Tẩu Tẩu, Hãy Ở Bên Ta Đi

Chương 38

Nếu không có lời nhắc nhở của người đó, nàng chắc chắn sẽ không có can đảm mạo muội đến làm phiền Lục Oanh như vậy, nhưng lúc này thấy thái độ của Lục Oanh không hề bài xích, trong lòng nàng mới hơi thở phào nhẹ nhõm, chỉ cảm thấy người đó thật sự đã tìm cho nàng một biện pháp cực kỳ tốt.

Vào trong phòng, nàng không dám nhìn ngắm phòng khuê nữ của thiếu nữ quá nhiều, hơi dè dặt ngồi xuống trước bàn, liền nhỏ giọng nói: “Không biết muội thích gì, ta mang một ít quà tặng cho muội, mong muội đừng chê.”

Nói xong, Xuân Hạ và Thu Đông liền mở tấm vải trên khay ra, đưa đến trước mặt Lục Oanh.

Lục Oanh liếc nhìn sang một cái, trong khay là một số trang sức và phấn son của nữ tử, không phải là vật gì quý hiếm, nhưng cũng có thể thấy không phải là hàng rẻ tiền dùng để qua loa cho xong chuyện.

Lục Oanh khẽ gật đầu, ra hiệu cho nha hoàn nhận đồ, trên mặt lại không có nhiều vui mừng, ngược lại là nghi hoặc: “Tẩu tẩu sao phải khách sáo như vậy, khiến người ta ngại quá.”

Nàng không giỏi làm những việc này, cũng may là Lục Oanh không nói thẳng ra sự tầm thường của nàng, cũng không tỏ vẻ cao quý của tiểu thư Quốc Công phủ để chế nhạo nàng. Nàng tự biết Lục Oanh không thiếu những thứ này, nhưng nàng thực sự không nghĩ ra được nên tặng gì cho nàng ấy, vẫn hơn là đến tay không.

Quan đẹp edit truyện hay, truyện lúc hay lúc dở, Quan lúc nào cũng đẹp

Nhưng đồ đã tặng rồi, nàng lại không biết nên mở lời như thế nào, là Lục Oanh trong khoảng im lặng ngắn ngủi đã nhìn ra tâm tư của nàng, không muốn vòng vo tam quốc, trực tiếp mở lời nói thẳng: “Hôm nay tẩu tẩu đến đây chắc là có chuyện muốn nói với ta phải không?”

So với sự thẳng thắn của Lục Oanh, nàng lại cảm thấy mình quá rụt rè, mấp máy môi, mới lấy hết can đảm, ngẩng mắt nhìn Lục Oanh thành khẩn nói: “Thực không giấu gì muội, mẫu thân giao cho ta chuẩn bị việc cúng tế tổ tiên vào Tết Trung Nguyên, ta mới gả vào Quốc Công phủ, trước đây cũng chưa có kinh nghiệm như vậy, nghĩ đi nghĩ lại, muốn xin muội chỉ giáo một số chi tiết của lễ cúng tế, không biết muội có thể giải thích cho ta một chút không?”

Lục Oanh sững người, nhanh chóng trợn tròn mắt kinh ngạc: “Giao cho tẩu chuẩn bị? Mẫu thân điên rồi sao!”

Nàng nghẹn họng, chút tự tin vừa mới nhen nhóm bị lời nói của Lục Oanh đánh cho tan tác, hiển nhiên trong mắt Lục Oanh, dáng vẻ này của nàng làm sao có thể gánh vác trọng trách này.

Lục Oanh cũng nhanh chóng nhận ra mình lỡ lời nói quá, khó xử nhìn nàng, dừng lại một chút, vẫn lên tiếng giải thích: “Tẩu đừng nghĩ nhiều, ta không có ý gì khác, phụ thân luôn coi trọng lễ cúng tế hàng năm, ngay cả lễ cúng tế do mẫu thân chuẩn bị trước đây, cũng sẽ bị phụ thân bắt bẻ đủ điều, tẩu mới gả vào

 phủ lại không có kinh nghiệm gì, sao mẫu thân lại giao trọng trách này cho tẩu, không biết là vì muốn đỡ vất vả hay là cố tình làm khó tẩu.”

Lục Oanh luôn nói năng không suy nghĩ, nghĩ gì nói nấy.

Lời này vừa nói ra, nỗi lo lắng trong lòng nàng không hề giảm bớt, ngược lại càng thêm áp lực.

Nàng cũng giống như Lục Oanh, hoàn toàn không hiểu tại sao Lục Hằng lại nghĩ đến việc nhận việc này, càng không hiểu tại sao Từ thị lại đồng ý ngay, nhưng sự việc đã rồi, nàng chỉ có thể cố gắng hết sức để làm.

Nàng cúi đầu, hít sâu một hơi, thành khẩn nói với Lục Oanh: “Việc này ta không dám lơ là chút nào, vì vậy, hôm nay đặc biệt đến đây, muốn nhờ muội nói cho ta biết một chút về chuyện lễ cúng tế những năm trước, có lẽ sẽ có ích, làm phiền muội rồi.”

Lục Oanh có chút bất ngờ nhìn người tẩu tẩu đang cúi đầu trước mặt, không khó để nghe ra sự kiên quyết và can đảm khó khăn lắm mới có được trong giọng nói của tẩu ấy.

Trong mắt nàng ấy, nàng là một người nữ nhân nội tâm, không thể nào xuất hiện trên sân khấu lớn, khác với nàng ấy, càng khác với những người bạn học mà nàng ấy từng quen biết ở trường nữ sinh, thậm chí là muội muội của nàng.

Người nữ nhân như vậy, cả đời đại khái sẽ bị người khác tùy ý sắp đặt số phận, không có khả năng phản kháng, cũng không có khả năng trốn thoát, thật đáng thương.

Mà việc lớn rơi xuống đầu nàng lúc này rõ ràng là do người khác trong nhà cố ý làm, nhưng nàng lại đang nghênh đón khó khăn, điều này làm sao có thể không khiến nàng ấy bất ngờ.

Lục Oanh đảo mắt, dường như nghĩ đến điều gì, bỗng mỉm cười: "Tẩu tẩu khách sáo rồi, ta tất nhiên có thể giảng giải cho tẩu tẩu đôi chút, chỉ là... ta cũng muốn nhờ tẩu tẩu một việc để trao đổi, tẩu tẩu có bằng lòng không?"

Nàng hơi sững người. Lục Oanh chủ động đề nghị, chuyện này tất nhiên là thành, nàng còn sợ mình không có gì báo đáp nàng ấy, vội ngẩng đầu đáp: "Đương nhiên là bằng lòng, ta có thể giúp muội chuyện gì?”

"Ba ngày nữa ta có một buổi tụ họp, bánh ngọt lần trước tẩu tẩu làm ta rất thích, không biết tẩu tẩu có thể chuẩn bị giúp ta một ít món ngon sở trường, để chiêu đãi khách khứa trong bữa tiệc được không?"

Mắt nàng sáng lên, chuyện khác nàng có thể bất lực, nhưng chuyện này nàng chắc chắn thành thạo: "Được, đương nhiên là nghĩa bất dung từ."

Ở trong phòng Lục Oanh gần nửa ngày, khi rời đi, tảng đá nặng trĩu trong lòng nàng đã được trút bỏ phần lớn.

Có sự giúp đỡ của Lục Oanh, bây giờ trong đầu nàng đã có chút ý tưởng, tiếp theo có thể bắt tay vào chuẩn bị.

Bình Luận (0)
Comment