Đấu giá hội này được tổ chức tại trung tâm thị trấn, vì người đi đường chật kín nên hai người Thiên Mặc mất không ít thời gian mới tới nơi. Lúc tới nơi này đã thấy không ít người chen chúc rồi, người mua vé, kẻ thì chen vào trong. Thiên Mặc ném cho Bạch Nam Thiên một bình ngọc rồi nói:
- Trong này có vài viên đan dược, ngươi cầm đi, coi như là thù lao của ngươi.
Thiên Mặc nói xong liền quay đầu đi vào trong. Vì Bạch Nam Thiên đã từng nói đấu giá hội của Quang Minh thương hội khi tổ chức đều không có công bố danh sách vật phẩm đấu giá nên hắn cũng không hỏi thêm. Đợi sau khi Thiên Mặc đã khuất dạng, Bạch Nam Thiên nhanh chóng ra đi ra một đoạn xa rồi quét thần niệm vào bên trong bình ngọc, khi thấy bên trong có tới mười viên bồi nguyên đan cấp hai cực phẩm, Bạch Nam Thiên vui mừng, xem ra lần làm ăn này hắn kiếm được một cái giàu có người rồi.
Cổng ra vào hội trường có tu sĩ canh gác, đều là tu vi kim đan hậu kì, canh chừng nghiêm ngặt. Thiên Mặc xuất ra ngọc bài liền có người tự dẫn đường hắn đến một phòng riêng rồi cáo từ. Phòng riêng tốt không ít linh ngọc, cũng phải có một chút quan hệ mới có thể mua được, xem ra Tiểu Thử này làm việc rất có năng lực, cũng là kẻ có tâm, nếu là kẻ khác sợ là tùy tiện mua một cái ghế lô bình thường rồi hốt linh ngọc rồi. Thiên Mặc quan sát phòng này một chút, có đầy đủ tiện nghi, linh quả, linh tửu, linh trà, bàn ghế điêu khắc từ dị mộc đẹp đẽ, tỏa ra mùi hương nhè nhẹ. Thiên Mặc vừa ngồi xuống thì đã có hai tỳ nữ mở cấm chế đi vào, đây cũng là một trong những điểm tốt của khách phòng riêng. Thiên Mặc cũng không khác người làm gì, có người tới hầu hạ còn đuổi đi thì có mà ngu ngốc. Hắn lại đặt thêm vài cấm chế lên căn phòng rồi nằm duỗi cẳng như chó nghỉ mát, tùy tiện để cho hai tỳ nữ đút linh quả và linh tửu vào miệng. Thiên Mặc cảm thấy lúc này thật là thoải mái a.
- Thiếu chút nhạc!
Thiên Mặc không nói ra thì thôi, hắn vừa nói một phát thì trung tâm hội trường đấu giá bắt đầu mở nhạc:
" Con bướm xinh, con bướm xinh, con bướm hôi rình... "
Thiên Mặc gật gật, " như vậy là tốt rồi". Thiên Mặc ở đây thưởng thức vui vẻ, còn bên ngoài thì người kéo tới càng lúc càng nhiều, ghế lô trong hội trường cũng càng ngày càng giảm trống trải.
Hội trường đấu giá được xếp theo hình vòng tròn, nghĩa là bục đấu giá sẽ nằm ở trung tâm hội trường, ghế lô xếp xung quanh, còn các phòng riêng được xếp ở vị trí cao nhất. Hình ảnh ở bục đấu giá sẽ được phóng to vào trận pháp màn hình, hình thức đưa ra giá cũng theo kiểu viết ra sau đó sẽ hiện lên màn hình lớn.
Rốt cuộc một ngày chớp mắt mà qua. Lúc này, hội trường đã chật kín khách, không còn cái ghế trống nào. Thiên Mặc lúc này cũng đuổi hai tỳ nữ ra ngoài, tự mình ngồi một chỗ trong đó, dùng thần niệm của hắn có thể cảm nhận được không ít khí tức mạnh mẽ, tu vi huyền nguyên cũng không có thiếu, còn về tu nguyên anh vậy thì không phát hiện ra, đa số những tu sĩ huyền nguyên kia đều ở một cái phòng riêng giống như Thiên Mặc hắn vậy, cũng không ít kẻ tò mò thử dò thần niệm vào phòng của Thiên Mặc đều bị hắn bỏ qua, thích thì cứ nhìn, hắn cũng không có gì phải giấu giếm. Bỗng từ trung tâm bục đấu giá vang lên một tiếng nói nhẹ nhàng:
- welcome mọi người tới tham gia đấu giá hội của Quang Minh thương hội chúng ta! Trong lần đấu giá hội lần này sẽ có nhiều vật phẩm mà nhiều vị muốn sở hửu!
