa tàn nhụy phai, làm sao sánh cùng với nụ hoa chớm nở tiểu cô nương kia? Ngươi mau buông tay ra đi!
Trương Siêu Quần nói︰
– Nói hưu nói vượn! Ai nói Đinh tỷ hoa tàn nhụy phai? Nhìn tiểu đệ xé nát miệng hắn! Đinh tỷ của tiểu đệ vừa đẹp đẽ, vóc người lại ….
Vừa nói, hắn vừa xoa trước hai bầu vú mềm mại, thân thể Đinh Mẫn Quân run lên, tim đập gia tốc.
– Ngươi đừng… đừng sờ loạn…
Đinh Mẫn Quân giãy dụa càng ngày càng vô lực, hai bàn tay của hắn đang tác yêu tác quái trên cơ thể của nàng.
– Hừm, được… tiểu đệ không sờ loạn, tiểu đệ chỉ mò nhẹ mà thôi!
Trương Siêu Quần cách cái yếm của nàng, vừa vò lại nắm, thỉnh thoảng dùng ngón tay gảy gảy lấy hai đầu núm vú của nàng đang dần dần sưng cứng phồng lên.
Đinh Mẫn Quân đôi mắt sáng như sao giờ đã mông lung, như chứa đầy xuân thủy, bàn tay ngọc giữ lấy cổ tay hắn đang làm ác, cũng đã buông ra không còn ngăn cản, lại càng làm cho hắn gia tăng cường độ nhào nặn trên hai bầu vú săn tròn.
Khung cảnh vào một buổi tối tuyệt đẹp, cát vàng dàn trãi khắp nơi, ánh trăng minh nguyệt lơ lững giữa trời soi sáng, không động, không phòng, không hoa, không chúc, không cây, không cối, lừng lững ở giữa trời đất trong chốn hoang vu này, lúc nào cũng có thể người đến bắt gặp, Đinh Mẫn Quân không phải không biết, nhưng nàng bị hắn mò một hồi, từ nơi sâu xa bên dưới cái âm đ*o, càng là ngứa ngáy lạ cực kỳ, khó chịu nói không nên lời, nàng hận không thể hắn lập tức dùng cây thịt dương v*t lỗ mãng rồi dùng nhất phương thức nguyên thủy thọt vào cái hang động của mình mà chà đạp, ý niệm này ở trong đầu chợt lóe lên, đồng thời nàng cũng ngượng ngùng tự trách, chính mình làm sao trở nên dâm đãng như thế vậy!
Theo Trương Siêu Quần dùng đôi bàn tay cao siêu sờ soạng nắn bóp, Đinh Mẫn Quân trong lòng đã phát hỏa lửa dục gian nan, thân thể mềm yếu, tựa ở trong lòng hắn, thùy tai óng ánh trắng như tuyết bị dùng miệng cắn nhẹ, rồi đầu lưỡi ấm áp liếm xuống cái gáy ngọc lả lướt đường cong, cả người kiều diễm của nàng đã là vô lực, ngượng ngùng lại cảm kích thích, hai cái chân thật dài khi thì kẹp chặt, khi thì tách ra, trong lòng như là chờ đợi hắn, có thể chí ít thì cũng dùng các ngón tay để an ủi một thoáng qua cái âm đ*o cô quạnh trống vắng đang khát khao khó nhịn.
Nhưng… Trương Siêu Quần phảng phất đối với nàng từ vị trí vòng eo trở xuống bị lãng quên, mé trên người không ngừng triển khai thần công xoa bóp sờ sờ, chỉ có phía dưới là chưa chịu chạm đến.
Đinh Mẫn Quân càng không chịu đựng được, một bàn tay ngọc lặng lẽ nắm lấy cổ tay của hắn dời xuống theo bắp đùi mình, đưa về phía cái đào nguyên nơi sâu xa……
– Ưm…
Một tiến rên nhẹ theo làn hơi hít thở bên trong, chen lẫn vào một tiếng trầm thấp yêu kiều, bất chợt nàng cảm thấy đó là một bàn tay kỳ lạ, ôn nhuyễn như nước, chỉ dán thật chặt tại nơi cái âm hộ, nhưng dường như muốn đem toàn bộ cái hang âm đ*o lấp kín toàn bộ vậy, dễ dàng nhất để nữ nhân đạt được cao triều là đầu âm vật bên trên, phảng phất bị những đầu ngón tay kề sát bao trùm trụ, nhẹ nhàng ngọ nguậy, mang đến cho nàng sự kích thích tàn đều ra khắp đến toàn bộ đào nguyên, từ âm vật đến đám lông đen um tùm gò mu âm hộ, từ hai môi lớn bên ngoài cho đến hai môi nhỏ bên trong, thậm chí lổ tiểu tí xíu cũng dường như đang bị gãi nhẹ kích thích, cái cảm giác này Đinh Mẫn Quân chưa bao giờ có, hết sức rất nhanh khuếch tán đến toàn thân…thẳng tới toàn thân.
– Ưm..um….
Đinh Mẫn Quân bên trong cái âm đ*o giống như bị ma nhập vậy, nàng không nhịn được phát ra tiếng rên rỉ, trên mặt hồng thấu vì xấu hổ.
