Tên Alpha Này Ngọt Chết Được

Chương 47

Buổi trưa họ đến thăm Tiệm Nướng Bác Vương, Tiệm Nướng Bác Vương hàng đẹp giá rẻ [1], mùi vị rất ổn.

[1]Nguyên văn: 物美价廉, Hán Việt: "vật mỹ giới liêm", thành ngữ tiếng Hán, xuất xứ từ "Thịnh thế nguy ngôn – Cấm yên hạ" – nguồn Baidu

Ông chủ rất tốt bụng, có đầu óc kinh doanh, thường hay đưa ra mấy món ăn gì mà "Gói điểm tối đa", "Tốp mười toàn khối", "Đứng đầu toàn quốc", "Tôi trâu bò nhất", mà trên thực tế các món vẫn là đồ nướng, mỗi lần đều có học sinh đến ăn rất nhiều, coi như là an ủi tâm lý.

Hôm nay đi không gặp Hoàng Mao, Hà Liêu Tinh cũng không để ý, cho là do phân công ca làm.

Buổi tối cậu theo thường lệ giảng bài cho Đại Cẩu, hơn một tháng nay, hai người đã quen với nhịp học này.

Đại Cẩu học rất nhanh, mỗi lần Hà Liêu Tinh giảng bài anh đều nghe rất nghiêm túc, mà đêm nay cũng không biết bị sao, cứ mất tập trung, Hà Liêu Tinh hỏi bài anh, anh suy nghĩ rất lâu.

Hà Liêu Tinh hỏi anh có phải có chuyện gì hay không, Đại Cẩu giấu giấu giếm giếm, không nói thật, mơ hồ nói mình có thể là làm thêm hơi nhọc, mệt một chút.

Hà Liêu Tinh tin, bảo anh đi nghỉ cho khỏe, sau đó tự mình giải đề, giải đến lúc hơn mười hai giờ, điện thoại di động rung lên.

Hà Liêu Tinh vừa mới giải xong một đề thi, đang tạm nghỉ, vì vậy tiện tay lấy xem, không nghĩ tới lại nhìn thấy một cái thông báo [Người này đã thu hồi tin nhắn]

Là Đại Cẩu nhắn.

Hà Liêu Tinh hơi khó hiểu, sau đó cậu nhìn thấy trên đầu giao diện trò chuyện có chữ đang nhập tin nhắn.

Đợi cả trăm năm, chẳng có tin nhắn nào cả.

Hà Liêu Tinh chờ đến hết kiên nhẫn, gửi tin nhắn tới.

[Bling: Làm sao vậy?]

Đại Cẩu khẽ cắn răng, rốt cục không do dự nữa.

[Hôm nay vẫn đang học tập: Anh của tôi bị một con bé lừa.]

Hà Liêu Tinh buồn ngủ mà xoa mi tâm, gõ ra một dấu chấm hỏi.

[Hôm nay vẫn đang học tập: Thật ra hơi phức tạp, tôi theo dõi anh ấy mấy ngày, phát hiện cái con bé kia muốn lừa tiền, hơn nữa còn bắt cá nhiều tay, nhưng mà anh của tôi không nghe tôi khuyên, còn cảm thấy tôi bịa đặt nói xấu người ta.

Tôi và anh tôi đều có tiền án, tôi không dám báo cảnh sát, cho nên tôi nghĩ ra một cách, tôi quyết định làm quen với con bé kia, để tình cảm giữa họ tan vỡ]

Hà Liêu Tinh:...

Vậy thì anh thật là, thông minh quá?

[Hôm nay vẫn đang học tập: Nói ra hơi xấu hổ, nhưng mà tôi chưa từng yêu đương, không biết làm sao theo đuổi người ta]

Hà Liêu Tinh đang muốn trả lời, mình cũng chưa từng yêu đương, đánh được một nửa chữ, bên kia liền nhắn tiếp.