Theo lời nói nhẹ nhàng đó truyền ra, một cái nữ tu bốc lửa tuổi khoảng hai lăm bước ra, nữ tu này không có nói là quá đẹp, nhưng mà trên người chỗ lõm, chỗ lồi rất chi là rõ ràng, sợ rằng nam nhân nào nhìn vào cũng không tự chủ được mà tưởng tượng cảnh mình có thể thượng mã với nữ tu bốc lửa này.
Khoan hãy nói, kể từ lúc nữ tu này nói xong và bước ra liền kéo lên không ít tiếng reo hò, mà nhiệt tình nhất vẫn là những nam tu kia, đặc biệt là nam tu còn fa. Nữ tu này cười mỉm, thỉnh thoảng lại bắn ra vài cái nhìn thâm thúy khiến không ít thanh niên ảo tưởng sức mạnh. Đợi cho tiếng ồn hạ xuống, nữ tu này lại lên tiếng:
- Xin tự giới thiệu với các đạo hữu, tiện nữ tên là Du Oanh, hôm nay sẽ làm em xi cho chương trình đặc sắc này. Vâng, chương trình đang được chiếu trực tiếp tại trang wep và phát lại vào các trang wep khác. Mọi thắc mắc, khiếu nại xin gọi về tổng đài 113,chúng tôi luôn tận tình giúp được sẽ giúp, không giúp được thì cũng...không rảnh để đi giúp! Xin được một tràng vỗ mông để hâm nóng hội trường a!
" Bạch, bạch bạch".
- Được rồi, kiện vật phẩm đầu tiên chúng tôi muốn bán ra là năm viên huyền nguyên đan thượng phẩm. Vâng, tác dụng của huyền nguyên đan hẳn là không người không biết, đây chính là đan dược giúp tu sĩ kim đan viên mãn tấn thăng lên tu vi huyền nguyên. Giá khởi điểm là năm trăm nghìn linh ngọc trung phẩm, mỗi lần tăng giá không dưới một vạn linh ngọc trung phẩm, ưu tiên linh ngọc thượng phẩm! Bắt đầu đấu giá!
Lời của Du Oanh này vứt dứt thì màn hình báo giá liên tục nhảy lên, hiển nhiên sức hấp dẫn của huyền nguyên đan rất lớn đối với tu sĩ kim đan, cũng có tu sĩ huyền nguyên muốn mua về cho hậu bối, tiếng bàn tán sôi nổi. Chỉ là Thiên Mặc lại không thèm để ý, chưa nói hắn mới kim đan trung kì, trong tạo hóa giới của hắn còn có không ít huyền nguyên đan, càng là cực phẩm chứ không phải thượng phẩm, năm viên huyền nguyên đan kia cho hắn, hắn còn không thèm nhìn. Có thể nói cái giá này là cực kì rẻ, cũng không phải là thương hội muốn bán lỗ mà đây giống như là một chất dẫn vậy để làm cho lòng người sôi nổi, các kiện vật phẩm phía sau dễ dàng bán ra với giá cao.
Không phải ai trong hội trường này cũng như Thiên Mặc, tu sĩ trong này chủ yếu là kim đan, dù là kim đan sơ, trung hay hậu kì thì đều nóng bỏng nhìn vào bình đan dược trên kia. Huyền nguyên đan không phải dễ tìm, tìm được lại chưa chắc chất lượng đã tốt, cho nên giá của chúng ngày càng được đẩy lên cao.
- Năm trăm mười nghìn linh ngọc trung phẩm!
- Năm trăm ba mươi nghìn linh ngọc trung phẩm!
- Sáu trăm nghìn linh ngọc trung phẩm
-...
