Một lát sau, Dương Khinh Phong thực sự cầm trong tay hộp chocolate bước vào, hiện giờ Lăng Mộc chỉ cần nhìn thấy nó thôi cũng có thể ngượng ngùng, mà học trưởng còn cố tình nhếch miệng cười, khiến cậu rét run bần bật.
Dương Khinh Phong tao nhã lấy thứ bên trong hộp ra, rồi cúi người chặn gương mặt vì thẹn thùng mà quay sang một bên của Lăng Mộc, thanh âm tràn ngập từ tính nói: “Tiểu Mộc, nó có nhỏ không?”
Lăng Mộc cố quay đầu đi, hoàn toàn không muốn nhìn vào mắt hắn nữa, vành tai giờ đã nhiễm một màu đỏ như máu: “Em……..em không biết…….”
“Không phải lần trước đã xem qua rồi sao? Cảm giác hình dạng nó như thế nào?”
Lăng Mộc thật sự không muốn nói, lần trước cậu đã bị thứ đó dọa tới ngây người……… Nó…….kích thước của nó không nhỏ hơn kích thước chuẩn của đàn ông châu Á đâu……. Nhưng dù sao cũng chỉ là mô hình, cậu không muốn bình luận thêm gì về nó nữa……
“Rất lớn đúng không?” Dương Khinh Phong tiếp tục cười đểu nhìn Lăng Mộc, vì khoảng cách quá gần mà hơi nóng khi hắn nói phả lên mặt cậu, khiến cậu tâm can nhộn nhạo, không tự giác được muốn đẩy hắn ra, thế nhưng đối phương càng ép sát hơn nữa, giọng nói vô cùng tao nhã mang theo chút cười tà mị: “Thứ này do anh gọi người làm theo yêu cầu đấy, làm theo kích cỡ của anh!” (Mây: đm anh biến thái vờ nhờ -_-)
Cái gì??!! Lăng Mộc nhất thời trợn trừng hai mắt, hiển nhiên đã bị câu nói kia của Dương Khinh Phong dọa, mà Dương Khinh Phong thì không nhịn nổi cười nhéo mũi cậu. “Sao lại kinh ngạc thế này…… Vừa mới nãy em đã sờ nơi đó của anh không phải sao? Nó thế nào chẳng lẽ em không cảm giác được?”
Không phải vấn đề này mà!! Lăng Mộc cảm giác vô lực muốn khóc thét. Tuy rằng cậu vừa mới sờ qua, nhưng là sờ cách quần đó! Cậu thừa nhận cái đó của Dương Khinh Phong rất lớn, còn rất nóng, nhưng dữ tợn đến mức ấy thì…… Nghĩ tới chuyện nó sẽ cắm vào trong thân thể mình, Lăng Mộc bỗng nhiên cảm thấy hoa cúc nhỏ của mình khẩn trương co rút, thêm vào đó là cảm giác hưng phấn chờ mong khiến cậu sợ hãi!
“Tiểu Mộc, sao lại có vẻ mặt *** đãng thế này, khẩn cấp muốn gậy th*t heo thô nóng của học trưởng cắm vào sao?”
“Anh………..anh đừng nói hạ lưu như thế!” Lăng Mộc cảm giác đầu cậu sắp bốc hơi đến nơi rồi, người này sao có thể bình tĩnh nói những lời đáng sợ như vậy chứ?! Thậm chí còn cười xấu xa…….. làm tim cậu đập thình thịch….quá nhanh….. sao giờ, học trưởng khiến cậu lại có tà niệm rồi…..
Dương Khinh Phong trêu chọc cậu cực vui vẻ, hắn phát hiện mỗi lần chọc Lăng Mộc, cậu nhất định sẽ có những phản ứng vô cùng đáng yêu, khiến cho hắn nhịn không đường càng muốn khi dễ. Nhưng hiện tại phải dừng lại đã, không phải không muốn trêu nữa, cũng không phải vì cậu cầu xin, mà là vì phía dưới của hắn đã nhếch cao lắm rồi……. Dương Khinh Phong khẩn cấp muốn nhìn thấy học đệ đáng yêu bị hắn áp dưới thân, bị hắn làm tới mức khóc nức nở.