Đương nhiên là do là Trương Siêu Quần đang triển khai kỹ năng đặc biệt của Ngọc Nữ Tâm Kinh vận lên chân khí, tiến hành xâm lược bên trong cái huyệt động của Đinh Mẫn Quân, bàn tay chỉ dán vào cái âm hộ tiến hành khẽ vuốt, các các luồn chân khí tập trung cuồn cuộn không ngừng tiến hành vuốt ve tỉ mỉ váo các khu vực bên trong âm đ*o mà bình thường thì các đầu ngón tay hoàn toàn không làm được, loại cảm giác này kích thích toàn bộ các phương vị, dọc bên trong khối rỗng chật hẹp của cái âm đ*o, như là có một con lươn chui vào lấp kín moi móc cho đến chỗ sâu tận cùng nhất của hoa kính, trong mắt hắn nhìn thấy, Đinh Mẫn Quân lúc này hé miệng rên rỉ ê a, đồng thời vừa dạng rộng háng ra, vừa duỗi thẳng hai cái chân dài, đôi tay ngọc bấu chặt lấy nắm cát vàng, nắm lại lại thả, thả lại nắm, cái mông đít thì ưỡn lên lên thật cao, rồi lại giống như là quả bóng xì hơi, mềm yếu hạ xuống.
– Ngươi… ngươi làm …sao….lại được..như thế?
Đinh Mẫn Quân kiều đề uyển chuyển, cái cảm giác sung sướng mãnh liệt làm cho bên trong cái âm đ*o nàng lầy lội trơn nhớt không thể tả, dịch nhờn long lanh chảy ra nhỏ giọt, thấm ướt mảnh lớn trên cái tiểu khố…
– Tiểu đệ lợi hại sao?
Trương Siêu Quần ở bên tai nàng thấp giọng nói.
– Hừm, nội lực của ngươi tăng nhiều, lẽ nào cùng với cái này có quan hệ với nhau?
Đinh Mẫn Quân hỏi.
Trương Siêu Quần cười hắc hắc nói︰
– Có chút quan hệ, Đinh tỷ thật là lợi hại, vào thời điểm này mà còn có thể suy nghĩ để hỏi lý do, lẽ nào Đinh tỷ không muốn nằm yên lặng mà hưởng thụ sự vui sướng do phu quân của Đinh tỷ mang đến sao?
– Ặc… ưm… ngươi… ngươi, nó..nó lại chui vào…chạy loạn… nữa rồi! Ngươi… a….. ngươi học nội công, thật là có điểm vô liêm sỉ um….. á.. thoải mái quá..á….
Đinh Mẫn Quân chỉ cảm thấy trong cái âm đ*o mình, con lươn kia cứ như vậy lại chui vào vùng vẫy bơi lội vào cái nơi tràn ngập dính ướt dịch nhờn từ sâu trong hoa kính bài tiết ra, vật kia giờ đã nở to ra hoàn toàn phồng lên cả cái âm hộ, mỗi một lần rung động ngó nguấy, là làm cho nàng khoái hoạt đến dục tiên dục tử, muốn ngừng mà không được, một loại dạng đơn thuần tiếp xúc nhưng mang tới khoái cảm, tựa như là hoàn toàn không có cái gì thể thay thế được, nó chen vào mọi ngóc ngách có mặt khắp nơi, tỉ mỉ chu đáo vuốt ve từng li một khắp thành niêm mâc thịt non của cái âm đ*o…
– A… ngươi… phu quân… ngươi..quá lợi hại, ta… ô..ô…á…á…
Đinh Mẫn Quân cảm thấy tận cùng cổ miệng tử cung mình co rút lại, một luồng chất lỏng từ sâu phía trong tuôn trào ra, làm toàn bộ cái tiết khố đều ướt, dinh dính dưới đáy chậu….
Sau đó nàng toàn thân mềm yếu, cũng không muốn động đậy, trọng lượng cơ thể đều đặt ở trên người Trương Siêu Quần, lần lần dịch nhờn thẩm thấu trở nên lành lạnh.
– Đều do ngươi… phía dưới ướt nhẹp, ta hiện tại nên làm sao đây? Ta biết đi nơi nào đổi… lấy cái…tiểu khố?
Trương Siêu Quần hướng dưới hạ thân nàng sờ soạng, bàn tay dinh dính lầy lội, cái tiểu khố cũng giống như là nàng bị mắc tiểu mà không kịp cỡi ra vậy, hắn cười dâm đãng, nói:
– Đinh tỷ thật là… tiểu đệ chưa từng thấy ai thái quá như Đinh tỷ vậy.. khà khà…
Đinh Mẫn Quân ngượng không thể tả, từ trên người hắn tránh thoát khỏi ra, tàn bạo nhào tới đè hắn nằm trên đất cát, cỡi lên trên người, hai tay bóp lấy cổ hắn, nói:
– Còn không phải là do…ngươi làm! Ngươi còn nói i mát mẻ nữa!
Đột nhiên, Đinh Mẫn Quân cảm giác được phía dưới háng mình đẩy lên một đồ vật cưng cứng, không khỏi ngẩn ra, đột nhiên hiểu được đó là cây dương v*t to của hắn, lại thẹn đến muốn chui xuống đất, vội vàng từ trên người hắn leo xuống, sẵng giọng︰
– Ngươi… ngươi làm ta như thế… lẽ nào còn muốn bắt nạt ta nữa sao?
Trương Siêu Quần cười hắc hắc nói︰
– Sao gọi là bắt nạt đây? Bắt nạt mà Đinh tỷ sung sướng như vậy, tiểu đệ còn cầu có người bắt nạt mình mà cũng không được đấy! Hay là….. Đinh tỷ đến bắt nạt lại tiểu đệ đi?
– Bại hoại! Ta muốn đem cái kia cởi ra, chứ nó dinh dính ở trên người rất khó chịu, tránh ra một bên, qua bên kia trông chừng người giùm cho ta