[Hôm nay vẫn đang học tập: Người bình thường duy nhất bên cạnh tôi chính là cậu, cậu muốn hỏi cậu có kinh nghiệm chiêu trò yêu đương quen biết gì không, người ta đẳng cấp quá cao, tôi sợ bị con bé đoán được]

Người ta đã nói đến mức này rồi, Hà Liêu Tinh vì vậy lặng lẽ xóa câu vừa đánh ra, suy nghĩ một chút, cậu đánh một hàng chữ.

[Bling: Vậy anh chờ một chút]

Hà Liêu Tinh mở danh sách nhắn tin ra, chọn mấy người bạn thân, gửi một tin nhắn nhóm, hỏi bọn họ có biết theo đuổi người ta không.

Điện thoại di động liền rung lên, là tin nhắn của Bùi Túc, hỏi cậu làm bài tập thế nào rồi.

Bài tập dạo này tất cả đều là Bùi Túc sắp xếp cho cậu, tự mình soạn riêng.

Hà Liêu Tinh bé ngoan đáp lại một câu đã làm xong, liền chụp đáp án tới cho y kiểm ra.

Bùi Túc kiểm tra xong, khen ngợi nói làm rất tốt.

Ý của làm rất tốt là, độ chính xác rất cao.

Khóe miệng Hà Liêu Tinh vương một vệt cười, điện thoại di động rung liên tục, là mấy người vừa nãy trả lời cho cậu, Hà Liêu Tinh dựa trên tâm lý càng nhiều thông tin càng tốt, cũng tiện tay gửi tin hỏi Bùi Túc.

[Bling: Cậu biết theo đuổi người ta thế nào không?]

Đã mười hai giờ rưỡi, Bùi Túc mới vừa tắm xong, đang lấy khăn lau tóc, điện thoại di động lần thứ hai rung lên, y rút tới xem, màn hình điện thoại phát ra một luồng ánh sáng nhạt trên mắt y, động tác lau tóc dừng lại, hạt nước thuận theo thái dương trượt xuống, lướt qua bên má, chảy tới dưới cằm, cuối cùng đi vào trong áo tắm.

Rõ ràng là khí trời vào giữa tháng mười, biên độ nhiệt ban đêm lớn, y lại đột nhiên cảm thấy nóng.

—— Cậu biết theo đuổi người ta thế nào không?

Một câu nói này, bị tách ra, từng chữ từng chữ lăn qua đầu Bùi Túc, ầm ầm nổ vang.

Bùi Túc nghĩ, cuối cùng Hà Liêu Tinh cũng không nhịn được nữa?

Cậu rốt cuộc không vừa lòng loại tình trạng mông lung tế nhị này, rốt cuộc không vừa lòng với việc làm nũng với y bằng thân phận anh em, rốt cuộc muốn chính thức bắt đầu theo đuổi y sao?

Cậu sớm nên như vậy.

Khóe môi Bùi Túc cong lên, nghĩ như thế.

Y xoay người ngồi xuống, gõ chữ trả lời.

[X: Ở trước mặt người ta mềm một chút, ngoan một chút, trong mắt chỉ có một mình người ta]

Hà Liêu Tinh chưa từng yêu đương, cậu cảm thấy người trả lời cậu tất cả đều nói đúng, hỏi han ân cần, quan tâm, lực bạn trai gì, cậu chụp màn hình gửi cho Đại Cẩu từng cái một, Đại Cẩu liên tục nói cảm ơn cậu.

Mà đến lúc Bùi Túc trả lời rồi, Hà Liêu Tinh trầm tư một hồi, khó giải thích mà cảm thấy kiểu trả lời của Bùi Túc không giống những người khác.

Cậu bò lên giường, rút vào trong chăn, trả lời Bùi Túc.

[Bling: Cậu từng hẹn hò à?]

Bùi Túc đọc được tin nhắn rồi, tim liền gia tốc trong nháy mắt.

