Tây Lam Yêu Ca

Chương 236

Ma giới? Hấp huyết ma đằng?

Hoa quý phi cùng Cửu điện hạ đang nói gì? Cái gì thù lao? Kia liên quan gì tới Hoa quý phi sao, sao nàng lại để ý cùng bất an như vậy?

Giờ phút này, vô luận là Hoán nhi, Di Nguyệt im lặng ở một bên, hay người khác đều cảm thấy trong lòng có chút gì đó thoáng qua, nhưng không dám xác minh suy nghĩ trong lòng, theo lời Cửu điện hạ nói vừa nãy thì dường như nó liên quan tới chuyện Bát hoàng tử đột nhiên bệnh nặng.

Nhưng thật ra Tây Lam Mặc Nhiên vẫn ngồi trên giường, biểu tình nhìn tuyệt mỹ thiếu niên cùng Hoa quý phi không khỏi có chút ngộ ra.

Nhìn Cửu điện hạ cả người lạnh lùng ngạo nghễ, lại nhìn Hoa quý phi chật vật điên cuồng cùng gương mặt tái nhợt mất hết huyết sắc, Liễu Vân Nương vẫn quỳ dưới đất không khỏi âm thầm đánh giá tuyệt mỹ hoàng tử hu hút trước mặt. Giờ phút này, ai cũng không biết nàng đang suy tính gì.

Từ lúc trở thành nhũ mẫu của Bát công chúa, đi theo bên người Hoa quý phi, Liễu Vân Nương vẫn một mực tận tụy, cẩn thận hầu hạ nữ nhân luôn cực độ ghen tị kia.

Thân là nữ nhân từng rất tự phụ, Liễu Vân Nương sao có thể cam chịu công việc thấp hèn hậu hạ nữ nhân khác như vậy.

Chẳng qua, nàng từng ôm đầy hi vọng cùng mộng tưởng sinh hạ hoàng tử nhưng lại không chiếm được tôn quý nên có, Vân Nương nàng thế nhưng lại vì thế mà bị đế vương chán ghét vứt bỏ, trong tình huống bất lực đó, nàng chỉ có thể đi theo bên người Hoa quý phi.

Vốn vì thanh xuân đã qua, tâm kế cùng dã tâm vốn đã bất lực cùng dần dần phai nhạt thế nhưng khoảng thời gian này lại đột nhiên bùng cháy.

Hậu cung gần nhất đồn đãi Bát hoàng tử được bệ hạ thừa nhận cùng sủng ái làm ánh mắt vốn ảm đạm của nàng thoáng chốc đầy kinh hỉ cùng chờ mong.

Hoàng nhi của nàng rốt cuộc cũng chiếm được sủng ái của bệ hạ, như vậy nói cách khác, có phải nàng thân là thân nương của hoàng tử cũng sắp thoát khỏi thân phận cung nữ ti tiện này?

Bởi vì thân phận thấp kém mà nàng thậm chí không thể xưng là mẫu phi của hoàng tử. Mà hiện giờ, lời đồn ầm ĩ trong hậu cung khoảng thời gian này có phải chứng tỏ, sau nhiều năm chịu đựng khuất nhục, nàng rốt cục có được một vị trí trong hậu cung này sao?

Chẳng sợ thanh xuân tươi đẹp đã qua, chẳng sợ đế vương không muốn gặp mặt, chỉ cần hoàng tử của nàng cuối cùng có thể ngồi lên vị trí tôn quý nhất kia, nàng vẫn như cũ có thể trở thành nữ nhân có thân phận tôn quý nhất Tây Lam quốc.

Bất quá thực hiển nhiên, nữ nhân này lại tính sai.

Nàng vốn nghĩ, nếu hoàng nhi của mình chiếm được sủng ái của bệ hạ, cho dù mẫu phi nàng đây không được đế vương yêu thích thì vẫn có được địa vị tương ứng.

Dù sao, Nhược phi với tội mưu hại hoàng tự bị biếm lãnh cung, sau khi Cửu hoàng tử được sủng ái vẫn được bệ hạ ban cho hành cung an dưỡng chữa bệnh, huống chi nàng trước kia từng là nữ quan Thương Lam điện chưa từng phạm sai lầm?

