Tay Của Ta Xuyên Qua Tóc Đen Của Ngươi

Chương 138

” Có chuyện gì sao?” Voldemort cúi đầu cười hỏi, thói quen ôm chầm lấy bả vai Harry, hương thơm lập tức bay vào chóp mũi, có chút cảm thấy chộn rộn.

Harry ngoan ngoãn rúc vào trong lòng Voldemort, hưởng thụ thân mật khó có được trong hai tháng qua, lẩm bẩm nói:” Ta muốn nói chuyện cuộc thi tam pháp thuật với ngươi.”

Voldemort thẳng thắn cự tuyệt, ” Ta không cho rằng có cái gì cần nói. Đừng quên, sáng hôm qua em đã hứa với ta, không làm chuyện gì nguy hiểm, nếu không liền nhận trừng phạt. Ta nghĩ Severus có nói cho em, cuộc thi tam pháp thuật rất nguy hiểm, ta không cho phép em tham gia cuộc thi như vậy.”

” Ta……” Harry mở miệng, muốn giải thích hắn không phải vì nguyên nhân Voldemort đang nghĩ mà đến, lại bị Voldemort cắt ngang.

” Hay là em muốn nhận trừng phạt?” Đang nói, hắn đã ôm lấy Harry đi vào một phòng cạnh hành lang, sau đó Voldemort khóa cửa lại. Đây là phòng tạp vụ, đựng các đồ dùng đủ loại hình thù kỳ quái. Voldemort biến ra một chiếc sofa, không để Harry cự tuyệt liền áp đảo cậu.

Harry không thể tin được chớp mắt mấy cái, khó có thể thích ứng với tình hình của mình lúc này. Cậu đến là muốn nói chuyện cuộc thi tam pháp thuật với Voldemort cơ mà, sao sự tình phát triển lại giống như cậu có vẻ khát khao muốn lên giường với Voldemort chứ? Cho dù cậu có đồng ý cùng Voldemort làm chuyện gì đi nữa, cũng không lựa chọn nơi như vậy, lựa chọn thời gian như vậy – tiết đầu tiên của cậu là chăm sóc sinh vật huyền bí, cậu chưa từng trốn một tiết học nào! ” Voldy…… Đừng……”

Lời tiếp theo không thể phát ra, Voldemort dùng đầu lưỡi nóng bỏng và linh hoạt khiến Harry hoàn toàn quên mục đích cậu đến gặp Voldemort hôm nay. Cuối cùng cậu tập hợp đủ lý trí còn sót lại, thở hổn hển ngăn chặn ý đồ cởi quần áo cậu của Voldemort, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ rực còn sót lại dư âm của cao trào vừa đi qua, lời nói ra cũng không thể lưu loát, “…… Không được…… Không được…… Voldy, Dừng…… Dừng tay, ta…… Ta còn muốn…… Đi học……”

Thấy Harry gấp đến độ nước mắt muốn rơi xuống, Voldemort tiếc nuối thu tay, từ bỏ ý định đánh hạ Harry. Mới đầu hắn chỉ muốn đùa Harry một chút, muốn cùng Harry ngọt ngào yêu nhau cũng sẽ không chọn nơi thấp kém như vậy, nhưng Harry thật sự quá mức tốt đẹp, khiến cho việc muốn đùa Harry cuối cùng trở thành làm giả hóa thật, tên đã lên dây, nếu vừa rồi Harry không cự tuyệt hắn, chắc chắn lúc này hai người đã ở trên sofa dây dưa. Hắn ngồi ngay ngắn, sửa sang lại quần áo, thuận tay ôm Harry lên, để Harry ngồi trên đùi hắn. ” Chẳng lẽ không phải em đến để nói cho ta em rất nhớ ta sao?” Hắn cười trộm.

Harry tức giận lườm hắn một cái, trong đầu lập tức hiện lên hình ảnh nắm chặt tay hung hăng đánh tên chết tiệt dám quẫy nhiễu cậu mà còn ra vẻ. ” Đương nhiên không phải!”

” Vậy muốn nói cái gì? Cho dù thế nào, em đã hứa với ta, không được thất hứa. Thành tín là phẩm chất quý giá nhất của một người.” Voldemort đắc ý dào dạt, ” Em nói qua sẽ không làm chuyện nguy hiểm, cuộc thi tam pháp thuật lại rất nguy hiểm, hơn nữa ta cũng là thuận theo ý của em, em không chỉ một lần nói cho ta, em  không thích cuộc sống bị người khác chú ý, em muốn một cuộc sống bình yên, tham gia cuộc thi tam pháp thuật sẽ càng khiến em bị người khác chú ý, em phải biết rõ.”

” Đương nhiên, ta thích cuộc sống bình yên.” Harry biểu thị sự tán thành với ngôn luận của Voldemort, ” Cho nên ta không định cùng ngươi thảo luận việc ta muốn tham gia cuộc thi tam pháp thuật.”

Voldemort không biểu hiện vui vẻ, nhưng kỳ thật trong lòng lại thở phào nhẹ nhõm. Nếu Harry muốn tham gia cuộc thi tam pháp thuật, muốn hắn thu hồi quyết định, hắn sẽ rất đau đầu làm sao để thuyết phục Harry không tham gia, hoặc là chỉ có thể thuận theo nguyện vọng của Harry. ” Vậy em muốn nói chuyện gì với ta?”

” Ta muốn biết ngươi hy vọng trường nào đạt được thắng lợi cuối cùng.”

Không hề suy nghĩ, Voldemort thốt lên, ” Đương nhiên là Hogwarts, không hề nghi ngờ, không có khả năng khác.”

” Như vậy Durmstrang thì sao? Hiệu trưởng của nó là Karkaroff, ngươi không hy vọng hắn biểu hiện sao?” Harry hỏi tiếp.

Voldemort híp mắt, cậu bé này, nói gì chứ. Thật sự nên giáo huấn một chút.
Bình Luận (0)
Comment