Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 41 - Âm Long Đàm

Dịch: Lap Tran

----

Con ma thú bốn chân này ở Tử Phủ cảnh trung kỳ, thực lực có thể so với Tử Phủ cảnh hậu kỳ thông thường.

Dù như thế cũng chỉ có 10 tích phân.

Dựa theo tình huống bình thường, cảnh giới ma thú càng cao thì tích phân sẽ càng cao.

Diệp Thu Bạch hơi nhướng mày, muốn thăng cấp e là chém giết loại ma thú cấp bậc này cũng không đủ.

Hắn lấy bản đồ ra, bản đồ là Tân Hồng Y cho hắn.

Hiện tại đang ở rìa Thanh Viêm sơn.

Càng đi sâu vào, ma khí càng dày hơn.

Đồng thời thực lực ma thú cũng sẽ càng mạnh.

Ma thú bên trong thấp nhất là Khí Hải cảnh.

Chỗ sâu nhất có Thủy Dật cảnh cùng ma thú trên Thủy Dật cảnh.

Ma thú trên Thủy Dật cảnh thì linh trí sẽ hoàn toàn mở ra.

Không chút suy nghĩ, Diệp Thu Bạch chạy như bay hướng vào!

Một đường đi vào, hắn một kiếm chém giết những ma thú mà mình gặp được, tích phân tăng lên tới 230.

Đồng thời cũng lấy được một ít “Thiên tài địa bảo”.

Đương nhiên mấy thiên tài địa bảo này còn không có bằng một phần vạn rau trong vườn của sư tôn……

Dù lấy tới nấu cơm cũng sẽ bị sư tôn ghét bỏ.

Phải biết rằng sư tôn rất biết thưởng thức đồ ăn.

Nghĩ đến đây, Diệp Thu Bạch không khỏi lắc đầu bật cười, tiếp tục chạy sâu vào.

Đột nhiên, Diệp Thu Bạch ngừng lại.

Bốn phía có từng luồng linh khí vây quanh hắn.

Trận pháp!

“A? Rốt cuộc có cá tới?”

Một nam tử áo đỏ xuất hiện.

Diệp Thu Bạch lạnh nhạt nhìn sang.

“Chỉ là hình như cá này không quá béo nha, Nam Man tử Nam Vực.”

“Như vậy đi, ngươi giao Tích Phân thạch ra đây, ta liền thả ngươi, thế nào?”

Diệp Thu Bạch đã từng gặp tên này một lần, hình như là người Tàng Đạo thư viện Đông Vực.

Nam tử áo đỏ này tên là Đinh Luân, trong nhận thức của hắn, ngoại trừ người dẫn đội Tàng Đạo thư viện Nam Vực thì thực lực những người khác không có gì đặc biệt.

Cho nên trong tình huống bị trận pháp vây khốn, chắc chắn đối phương không phải đối thủ của mình!

Tuy cá nhỏ nhưng cũng có thịt!

Diệp Thu Bạch nhìn về phía Đinh Luân, cười như không cười rồi nói: “Ngươi tự tin có thể ăn chắc ta sao?”

Đinh Luân cười nhạo: “Như thế nào, trận pháp này dù là Tử Phủ cảnh đỉnh cũng phải chịu vây khốn.

Ngươi cảm thấy rơi vào trận của ta còn có thể chạy trốn sao?”

“Chạy?”

Vì sao phải chạy.

Diệp Thu Bạch lấy kiếm gỗ ra, chém ra một kiếm trước ánh mắt châm chọc của Đinh Luân.

Kiếm gỗ dừng trên vách trận pháp.

Ầm!

Chỉ trong chớp mắt, trận pháp liền rách nát.

Trận kỳ phân bố khắp nơi trực tiếp biến thành bột mịn.

Nhìn thấy cảnh này, Đinh Luân kinh ngạc xen lẫn hoảng sợ!

Hắn quan sát thấy đối phương chỉ có tu vi Tử Phủ cảnh trung kỳ thì mạnh đến đâu được?

Nhưng hiện giờ tên Nam Man tử bị hắn khinh thường này lại dùng một kiếm phá tan trận pháp mà hắn tự hào!

Dù cường giả Tử Phủ cảnh đỉnh cũng không cách nào dùng một kích để phá trận.

Sao một kiếm của tên này có thể phá vỡ?

Đinh Luân cảm thấy khó hiểu.

“Ngươi làm như thế nào?”

Diệp Thu Bạch cũng không có trả lời hắn mà giơ kiếm chỉ thẳng vào trán Đinh Luân rồi nói: “Giao Tích Phân thạch ra đây.”

Đinh Luân nuốt nuốt nước bọt nói: “Ta dùng một tin tức đổi lấy Tích Phân thạch có được không?”

Tích Phân thạch bị cướp thì sẽ bị đào thải!

Diệp Thu Bạch nhướng mày, nói: “Phải xem tin tức của ngươi có đáng giá hay không.”

Nghe còn có cơ hội, Đinh Luân vội vàng nói: “Ở phía trước có một Âm Long đàm, giữa Âm Long đàm có một con Âm Long nửa bước Thủy Dật cảnh!”

