Tay Của Ta Xuyên Qua Tóc Đen Của Ngươi

Chương 144

Snape hạ giọng, cho nên các học sinh khác không nghe được hắn hỏi cái gì, mà vấn đề của hắn, làm Lucius xấu hổ lên.

” Này này, tớ nói Severus, mọi người đều có thể thay đổi……”

” Rất khó tưởng tượng tư tưởng của con người dễ dàng thay đổi. Tôi nhớ rõ tháng 3 năm trước, Lucius còn tức giận nói với tôi, cậu yêu một phù thủy xuất thân từ Muggle, vì thế mà cùng gia tộc của cậu tranh cãi quyết liệt.” Ánh mắt Snape như rắn nhìn chăm chú vào Richard, khuôn mặt đầy lạnh lùng. Hắn đã nắm chặt đũa phép, bất kì lúc nào cũng có thể tấn công.

Không khí khẩn trương khiến người khác phải rụt cổ lại, thái độ của Snape kiên quyết như vậy, chỉ cần Richard không biểu đạt rõ, đũa phép lập tức sẽ bắn ra ánh sáng xanh biếc giết chết hắn.

Harry và Lucius nhìn nhau, kinh ngạc vì mọi chuyện chuyển biến đột ngột. Có một số việc không thích hợp hỏi vào lúc này, đợi bữa tiệc kết thúc cũng được…… Nhưng nói thật…… Sự sùng bái của Snape đối với Voldemort là không thể biểu đạt, thế giới mới mà Voldemort muốn đạt được, đó cũng là mục tiêu Snape phấn đấu, hắn vẫn luôn hy vọng nó trở thành thành thật, hắn không thể tha thứ cho bất luận kẻ nào phá hỏng mục tiêu của hắn.

” Cậu dùng hoa ngôn xảo ngữ gì lừa gạt giáo sư Voldemort? Một người vì bạn gái Muggle mà cùng gia tộc quyết liệt tranh cãi sao lại đột nhiên trở thành thành viên của tổ chức hắn căm hận?” Snape tiếp tục lạnh lùng hỏi, bức Richard mở miệng.

” Này, tớ nói, Severus, chúng ta có thể……” Lucius vội vàng xen vào, muốn bỏ đề tài này, dù thế nào, tại bàn ăn không nên hỏi chuyện như vậy.

Richard ngăn cản Lucius, “Luc, tớ biết cậu có ý tốt, tớ cũng hiểu được, nhưng nói rõ ràng mới tốt. Tớ cũng không muốn để bậc thầy về ma dược mà giáo sư Voldemort kì vọng nhất hiểu lầm tớ.” Hắn nghịch ngợm cười,” Môn độc dược tớ học thế nào cũng không giỏi.”

” À, nên nói như thế nào đây,” Richard theo thói quen ra hiệu, ” A, chúng ta nói từ tháng 3 năm trước. Khi đó, tớ quyết định cùng cô gái tớ yêu nhất ở bên nhau trọn đời, sau đó người xung quanh tớ đều phản đối, ngay cả bạn thân của tớ, Luc, cậu gửi cho tớ bức thư hơn 10 trang đến khuyên bảo tớ, tớ rất biết ơn.” Hắn cười cười với Lucius, ” Nhưng cái này không thể dao động ý chí của tớ, tớ cùng gia tộc cãi nhau quyết liệt,” Hắn gật gật đầu, nhấn mạnh, ” Đúng vậy, tớ thiếu chút nữa bị đuổi khỏi gia tộc. Mẹ của tớ, bà là người mẹ yêu con nhất trên thế giới, bà cầu xin cha tớ, nên ông quyết định sau Quidditch World Cup sẽ nhắc lại chuyện này, như vậy tớ vẫn có thể lấy thân phận người thừa kế gia tộc Colson đi xem World Cup, cả nhà cùng nhau đi xem World Cup là mong muốn lớn nhất của mẹ tớ. Sau đó, mọi người cũng biết hôm đó xảy ra chuyện gì, tớ được Harry cứu. Tớ biết cậu, ” Hắn chuyển hướng Harry, ” Tớ không chỉ thấy ảnh của cậu một lần, cũng nghe nói qua chuyện của cậu. Nhưng tớ không ngờ, cậu mạnh đến như vậy.”

Nói xong, hắn dừng lại, bắt đầu ăn, sau đó bị Snape trừng mắt, Lucius cũng tò mò đến sắp té xỉu. ” Richard! Cậu có thể nói hết một lần không? Kiểu đùa dai này cậu chơi nhiều năm mà chưa chán sao?”

Richard ngẩng đầu, ” Tớ đã nói xong.”

” Cậu, cậu nói cái gì?” Harry buồn bực bắt lấy tay Snape, sợ hắn xúc động mà trực tiếp cho Richard một cái Avada Kedavra.

” Tớ nói, Harry rất mạnh, mà Hội phượng hoàng không có người thừa kế mạnh như Harry, cho nên tớ ngoan ngoãn về nhà, làm đứa con tốt.” Richard tùy ý nói, tùy ý cười, giống như vừa rồi hắn mới nói một câu chào buổi sáng. (Anh thật biết thời thế ~)

” Vậy, vậy bạn gái của cậu……?” Harry ngạc nhiên.

” Tớ kế thừa gia tộc Colson, sau này cô ấy mới có thể sống hạnh phúc.” Richard lại bắt đầu cười, ” Ít nhất, Harry, cậu là phủ thủy lai có một nửa là Muggle, đi theo cậu, vấn đề của tớ sẽ không còn là vấn đề. Đương nhiên, tớ không có nói ra, nhưng tớ nghĩ giáo sư Voldemort biết tất cả.”

Người này…… Harry không biết phải nói gì.

Snape cất đũa phép, bắt đầu ăn bữa tối. Lucius thở phào nhẹ nhõm, cũng gia nhập đội ngũ dùng cơm.
Bình Luận (0)
Comment