Tay Của Ta Xuyên Qua Tóc Đen Của Ngươi

Chương 67

Một khi Dumbledore đã gửi thư đến, Harry nhờ Snape nói lại với giám thị Filch, ăn cơm xong cậu liền đi tới tháp hiệu trưởng. ” Những con gián.” Cậu thật sự không thoải mái khi nói xong mật khẩu.

Tượng đá nhảy sang một bên, vách tường mở ra, để lộ cầu thang xoắn ốc. Harry đi lên cầu thang, đi vào văn phòng của Dumbledore.

Cậu gõ cửa, ” Vào đi.” Âm thanh già nua mà nhẹ nhàng cho thấy tâm trạng Dumbledore rất vui vẻ. Harry đoán là các vị hiệu trưởng trước kia đang nói chuyện với Dumbledore.

Harry mở cửa đi vào, không ngờ lại thấy James đang ngồi trên ghế uống rượu mật ong.

Văn phòng của Dumbledore vẫn giống trong trí nhớ của Harry như đúc, trên tường là chân dung của những hiệu trưởng trước kia, trên bàn làm việc rất lớn bày các loại  tiền hiếm lạ và cổ quái. Hôm nay Dumbledore mặc áo choàng màu bạc, cái mũ nhọn màu xanh đậm có thêu hình mặt trăng và ngôi sao.

” Ngồi đi, trò Harry Potter.” Dumbledore biến ra một chiếc ghế dựa cho Harry, sau đó rót một ly rượu mật ong, ” Là rượu mật ong tốt nhất của bà chủ Rosmerta, rất có giá trị.”

Harry đón lấy ly rượu, thừa dịp ngồi xuống nhìn lướt qua James đang thản nhiên uống rượu. Hắn đang rất kích động, lại cố gắng duy trì vẻ mặt bình tĩnh, nhưng ánh mắt lòe lòe sáng đã thể hiện rõ tâm trạng của hắn lúc này. Thực rõ ràng, trước khi Harry đến, một già một trẻ này đã bàn bạc với nhau cái gì đó.

” Hiệu trưởng, thầy tìm em có việc sao?” Trong lòng Harry có chút thông suốt, đại khái là ngày hôm qua Dumbledore đột nhiên tuyên bố kiện sự kia, cho nên gọi luôn James đến.

Dumbledore không trả lời, mà giơ ly rượu lên, ý bảo Harry cũng nếm thử một chút, ” Không cần khẩn trương như vậy, thoải mái một chút. Trò James Potter vừa mới uống một ly, cho rằng hương vị cũng được, ta muốn nghe ý kiến của trò.” Ông cười tủm tỉm nhấp một ngụm rượu, thích thú dựa lưng vào ghế.

Harry uống một ngụm, quả thật hương vị cũng được, cậu thường xuyên uống nó cùng với Voldemort. ” Uống rất tốt thưa hiệu trưởng. Xem ra lần sau đến Hogsmeade uống bia bơ, em sẽ uống thêm một ly rượu.”

” Không không không,” Dumbledore lắc lắc ngón tay, ” Đây chính là thứ có tiền cũng không mua được đâu, bà chủ Rosmerta chỉ tặng riêng cho người bà ấy ngưỡng mộ, ví dụ như ta và cậu của trò.”

Thiếu chút nữa Harry phun rượu ra, bà Rosmerta ngưỡng mộ cả Voldemort và Dumbledore? Thẳng thắn mà nói thì giữa hai người kia có một điểm chung là tài năng xuất chúng. ” Em sẽ xin cậu của mình một ít rượu.”

” Ta tin rằng giáo sư Voldemort rất vui vẻ mà đưa cho trò.” Dumbledore có vẻ rất vừa lòng với nhận xét của Harry về rượu mật ong, rốt cục đi vào vấn đề chính, ” Trò Harry Potter, hôm nay mời trò tới, là hy vọng giải quyết một số vấn đề nhỏ giữa trò và trò James Potter.”

Harry lập tức tỏ vẻ phủ nhận, ” Thầy hiệu trưởng, em thấy giữa em và bạn học James Potter không có vấn đề gì, bọn em luôn luôn hòa thuận.”

” A, trước kia trò James Potter có làm một số việc, hơi quá đáng……”

” Bạn học James Potter đã xin lỗi, cho nên em thấy giữa bọn em không còn vấn đề gì.” Harry nhanh chóng nói.

Dumbledore thật vui vẻ, ” Thật sự quá tốt. Một khi đã như vậy, sao trò còn gọi là bạn học James Potter chứ? Hai trò đều là bạn bè, gọi James là được.”

James…… Khóe miệng Harry không thể khống chế mà co giật, cách gọi này cũng thật khủng bố. Quay đầu nhìn về phía James, hắn vẫn thể hiện bộ dáng bình tĩnh, giống như đây là chuyện đượng nhiên. Có chút quá, Harry cảm thấy buồn cười, loại biểu hiện này đã tố cáo thỏa thuận bí mật giữa James và Dumbledore lúc nãy. Một khi đã như vậy, cậu cũng theo hắn chơi đùa. Đưa tay ra, ” Xin chào, James.”

Khi James nghe được Harry gọi tên hắn, biểu tình trên mặt thật quá đặc sắc, không cam lòng lại muốn biểu hiện như đã chờ ngày này rất lâu, dáng tươi cười méo mó khiến người khác không muốn nhìn thấy. Chần chừ lại chần chừ, rốt cục hạ quyết tâm, lấy thái độ như tráng sĩ thấy chết không lùi bước bắt tay Harry, cật lực thể hiện giọng nói vui mừng, ” Xin chào, Harry.”

Trong lòng Harry đã cười đau thắt ruột.
Bình Luận (0)
Comment