Chính là sự thực thường tàn nhẫn cùng vượt khỏi dự đoán của mọi người.

Lúc nàng đứng ngồi không yên ở cung điện Hoa quý phi chờ đợi, chờ ý chỉ của bệ hạ truyền tới, thế nhưng cuối cùng truyền tới lại là tin tức Bát hoàng tử đột nhiên bệnh nặng.

Mà Cửu hoàng tử từng được bệ hạ sủng ái nhất tựa hồ vẫn như cũ chiếm được thánh quyến của đế vương, vẫn như cũ được đế vương dung túng cùng sủng nịch vô vàn, không hề có hiện tượng thất sủng.

Nhưng còn Bát hoàng tử của nàng, trừ bỏ bị đế vương đột nhiên ban thưởng một tòa cung điện thì căn bản không thấy bệ hạ có bất cứ dấu hiệu chú ý cùng yêu thích nào.

Cửu hoàng tử điện hạ vẫn như cũ là báu vật quan trọng nhất, được sủng ái nhất, cũng là trái tim mềm mại được bảo hộ dưới lớp vỏ ngoài lạnh lẽo cứng rắn. Bất luận là kẻ nào cũng không thay thế được vị trí của tuyệt mỹ thiếu niên trong lòng đế vương.

Đột nhiên nghe tin Bát hoàng tử bệnh nặng, Liễu Vân Nương tự nhiên lo lắng đến đứng ngồi không yên.

Dù sao đứa nhỏ kia cũng là nơi dựa dẫm duy nhất cho nửa đời sau của mình trong hoàng cung này. Đứa nhỏ mà nàng từng lựa chọn từ bỏ nhưng hiện giờ lại coi thường mình.

Nhưng cho dù nữ nhân muốn tới Vân Thường cung xem hoàng tử của mình, muốn biết tình huống Vân Thương cung hiện giờ cỡ nào thì Hoa quý phi vẫn luôn dùng đủ lí do bắt nàng ở bên cạnh hầu hạ, không cho cơ hội rời đi.

Chờ Vân Nương có thể bước vào Vân Thường cung thì cũng chí là đi theo Hoa quý phi, cùng nàng ta vấn an Bát hoàng tử gần nhất đột nhiên được bệ hạ thừa nhận. Hoàng tử trước kia mờ nhạt yên lặng tồn tại trong hoàng cung hiện giờ lại ngoài ý muốn gây nên một trận sóng gió trong hậu cung.

Bất quá Vân Nương thật không ngờ, sau đó nàng lại nhìn thấy Cửu hoàng tử điện hạ tới Vân Thường cung vấn an đứa nhỏ của nàng. Hơn nữa ra vẻ, Cửu hoàng tử điện hạ tựa hồ rất có hảo cảm với Mặc Nhiên?

Ánh mắt nữ nhân không khỏi hiện lên một tia tinh quang.

Tiểu hoàng tử trước kia được đế vương bảo hộ rất tốt, nàng căn bản không có cơ hội tiếp cận, thậm chí ngay cả phạm vi năm trăm thước bên ngoài Thương Lam điện cũng không thể tới gần. Mà nhi tử của Nhược phi kia, tính cách cũng khá im lặng, rất hiếm khi nhìn thấy vị hoàng tử này gặp mặt nhóm phi tử trong hậu cung.

Đối với chuyện này, nàng căn bản không có biện pháp, giống như muốn gặm con nhím vậy, tìm kỹ cỡ nào cũng không có chỗ hạ miệng.

Hiện giờ, này cơ hồ chính là lần đầu tiên nàng tiếp cận Cửu điện hạ tôn quý gần như vậy.

Nữ nhân tính toán đợi lát nữa tìm cơ hội tiếp cận tuyệt mỹ nhân nhi được đế vương sủng ái này, nhưng không biết Hoa quý phi bị kích thích gì, thế nhưng đột nhiên nghiêng ngả lảo đảo như phát điên mà chạy ra ngoài, hoàn toàn không còn bộ dáng ung dung cao quý cùng thong dong tao nhã ngày thường, sắc mặt cũng tái nhợt như nhìn thấy quỷ.