Y vẫn cho là Hà Liêu Tinh ngây thơ, thẳng thắn, cũng không biết là người ta có thể thế này.

Ỷ vào cho là Bùi Túc không biết cậu thầm mến y, cho nên trắng trợn không kiêng dè, thăm dò, trêu chọc, lại còn vô cùng chiếm hữu.1

Mới vừa thăm dò y xong, liền lập tức hỏi han tình sử của y, thận trọng từng bước [2], lòng dạ cực thâm.1

[2]Nguyên văn: 步步为营, Hán Việt: "bộ bộ vi doanh", ý chỉ quân đội mỗi khi tiến công về phía trước liền lập doanh trại, ý chỉ tiến quân cẩn thận, cũng mang ý làm việc cẩn thận, xuất xứ từ "Tam Quốc Diễn Nghĩa" của La Quán Trung – nguồn Baidu

... Nhưng y vậy mà lại không phản cảm loại tâm tư nhỏ này chút nào.

[X: Không có]

[Bling: Vậy sao cậu biết làm sao theo đuổi người ta?]

Bùi Túc nghĩ, đây không phải là phí lời sao?

Hà Liêu Tinh tất cả đều bày ra cho y nhìn, bình thường vô ý thức làm nũng và thân thiết nhiều như vậy, bất kể là ăn ngon chơi vui cái gì, luôn sẽ chia sẻ cho Bùi Túc đầu tiên.

Đây không phải là đang âm thầm hóa giải hàng rào tâm lý của Bùi Túc à?

Đây không phải là đang theo đuổi người ta à?

Mà Hà Liêu Tinh hiển nhiên không phải đơn thuần đang hỏi chuyện y, Bùi Túc nghĩ một chút, cảm thấy Hà Liêu Tinh đang mượn cơ hội ghen tuông, hay là đang muốn lật lại lịch sử tình xưa của y.

Vì thế y suy nghĩ một câu trả lời kín kẽ không không lỗ hổng, thuận tiện còn nhẹ nhàng ám chỉ Hà Liêu Tinh, xem như là cho cậu một manh mối.

[X: Trước đây người theo đuổi mình mình không chú ý tới làm gì, nhưng mà gần đây, có một người đang theo đuổi mình]

Hà Liêu Tinh rút trong ổ chăn, ấm áp bao lấy, cậu mơ mơ màng màng nhắm mắt lại, điện thoại trượt khỏi tay, chưa kịp xem tin nhắn Bùi Túc gửi lại cho cậu.

Đợi năm phút cũng không thấy Hà Liêu Tinh trả lời, Bùi Túc tiếp tục lau tóc, cảm thấy đã hoàn toàn hiểu được cách nghĩ của Hà Liêu Tinh.

Hà Liêu Tinh chắc chắn là đã hiểu rõ ẩn ý trong lời nói của Bùi Túc, lúc này cậu nhất định là đang hơi hoảng loạn, lo lắng chuyện mình thầm mến sớm đã bị Bùi Túc phát hiện, cho nên mới sốt ruột đến mức không biết nên nói cái gì.

Có lẽ là biết Hà Liêu Tinh ngày mai liền sẽ bắt đầu quang minh chính đại theo đuổi y, Bùi Túc một đêm này ngủ ngon nhất từ xưa đến nay.

Hà Liêu Tinh hôm sau dậy mới xem tin nhắn, từ lúc đọc tin nhắn, cậu liền kinh ngạc.

Khoảng thời gian này thành tích Ngữ Văn của cậu được nâng lên, năng lực phân tích mạnh hơn nhiều, ý câu nói kia của Bùi Túc là đang nói, trước đây người theo đuổi y đều chỉ thoảng qua như mây khói [3], thế nhưng gần đây xuất hiện một người theo đuổi y, khiến y để ý.

