Tay Của Ta Xuyên Qua Tóc Đen Của Ngươi

Chương 193

Trải qua khiếp sợ lúc ban đầu, cùng nỗi buồn tột độ, Harry nhanh chóng bình tĩnh lại. Cậu phải hoàn toàn bình tĩnh, cậu phải cẩn thận suy nghĩ nên xử lý chuyện này như thế nào. Cậu không có khả năng giấu diếm Voldemort, thân thể cậu càng ngày càng suy nhược tất nhiên sẽ khiến Voldemort hoài nghi, cho dù cậu có thể giả vờ khỏe mạnh trước mặt Voldemort, thì lúc tiểu Harry sinh ra cậu không thể tránh  khỏi cái chết, như vậy đối với Voldemort càng thêm tàn nhẫn, cũng là cực kỳ không công bằng.

Voldemort là người yêu của cậu, hắn có quyền biết Harry đang gặp chuyện gì, có quyền biết quá khứ của Harry. Tối thiểu cậu phải nói chuyện với Voldemort một đêm, nói hết quá khứ, đương nhiên, về chuyện tình yêu trước kia, cậu vẫn thức thời mà chọn giữ lại. Theo lý, Harry cũng có thể nói thẳng mọi chuyện từ lâu với Voldemort, nhưng bởi vì nhiều nguyên nhân cùng cảm giác bất an, Harry vẫn lựa chọn giấu diếm, Voldemort rất hiểu và quan tâm cậu, cho tới bây giờ không mở miệng hỏi, đây là sự tin tưởng và khoan dung mà Voldemort dành cho cậu, đến lúc này, Harry cảm thấy muốn nói cho Voldemort, cậu không thể phụ tấm lòng của hắn, không thể để nam nhân không rõ mọi việc mà mất đi cậu.

Nhưng trước tiên, Harry vẫn quyết định tìm xem có biện pháp tạm thời có thể giải quyết không – được rồi, là cậu còn đang hy vọng, hy vọng có thể giải quyết chuyện này, bảo đảo cậu và thai nhi an toàn.

Đem hết khả năng tìm tòi các sách y học và các sách lý luận thời không pháp thuật, Harry tìm Snape. Bạn của cậu đam mê nghệ thuật hắc ám nhất, nhưng trong lĩnh vực độc dược cũng đạt được thành tựu xuất sắc, ít nhất ma dược dùng cho phương pháp điện kích phức tạp đến thế mà hắn cũng điều chế được đưa đến St.Mungo giao cho Harry. Một người bạn có pháp thuật và kiến thức về độc dược như vậy, Harry thập phần cần hắn cho cậu ý kiến. Vì thế cậu đến nhà của Snape trong một ngày đông rét lạnh, rất thành công khiến Snape đang ở trong phòng lãnh lẽo đầu đổ đầy mồ hôi.

Snape nhìn màu sắc của ánh sáng trên đũa phép, gương mặt kịch liệt co rúm, biểu hiện kinh hoàng khiến Harry cười rộ lên. Hắn hung hăng trừng mắt nhìn Harry, rất tức giận vì thái độ Harry giống như chuyện không liên quan đến mình.

” Điểm này không buồn cười, Harry! Sao cậu lại biến bản thân thành thế này? Cậu biết không, nhiều nhất cậu chỉ sống được 7 tháng!” Snape thở hổn hển tìm kiếm các loại ma dược có thể kéo dài tính mạng, bỏ vào trong túi cho Harry, vừa rít gào vừa ôm một quyển sách còn dày hơn bàn đá tìm kiếm nhanh như gió.

” Đương nhiên tớ biết, cho nên tớ đến tìm cậu.” Harry chán ngán nhìn túi ma dược, lấy một bình ma dược lên xem, tỉ mỉ xem.

Snape tức giận muốn cho cậu một trận, rốt cuộc người này có biết mình sắp chết hay không! “Cậu có vẻ rất thoải mái, chẳng lẽ cậu không nghĩ tới nếu cậu chết đi, chủ nhân Voldemort sẽ thế nào?”

Harry thoáng chốc cúi đầu, một lúc lâu mới thấp giọng nói: “Tớ sẽ chết, Sev. Tớ biết rõ. Bởi vậy trước khi chết tớ sẽ giải quyết những chuyện khiến tớ không yên lòng, như vậy tớ mới có thể an tâm rời đi. Voldy, và chuyện của cậu.”

Vừa cấp tốc tìm cách điều chế ma dược, Snape khó hiểu ngẩng đầu, mơ hồ hỏi: “Tớ?”

” Remus Lupin.” Harry nhẹ nhàng nói, “Cậu phản đối cũng không được, Sev, tớ không thể chết không nhắm mắt.” Lời của cậu hoàn toàn dập tắt lửa giận mãnh liệt của Snape, nhìn thấy biểu tình đau khổ của bạn tốt, hắn cười hờ hững, “Cậu yên tâm, tớ đã sắp xếp không có sơ hở.”

Đôi mắt Snape tràn đầy đau xót, nghe đến câu “Chết không nhắm mắt”, mũi hắn cay cay, thật sự muốn khóc. Sao chuyện lại biến thành thế này? Vài lần trước nhìn thấy Harry thì có cảm giác tinh thần cậu không tốt, nhưng bởi vì thành tựu của Harry càng ngày càng xuất sắc, nên hắn không đặc biệt để ý. Không thể tưởng tượng được chỉ vài ngày sau Harry lại bắt đầu đi vào con đường tử vong. “Không được nói như vậy, Harry, cậu sẽ sống, tớ cam đoan! Tớ sẽ dùng toàn bộ khả năng để cứu cậu! Còn có, còn có chủ nhân Voldemort, ngài ấy tất nhiên sẽ không để cậu chết, chủ nhân Voldemort là người không gì không làm được! Cậu phải tin tưởng ngài ấy!”

” Đương nhiên, Sev, Voldy là người không gì không làm được.” Harry lắc lắc bình ma dược, nhẹ nhàng gật đầu. Trên thế giới không có người nào là không gì không làm được, Sev,  ngay cả Merlin cũng không thể, nếu không, cậu sẽ không chết, đúng không?

Lúc rời khỏi, Harry thỉnh cầu bạn tốt, “Sev, tớ xin cậu, chuyện này để tớ tự nói cho Voldy, được không? Tớ không muốn khiến hắn chịu quá nhiều đả kích, tin tưởng tớ, tớ nhất định sẽ nói cho hắn, trong vòng một tuần.”

Cố nén nội tâm đau xót, Snape đáp ứng thỉnh cầu đầu tiên cũng là thỉnh cầu cuối cùng của bạn tốt.
Bình Luận (0)
Comment