Chờ mọi người thật vất vả hồi phục lại tinh thần, hai cung nữ thiếp thân của Hoa quý phi liền lập tức đuổi theo. Mà tuyệt mỹ hoàng tử chỉ bình tĩnh chăm chú nhìn theo bóng dáng Hoa quý phi, sau đó quay đầu lại thản nhiên liếc mắt nhìn nàng một cái, sau đó cũng mang theo cung nữ thị tòng của Thương Lam điện rời đi.

Nhưng trong lòng Liễu Vân Nương giờ phút này lại không khỏi tràn đầy kinh hãi.

Cái liếc mắt thiếu niên nhìn về phía nàng trước lúc rời đi rõ ràng mang theo lãnh ý cùng cảnh cáo, ánh mắt bễ nghễ cùng cao cao tại thượng như vậy thực quen thuộc, thật giống lúc nhìn thấy ảnh ngược của mình trong mắt đế vương, tràn đầy châm chọc cùng miệt thị, xem thường cùng cười nhạo.

Nàng có phải đã làm gì sai không? Hay là đã nhìn nhầm?

Cửu điện hạ kia tuy niên kỷ còn chưa đủ mười sáu, thoạt nhìn thuần khiết khờ dại, nhưng hoàng tử do đế vương tự mình dạy dỗ sao có thể là đứa nhỏ tầm thường. Vừa rồi trước lúc đi liếc mắt một cái, ánh mắt vô tình lạnh lùng kia không hề thua kém sự cường thế cùng lãnh khốc của đế vương.

Liễu Vân Nương tin tưởng, nếu nàng dám đánh chủ ý lên người tuyệt mỹ hoàng tử kia, đối phương tuyệt đối sẽ không lưu tình.

Trong hậu cung này, chết đi một cung nữ có là gì, cho dù cung phi được sủng chết đi thì bệ hạ cũng không để ý tới.

Đó chính là đế vương a, là người thống trị nắm vương quyền cao nhất Tây Lam.

Truyền thừa lạnh lùng cùng vô tình tới tận xương của bọn họ, nàng ở trong hậu cung nhiều năm như vậy chẳng lẽ còn chưa nhìn đủ sao? Huống chi, từng là đệ nhất nữ quan Thương Lam điện, Liễu Vân Nương so với người khác lại càng hiểu nam nhân kia hơn vài phần.

Người mà y không cần thì cho dù sống hay chết hoàn toàn không có gì khác biệt.

Ý thức được cái gì, thân thể nữ nhân không khỏi đột nhiên rùng mình, sắc mặt cũng tái nhợt. Mà bên cạnh, Tây Lam Mặc Nhiên lẳng lặng nhìn vẻ mặt biến hóa của nữ nhân, trong lòng không khỏi đau xót.

Nữ nhân vốn là thân nương vẫn như cũ tính kế mình, thậm chí còn muốn tính kế Cửu hoàng đệ sao? Những lời nàng nói ở tàn cung khi đó quả nhiên vẫn là muốn lừa mình? Nữ nhân này mỗi lần tỏ vẻ hiền dịu đến tìm mình đều có mục đích riêng? Nàng cho tới giờ chưa từng xem mình là nhi tử, chỉ là một công cụ để nàng toan tính mà thôi?

Mình nên sớm tuyệt vọng, nhưng vì sao hiện giờ vẫn cảm thấy đau lòng cùng thất vọng như vậy?

Vài ngày sau, lúc Huân nhi lẳng lặng ngồi trong Thương Lam điện uống cống trà tốt nhất, Di Nguyệt cũng đang ở bên cạnh hầu hạ, Hoán nhi vội vàng đi tới, giọng nói đầy kinh ngạc cùng khó hiểu nói cới thiếu niên: “Điện hạ, vừa rồi nhóm cung nhân ngoài điện đột nhiên hoang mang chạy tới bẩm báo, nói Hoa quý phi đã tự sát trong tẩm cung, hơn nữa tử trạng còn cực kỳ thê thảm.” Lúc nói câu cuối cùng, Hoán nhi không khỏi có chút do dự, vẻ mặt cũng thực quái dị.

