Tạp Thần

Chương 6 - Tác Dụng Của Kiếm Khí

Sau khi ngưng thành một tia kiếm khí Hoàng Phong vui mừng đến nỗi ôm luôn cả kiếm quyết ngủ luôn trong hang.

........

- Phong nhi... Phong nhi... Con ở đâu? Một giọng gọi đã làm Hoàng Phong dần dần tỉnh dậy. Chạy ra khỏi hang, dùng lá cây che lấp muệng hang lại , Hoàng Phong chạy đến chỗ tiếng gọi .

- Mẹ ! Con ở đây . Hoàng Phong gọi lớn.

Nơi Hoàng Minh Nhi đứng lúc này cách khá xa căn nhà tranh mà mẹ con hắn hay ở, chỉ cần đi thêm một chút là đến nơi tụ tập của bầy linh thú.

- Sao con lại ở đây ? Con không nói với mẹ tiếng nào. Có còn xem ta là mẹ của con không ? Minh Nhi hỏi bằng giọng tức giận pha lẫn với lo lắng.

- Mẹ à con vào rừng tìm ít linh thảo thôi mà lúc ấy con thấy mẹ còn ngủ nên không kêu thôi mà. Hoàng Phong giấu đi chuyện đêm qua.

Hoàng Minh Nhi chua xót nhìn đứa trẻ chỉ mới bảy tuổi trước mặt mình. Nàng luôn tự trách bản thân vì quái bệnh mà không sử dụng limh lực được, làm khổ cho một đứa trẻ vẫn trong độ tuổi ham chơi ( thật ra bệnh của nàng là do bọn trưởng lão Hoàng tộc làm do dám từ hôn với con cháu họ mà nàng không biết).

- Con cẩn thận đấy. Nhớ về sớm.Hoàng Minh Nhi giọng khá buồn nói với Hoàng Phong rồi xoay người đi về ngôi nhà tranh

Đợi Minh Nhi đi rồi Hoàng Phong mới bắt đầu cảm ứng sự khác biệt trong cơ thể mình. Linh lực tăng lên một lượng nhỏ , thần thức trong phạm vi mười lăm mét tăng lên mười tám mét. Trong cơ thể có một thanh tiểu kiếm khoảng ba đốt ngón tay lơ lửng. Nó thoát ẩn thoát hiện như một đứa trẻ đang chơi trốn tìm . Một tia ý niệm làm nó hiện lên trên đầu ngón tay Hoàng Phong.

- Thanh kiếm này đâm vào người chẳng đau đớn gì cả hay do mình ngưng luyện nên đâm không được? Hoàng Phong đưa ra kết luận sau khi chơi đùa thanh tiểu kiếm một lúc lâu.

- Không lẽ mình lại làm thứ vớ vẩn chả có tác dụng gì? Lỗ to rồi . Hoàng Phong chán nãn nghĩ

- Chắc cũng đâm được chút đất đá chứ nhỉ. Nói rồi hắn phi thẳng nguyên thanh kiếm vào khu đất trước mặt. Thanh kiếm đâm xuống đất nhưng không để lại dấu vết gì mà biến mất luôn. Hoàng Phong cảm nhận được cảnh dưới đất qua thanh kiếm như nhìn bằng mắt. Điều kì lạ là chỗ nào thanh kiếm đi qua đất đai trở nên tốt tươi phì nhiêu hơn. Chưa dừng lại ở đó , các hạt giống vô tình rơi xuống chỗ đất đó bắt đầu nẩy mầm thành cây con.

Hoàng Phong ngẩn người ra nhìn khu đất với những cây con vừa nẩy mầm , không hề hay biết thanh kiếm đã trở lại cơ thể .

Bình Luận (0)
Comment