Hoàng Phong đã tỉnh dần sau khi gặp ác mộng , người ướt mồ hôi. " Phong nhi con không sao chứ ? La hét suốt một đêm cổ họng còn nói được không? " Hoàng Minh Nhi lo lắng nhìn hài tử " Con không sao mà ." Biết mẹ lo lắng Hoàng Phong an ủi đáp , giấu nhẹm đi chuyện vừa thấy . " Thôi con lên rừng lấy củi đây mẹ ở nhà chờ con " Hoàng Phong nói rồi chạy đi " Còn sớm mà con ăn chút cháo đi " Minh Nhi giọng yêu thương nói . Nhưng bóng dáng của Hoàng Phong lúc này đã khuất sau rừng cây .
Từ ngày bị đuổi ra khỏi tiểu viện trong Hoàng chi nhất tộc mọi thứ cung phụng đều không còn . Thật ra Hoàng tộc vẫn cấp cho nàng hai viên trung phẩm linh thạch mỗi tháng và chút ít linh đan nhưng bị quản sự chuyển giao bớt xén còn hai viên hạ phẩm linh thạch và ít linh cốc hạ phẩm . Nàng biết điều đó nhưng bây giờ tiếng nói của nàng vô cùng nhỏ yếu nên đành cam chịu . Hàng ngày Hoàng Phong vẫn vào Hoả lâm tìm củi , đôi lúc may mắn thì hái được ít linh thảo đem bán lấy linh thạch . Trong rừng có một vài con linh thú cấp một,hai . Những con linh thú cấp hai thì người vừa trúc cơ cũng phải bỏ chạy. Có một điều kì lạ là những con linh thú này không bao giờ tấn công Hoàng Phong. Hoàng Phong còn nhỏ nghĩ linh thú đối với ai cũng vậy nên không sợ mà còn làm bạn với mấy con linh thú nữa. Trong đó mạnh nhất là một đầu bò rừng biến dị , lông vằn màu lục , cấp hai ,to gấp hai lần những con bò khác . Mỗi khi Hoàng phong tới nó luôn cho cưỡi lên người và giúp đi kiếm chút ít linh thảo . " Hì ngươi khoẻ không ? Mấy hôm nay không vào thăm ngươi thật có lỗi , ta có mang ít cỏ tắm sương cho ngươi nè ." Hoàng Phong lên tiếng với con bò Con bò rống nhẹ , tỏ vẻ cảm ơn rồi ăn mấy cây cỏ Hoàng Phong mang đến . Khi con bò ăn xong thì khuỵ gối xuống cho Hoàng Phong leo lên như thường lệ. Do gần đây Hoàng Phong gom củi và hái linh thảo ở gần nên củi và linh thảo còn rất ít , khó tìm. Hôm nay muốn tìm thì phải vào sâu trong rừng . Trên đường đi Hoàng Phong đã dừng lại vài lần để hái linh thảo , thu hoạch cũng được kha khá . Trong đó có một loại khá quý dành cho luyện khí hậu kì và trúc cơ sơ kì đột phá và cũng cố cảnh giới . " Càng vào trong linh thảo càng quý có lẽ mỗi ngày nên chạy vào đây hái một ít" Hoàng Phong hưng phấn nghĩ trong đầu . Do Hoàng Minh Nhi đã là trúc cơ trung kì còn Hoàng Phong thì khả năng trúc cơ gần như không có nên cậu quyết định đem bán lấy một ít linh thạch về giúp mẹ . Lần này dừng lại là do Hoàng Phong thấy được một cây Hoả Long thảo mọc trên một vách đá thấp , có thể tăng tiến tu vi cho trúc cơ trung kì , Hoàng Phong muốn đem về cho mẹ . " Giúp ta một chút nhé " Hoàng Phong nói với con bò. Con bò như hiểu lời , đi gần lại vách đá .
Từ trên lưng của con bò Hoàng Phong leo lên các vách đá , dùng đất đá nhô ra làm điểm tựa . Khi gần tới Hoả Long thảo , chân vừa chạm vào một phiến đen nhô ra Hoàng Phong bị trượt , té xuống người con bò . Lấy lại tinh thần , nhìn kĩ lại Hoàng Phong thấy phiến màu đen đó không phải đất đá nhô ra . Hình dáng của nó giống một cái hộp . Tò mò Hoàng Phong leo lên chỗ đó lại , nhìn kĩ đúng là một cái hộp ,lộ ra một phần , phần còn lại nằm trong vách đá . Hoàng Phong bắt đầu đào để lấy cái hộp ra . Một lúc lâu thì Hoàng Phong xuống , trong tay là Hoả Long thảo và một hộp màu đen . Hộp dài năm gang rộng một gang , không nặng lắm , trên hộp có một lá bùa màu vàng đồ án kì lạ. Khi xé là bùa , hộp bốc lên một luồng khí tức khíến cho con bò đang đi bỗng nhiên sợ hãi, run rẩy ,nhưng Hoàng Phong lại không có việc gì. Trong hộp là một thanh kiếm phát ra hào quang năm màu rực rỡ , khi Hoàng Phong đụng vào thì ánh hào quang thu liễm lại khá nhạt . dưới đáy hộp có một tờ giấy ghi lại một loại kiếm quyết không tên , cuối tờ giấy có một vài dòng ,nét chữ rồng bay phượng múa : " Dành cho người có duyên Ngũ hành LINH CĂN thì nên luyện "