Có thể liên quan đến một chữ long thì không phải là tồn tại đơn giản.

Tuy rằng Âm Long chỉ có một tia huyết mạch giao long nhưng vẫn có cơ hội hóa rồng.

Chỉ là cơ hội cực kỳ bé nhỏ.

Cũng vì nguyên nhân này mà máu Âm Long có thể dùng để luyện dược, cũng có thể dùng để luyện thể.

Đây là thứ rất quý giá!

“Hơn nữa Âm Long còn đang bảo hộ một gốc Âm Cốt Đóa.”

Âm Cốt Đóa cũng là vật luyện chế đan dược, có thể gặp mà không thể cầu.

Diệp Thu Bạch không có hứng thú với mấy thứ này.

Hắn hỏi tiếp: “Nếu ngươi biết thì chẳng lẽ những người khác không biết sao?”

Đinh Luân bị vạch trần, xấu hổ gãi gãi đầu nói: “Đã có người tới, như Thạch Sinh sư huynh của Đông Vực ta, Bắc Vực Liêu Mai Sinh, cùng với Nam Man…… người Nam Vực các ngươi.”

Diệp Thu Bạch nghe xong gật đầu.

Tuy rằng hắn không có hứng thú nhưng Âm Long là tồn tại nửa bước Thủy Dật cảnh, nếu chém giết sẽ thu hoạch không ít tích phân.

“Có thể…… Có thể thả ta sao?”

Diệp Thu Bạch nhìn về phía Đinh Luân nói: “Lấy Tích Phân thạch ra đi.”

Vẻ mặt Đinh Luân cứng lại.

“Không phải nói tin tức cho ngươi thì ngươi sẽ buông tha ta sao?”

“Tin tức của ngươi cũng không phải bí ẩn gì, có nhiều người biết rồi.”

Diệp Thu Bạch lạnh lùng nói: “Cho nên ngươi tự lấy ra hay là để ta lấy?”

Đinh Luân thấy Diệp Thu Bạch không hề dao động, ánh mắt tĩnh lặng như mặt nước thì tâm thần không khỏi run lên, lấy Tích Phân thạch ra khỏi nạp giới.

Diệp Thu Bạch cầm xem, Tích Phân thạch này có 470 tích phân.

Hiển nhiên Đinh Luân thu hoạch rất phong phú.

Tích Phân thạch bị cướp đi, Đinh Luân cũng bị truyền tống khỏi Thanh Viêm sơn, bị đào thải.

Diệp Thu Bạch không dừng lại mà bay thẳng về phía Đinh Luân đã chỉ.

……

Ở một chỗ trên sườn núi có một thác nước.

Bên cạnh thác nước có một cửa động.

Trước cửa động có một hồ nước.

Hồ nước tràn ngập âm khí, chung quanh không có một bóng cây ngọn cỏ.

Nơi này chính là Âm Long đàm!

Quanh Âm Long đàm đã có nhiều người tụ tập.

Trong đó có cả Tân Hồng Y.

Còn có một nam tử cao lớn đang khoanh tay ôm ngực, nói: “Các vị, nếu Âm Long đàm đã bị phát hiện, chúng ta đây liền liên thủ, các vị thấy như thế nào?”

Tân Hồng Y lạnh lùng nhìn sang nói: “Thạch Sinh, ngươi thật không biết xấu hổ, rõ ràng là ta phát hiện trước mà ngươi lại nói liên thủ?”

Thạch Sinh nhìn Tân Hồng Y, ánh mắt có chút nóng bỏng, nói: “Tân Hồng Y, ngươi cảm thấy mình ngươi có thể nuốt trọn Âm Long đàm này sao?”

Sắc mặt Tân Hồng Y cứng lại.

Với thực lực hiện giờ của nàng, chưa nói tới có thể đối phó đám người chung quanh hay không.

Chỉ Thạch Sinh này thôi đã có thực lực cao hơn nàng rồi.

Huống chi giữa Âm Long đàm còn có một con Âm Long nửa bước Thủy Dật cảnh!

Tân Hồng Y căn bản không có cách giải quyết.

Thạch Sinh thấy sắc mặt Tân Hồng Y trở nên khó coi thì cười lạnh một tiếng, nói: “Tân Hồng Y, ngươi phải rõ ràng, Nam Vực chỉ có mình ngươi ở đây, cho ngươi cơ hội hợp tác cũng đã không tệ rồi.”

Liêu Mai Sinh vui vẻ xem kịch cũng tiếp lời: “Ta đồng ý hợp tác, Âm Long không dễ xử lý.”

Thạch Sinh gật đầu nói: “Vậy được, phân phối một chút, ta muốn máu của Âm Long.”

Liêu Mai Sinh cũng không thấy bất ngờ, Thạch Sinh là người luyện thể, máu Âm Long đối với hắn mà nói là thứ cực tốt.

“Ta đây muốn lấy Âm Cốt Đóa.”

“Còn tích phân thì chia cho những người khác đi, Tân Hồng Y, đến lúc đó ngươi góp một phần sức lực, tích phân cũng có phần cho ngươi.”

Hiển nhiên, bọn họ không định phân đồ cho Tân Hồng Y!

Bình Luận (0)
Comment