- Một vạn linh ngọc thượng phẩm!
-...
- Năm mươi vạn linh ngọc thượng phẩm!
Rất nhanh, giá của năm viên đan dược lại được đẩy lên đến năm mươi vạn linh ngọc thượng phẩm, cuối cùng tu sĩ ra giá năm mươi vạn linh ngọc thượng phẩm kia hốt về năm viên đan dược, cái giá này không cao, thậm chí là quá rẻ. Chỉ là mọi người muốn trừ lại một chút linh ngọc để chuẩn bị cho các vật phẩm tiếp theo. Nữ tu dẫn chương trình tên Du Oanh kia khi thấy vật phẩm đầu tiên đã bán ra liền cười nói:
- Chúc mừng đạo hữu ở ghế lô một trăm lẻ bảy đã thành công mua được đan dược. Và đây chính là kiện vật phẩm thứ hai mà chúng tôi muốn bán ra.
Ở trên bục đấu giá có một chiếc bàn tròn, trên chiếc bàn tròn có một cái truyền tống trận nhỏ, vật phẩm phía sau hội trường sẽ theo truyền tống trận nhỏ này đi lên. Lời của Du Oanh vừa dứt thì chiếc bàn sáng lên chớp mắt rồi tắt lịm, và ở trên bàn đã có thêm một vật, vô số thần niệm cùng quét lên, muốn biết vật phẩm thứ hai là gì. Du Oanh nhìn vào vật phẩm kia một lúc rồi lớn giọng:
- Vật phẩm thứ hai chúng tôi muốn bán ra là một đôi...dép lào! Vâng, một đôi dép lào xỏ ngón màu vàng, nhập khẩu từ nước Campuchia, thích hợp cho những ngày hè nóng nực. Dép lào này có thể đi, có thể quạt, đập ruồi... À, sao? Nhầm hả? Ừm!
E hèm, xin lỗi mọi người, vì có chút trục trặc kĩ thuật nên vật phẩm đã trật đường bay, nay lại trở về! Vật phẩm thứ hai là một hỏa công kích phù cấp bốn trung phẩm có thể sánh ngang với một kích toàn lực của tu sĩ huyền nguyên trung kì. Giá khởi điểm là một trăm ngàn linh ngọc thượng phẩm, mỗi lần tăng giá không dưới hai mươi vạn! Bắt đầu!
Hỏa công kích phù cấp bốn trung phẩm này vừa ra liền hấp dẫn không ít ánh mắt, thậm chí Thiên Mặc cũng động tâm, chỉ là hắn rất nhanh liền hạ xuống, dùng tình trạng của hắn tốt nhất là ít ra mặt vẫn là tốt hơn. Thiên Mặc không cần nhưng có nhiều kẻ cần, màn hình báo giá liên tục thay đổi số liệu:
- Một trăm hai mươi ngàn linh ngọc...
- Một trăm năm mươi ngàn...
- Hai trăm ngàn...
Đến lúc này giá cả đã có vẻ chậm lại, dù sao cái giá này không phải kẻ nào cũng có thể tùy tiện ném ra.
" Hai trăm ngàn linh ngọc thượng phẩm, vâng, chính là vị đạo hữu ghế thứ năm mươi rất tốt, còn ai có thể ra giá cao hơn vị đạo hữu kia không a! "
Lời của Du Oanh lại vang lên, lời nói đầy ma mị kia lại làm không ít kẻ tăng giá vượt qua giá trị của vật phẩm. Cuối cùng tấm phù kia bị một tên nam tu mua với giá ba trăm linh ngọc thượng phẩm, hắn sau khi đã trả linh ngọc rồi mới ý thức được mình hồ đồ, nhưng khi nhìn thấy ánh mắt biết nói của Du Oanh chiếu xuống làm hắn ngây ngẩn cả buổi. Thiên Mặc thấy vậy cũng lắc đầu, Du Oanh này hẳn là tu luyện mị công, quá thích hợp để làm mấy nghề đứng đường này, à nhầm, đứng làm mc này.
( Ta cầu kim phiếu a, độc giả có tâm chút đi! Cái này chỉ có ở wep truyenyy nha, các độc giả ở trang wep khác nếu đọc được thì sang đây like ta cái)