“Tiểu Mộc, còn nhớ rõ lời anh nói lúc trước không? Muốn học trưởng yêu thương em, thì em phải tự thân biểu diễn cho anh xem đấy!” Dương Khinh Phong đưa gậy chocolate cho Lăng Mộc. “Liếm cho anh xem đi, nhớ rõ liếm chậm một chút nhé!”
Lăng Mộc tuy xấu hổ cùng giận dữ nhưng cuối cùng vẫn tiếp nhận. Cầm trong tay thứ đồ đó, hóa ra nó không đáng ghét như cậu tưởng, vậy mà lần trước cậu còn muốn vứt bỏ nó! Học trưởng lúc trước cố ý dạy cậu cách sử dụng, nghĩ thế nào cậu cũng thấy học trưởng thật tà ác! Nhưng bản thân lại không có cách nào đẩy hắn đi……không thể cự tuyệt yêu cầu của hắn…….bởi vì mỗi lần nghĩ tới việc hắn chính là người cậu luôn tâm tâm niệm niệm……thì sẽ cảm thấy bản thân như chìm trong giấc mộng ngọt ngào.
“Sao……sao có thể liếm……..”
“Tiểu Mộc, bình thường em nghĩ muốn liếm côn th*t của học trưởng thế nào thì giờ liếm nó như vậy thôi”.
“Em……..em chừng từng nghĩ cái đó!” Lăng Mộc đỏ mặt phản bác.
Dương Khinh Phong cười nói, cũng không trêu cậu nữa: “Vậy làm giống như bình thường ăn kem vậy, vươn đầu lưỡi ra liếm”.
Lăng Mộc nghe lời vươn lưỡi ra liếm lên phần đầu đỉnh to tròn, hương vị chocolate ngọt ngào thơm ngát, giống như bị hấp dẫn, Lăng Mộc nhịn không được hút một ít, sau đó dùng đầu lưỡi quấn lấy dọc theo chiều dài phân thân….
Tiểu yêu tinh! Dương Khinh Phong thiếu chút nữa xịt máu mũi, cảm giác bản thân đúng là tự làm tự chịu! Nhìn theo đầu lưỡi hồng hồng hương diễm của Lăng Mộc đang quấn trên thân phân thân chocolate, phía dưới của hắn trướng tới phát đau, bạo phát như muốn xé rách quần chui ra ngoài.
“Ăn ngon không?” Dương Khinh Phong mở miệng hỏi, giờ hắn mới phát hiện thanh âm của hắn đã hoàn toàn khàn đục, ánh mắt nhìn Lăng Mộc cũng như sắp phun lửa, tràn đầu hương vị ***.
Lăng Mộc lúc này mới giật mình bừng tỉnh, phát hiện bản thân đang say mê liếm mút thứ đó, thiếu chút nữa vung tay quăng nó đi, mặt đỏ bừng sắp xuất huyết.
“Bảo nối, ăn ngon lắm đúng không?”
“Em…..ưm……chocolate……rất ngọt……”
“Là chocolate ngọt hay thịt phân thân của đàn ông ngọt?” Dương Khinh Phong độ nhiên cảm thấy ghen tị với gậy phân thân chocolate kia, rõ ràng hắn bắt cậu ăn mà giờ lại coi nó như kẻ thù. “Đợi em liếm nó xong, anh sẽ cho em ăn côn th*t thực sự được không?”
Trong não Lăng Mộc oanh một tiếng bùng nổ, cậu nhìn hạ thân Dương Khinh Phong đã nhô cao thành một chiếc lều nhỏ, nhìn chăm chú tới mức nơi đó càng lúc càng căng phồng, trong lòng vừa hưng phấn vừa sợ hãi. “Nhưng em…….em chưa từng………”
“Không sao, em cứ làm như vừa rồi ấy. Được cái miệng nhỏ đáng yêu của Tiểu Mộc mút, nhất định sẽ rất thích!” Dương Khinh Phong cười *** đãng, cởi nốt cái quần lót còn sót lại ra.