[3]Nguyên văn: 过眼云烟, Hán Việt: "quá nhãn vân yên", ý chỉ mây khói bay qua trước mắt, ví von vật ngoài thân, không cần xem trọng, xuất xứ từ "Bảo hội đường ký" – nguồn Baidu

Đậu xanh?

Bùi Túc không phải là sắp thoát kiếp cô đơn chứ?

Nhưng mà đối tượng là ai?

Lúc Hà Liêu Tinh đánh răng không ngừng suy nghĩ, tất cả mọi bạn nữ đến gần Bùi Túc từ khai giảng đến nay xẹt qua trong đầu.

Từ trong những từ Bùi Túc trả lời có thể thấy được, người theo đuổi y vừa ngoan vừa mềm, trong lòng hoàn toàn chỉ có một mình y.

Có thể thấy khả năng đối phương là cái Omega rất lớn.

Là cô bạn Triệu Y Y của Trần Viện à? Bùi Túc còn từng khiêu vũ với cô ấy, là đại diện môn Văn Triệu Thiến à? Mỗi lần thu bài tập họ luôn sẽ nói chuyện một hồi, hay là Lý Tư Tư, ngày hôm đó cô ấy khóc nước mắt như mưa, khiến Bùi Túc thương tiếc...

Hà Liêu Tinh càng nghĩ, càng cảm thấy tiếp cận chân tướng.

Trời ạ, giờ khắc này trừ mình ra, cậu nghi tất cả các Omega khác đều âm thầm theo đuổi Bùi Túc.

Tác giả có lời muốn nói: một lần cập nhật ngắn ngủi, chương quá độ, viết chậm, thật xin lỗi qaq

Ngày mai có bù đắp lớn cho mọi người, nếu như không làm được tôi quay lại thay đổi câu này (không đâu)

Cảm tạ các thiên thần ném phiếu bá vương hoặc tưới dịch dinh dưỡng cho tôi trong khoảng19:08:37 26-02-2020~20:51:08 26-02-2020 nha

Cảm ơn thiên thần đã ném đại lôi: Một viên Aspirin;

Vô cùng cảm ơn sự ủng hộ của mọi người, tôi sẽ tiếp tục cố gắng!

Tào Tĩnh Hoa đến nói nói một chút: Hôm trước hỏi mọi người chuyện đổi xưng hô là để thu thập ý kiến sớm thôi, không phải mình định đổi ngay đâu, mọi người yên tâm nha. Tệ nào Bùi đại ca nhà chúng ta cũng phải bổ não thêm ít lâu nữa mới tới khúc làm rõ, mà khúc làm rõ cũng chưa có đổi xưng hô được đâu, tại sao thì đến đó sẽ rõ ^v^ Chuyện này mình phân vân lắm luôn á mọi người, tại vì hồi đó lớp mình chim chuột với nhau phải cả nửa lớp, chỉ ưa hàng nội hong thích hàng ngoại:"> mà thấy tụi nó hông có xưng anh em gì cả nên hơi hoang mang hong biết thế giới ngoài kia các cặp đôi trung học xưng hô kiểu gì

[1]Nguyên văn: 物美价廉, Hán Việt: "vật mỹ giới liêm", thành ngữ tiếng Hán, xuất xứ từ "Thịnh thế nguy ngôn – Cấm yên hạ" – nguồn Baidu

[2]Nguyên văn: 步步为营, Hán Việt: "bộ bộ vi doanh", ý chỉ quân đội mỗi khi tiến công về phía trước liền lập doanh trại, ý chỉ tiến quân cẩn thận, cũng mang ý làm việc cẩn thận, xuất xứ từ "Tam Quốc Diễn Nghĩa" của La Quán Trung – nguồn Baidu

[3]Nguyên văn: 过眼云烟, Hán Việt: "quá nhãn vân yên", ý chỉ mây khói bay qua trước mắt, ví von vật ngoài thân, không cần xem trọng, xuất xứ từ "Bảo hội đường ký" – nguồn Baidu
Bình Luận (0)
Comment