“Lúc nào?” Nhẹ nhàng buông ly trà trong tay, Huân nhi ngẩng đầu nhìn nữ nhân đi tới bên cạnh, thản nhiên hỏi.

“Ngay sáng hôm nay. Nghe nói cái chết của Hoa quý phi dị thường qu3y dị. Không chỉ sắc mặt tiều tụy xám tro, ngay cả da thịt non mềm bóng loáng được bảo dưỡng tỉ mỉ thế nhưng qua một đêm bị lão hóa, dung mạo già đi mấy chục tuổi, ngay cả mái tóc đen mềm mại cũng biến thành hoa râm. Cả người giống như một lão bà tám mươi, hoàn toàn không nhìn ra vẻ trẻ tuổi cùng diễm lệ hôm qua.”

Nhớ tới vừa rồi ở ngoài Thương Lam điện, cung nữ kia miêu tả sống động hình ảnh quỷ dị kia, cho dù là Hoán nhi vốn trấn định lạnh nhạt cũng không khỏi phát run, nổi đầy da gà.

“Nữ nhân kia tự sát?” Có chút kinh ngạc, Huân nhi không khỏi nhướng mi.

“Đúng vậy. Nghe nói sáng nay Hoa quý phi thực dậy, lúc tráng điểm nhìn thấy bộ dáng của chính mình trong gương đồng thì hoàn toàn hỏng mất. Sau khi đập nát hết mọi thứ trong tẩm cung, Hoa quý phi đuổi hết cung nữ cung nhân ra ngoài. Đợi đến lúc hai cung nữ thiếp thân của nàng cảm thấy không đúng, tìm một thái y cẩn thận tiến vào thì đã thấy Hoa quý phi cầm một cây kéo sắc nhọn trong tay cắm phập lên ngực mình. Nghe nói khi đó, đám cung nữ sợ tới mức không ngừng khóc thét.”

“Phải không? Dung mạo cùng tuổi trẻ của nữ nhân không còn, kia quả thật là sự thật cho dù là ai cũng không thể tiếp nhận. Nhất là vốn mỹ mạo lại đột nhiên già mua.”

Đây là cái già vì dám điều khiển sinh vật ma giới a! Cho dù gốc hấp huyết ma đằng kia có thể xem là ngoại tộc nhưng đối với tính mạng nhân loại vẫn thực cố kỵ. Nhất là đối với cung phi có thân phận trong hoàng cung, vì không muốn làm người ta khủng hoàng cùng chú ý, nó sẽ không lấy mệnh.

Chính là, nó dù sao cũng là sinh vật ma giới, đối với chuyện trên đại lục nhân loại căn bản không hề hiểu biết. Nó sao có thể biết, có đôi khi dung mạo cùng thanh xuân so với mất mạng lại còn quan trọng hơn.

Hấp thụ sinh mệnh, khiến người ta nhanh chóng già đi, so với bất kì chuyện gì lại càng dễ dàng làm người ta khủng hoảng hơn!

Hơn nữa, nhân loại không giống ma tộc, chu kỳ sinh mệnh của bọn họ vốn ngắn ngủi, chỉ cần hút một chút đối với ma tộc có lẽ không tính là gì, nhưng đối với nhân loại thì chính là muốn mệnh đối phương.

Có lẽ vì vẫn luôn sinh trưởng ở ma giới, vẫn chưa ý thức được nơi này là đại lục nhân loại, vì thế nó vẫn dùng tiêu chuẩn ma tộc mà đối đãi với người khác. Hoa quý phi có lẽ vì không chịu nổi tương phản quá lớn đột ngột ập tới nên điên cuồng tự chấm dứt sinh mạng.

Xem ra, cần phải để Nguyệt Bán cùng Bảo Bảo chà đạp một phen, để nó ý thức được nơi này đã là đại lục nhân loại.
Bình Luận (0)
Comment