[Tfboys] Cố Gắng Thay Đổi Vì Anh

Chương 22

Sau khi nghỉ Đông, bọn trong lớp nó thường tổ chức một buổi đi chơi nho nhỏ mà rất điên, rất bá đạo. Năm ngoái đi câu cá, thực chất thì có câu được cá nhưng lại không biết cách chế biến nên lần đó cả lũ đau bụng. Nội tâm đứa nào cũng gào thét "XUI XẺO QUÁ". Năm nay thì cả lũ cao hứng đi cắm trại trên núi.

- Mấy cậu điên à, muốn giết chết người ta hả? Lên núi cắm trại lạnh chết đấy_ Nó hét vào mặt bọn kia

- Thế nên mới bảo các cậu mặc quần áo cho ấm, với lại đi thử cảm giác lạ cũng tốt mà_ Tên nêu ý kiến nói

- Haizz, vậy cậu lo hết đồ đạc cho cả lớp nhá, vậy thì tôi sẽ đi_ Nó cười gian

- Mình móc đâu ra tiền mà lo cho các cậu_ Tên đó sốc nặng

- Ý cậu ấy là bảo cậu đừng tham gia các trò chơi mà ở lại trông đồ đó_ Thiên Thiên nói chen vào

- Thiên Thiên thông minh quá, cậu nhìn cậu ấy mà học tập_ Nó vỗ tay khen Thiên Tỉ

- Đương nhiên mình sẽ không tham gia vì lý do mình sẽ là người lên lịch trình và trò chơi cho chuyến đi mà_ Tên đó vỗ ngực

- Sắp có án mạng xảy ra rồi_ Nó nói thầm

- Cậu nói gì hả? Cái gì mà án mạng? Thôi bỏ đi, nói với cậu tức chết mình mất, mọi người về kí túc xá chuẩn bị đồ nha. GIẢI TÁN_ Nói xong tên đó đi luôn

Mọi người về dọn đồ đạc. Hôm sau 5 giờ cả lớp tập trung ở cổng trường. Đứa nào đứa nấy đều đờ đẫn vì chưa tỉnh ngủ. Lên xe một phát là chúng nó ngủ luôn, đặt người xuống ghế là tất cả thành heo con hết, thậm chí còn chả để ý mình ngồi với ai. Nó ngồi với Hạ Băng, hai người từ lúc đi cho đến khi lên xe thì như hình với bóng. Thiên Tỉ cũng ngồi gần đó

3 tiếng sau

- MỌI NGƯỜI ƠI, ĐẾN NƠI RỒI, DẬY ĐI_ Một tên con trai cất tiếng gọi. Ngay lập tức nó bị một đứa con gái khác quăng balo vào mặt " Yên cho bà ngủ"

Cuối cùng tên đó đã nghĩ ra một cách

- CHẾT RỒI MỌI NGƯỜI ƠI, XE BỐC HỎA ĐẰNG SAU RỒI KÌA_ Tên đó ở ngoài hét lớn

Mọi người trong xe dường như nghe được vội vã chen chúc nhau chạy xuống. Tỉnh ngủ hết với nhau luôn, chỉ có tên kia đứng nhìn, nội tâm nhảy múa" Mình quá siêu, kế hoạch tác chiến thành công". Vui mừng chưa hết thì ngay lập tức, hàng ngàn ánh mắt chết người nhìn tên đó

- Mọi người, hôm nay đi chơi, đừng gây ra án mạng nha_ Tên đó cười trừ

- Yên tâm, tụi này không gây ra án mạng đâu, chỉ cần tên nào đó bị bầm dập chút cũng không sao_ Mọi người cười gian nhìn tên đó

- Đừng mà, 1, 2, 3, CHẠY_ Tên đó hét rồi chạy theo đường lên núi

- ANH EM, ĐUỔI THEO NÓ_ Cả lớp hét

15 phút sau

- Phù...phù...phù

- Hộc...hộc...hộc

Cả lũ thở dốc. Toát hết mồ hôi, mặt đứa nào đứa nấy cũng đỏ ửng lên, như vậy cũng đủ thấy chúng nó mệt thế nào rồi.

- Tạm tha cho nó, tí nữa bắt nó đi kiếm củi là được_ Một người nêu ý kiến

- TÁN THÀNH_ Cả lớp đồng thanh

Rồi đứa này rìu đứa kia, ôm vai bá cổ nhau leo núi. Chỉ có An An, Hạ Băng và Thiên Thiên là thong thả nhất. An An và Hạ Băng nói chuyện vui vẻ, hai đứa chúng nó chạy không nhanh không chậm, nói chung chạy mà vẫn giữ sức. Thiên Thiên thì lững thững theo sau cùng. Cậu an tĩnh nghe nhạc và nhìn 2 con người trước mặt

Bỗng một đứa nói:

- Thời tiết rất lạnh, từ nãy đến giờ chúng ta cũng leo được đoạn khá cao rồi, leo nữa là đêm nay chết cóng đấy, mình thấy cắm trại chỗ này là hợp nhất này

- Ừm, rất đúng, cậu nói chí phải, cắm trại ở đây đi_ Mọi người đồng thanh hưởng ứng ý kiến Rồi họ bắt đầu cắm trại. Tên chỉ huy cứ đứng đó chỉ đạo. Hắn chả làm gì chỉ biết đi la mắng người khác. Sau khi dựng trại xong, mọi người quay lại chỗ tên đó đứng lườm

- Hình như có tên vừa mắng chúng ta tả tơi thì phải_ Một đứa con gái búng móng tay nói

- Ừm đúng đấy, hay tụi mình xử chết nó đi_ Cả một khác cũng chèn vô

- Xử nó có ích gì đâu? Bắt nó làm nô lệ của chúng ta thì tốt hơn_ Nó im lặng nãy giờ cuối cùng cũng chịu lên tiếng

- Đúng, tên kia, lấy củi về đây_ Mọi người tán thành, sai vặt tên kia

Nội tâm hắn gào thét" AN NHIÊN, TÔI GÂY THÙ VỚI CẬU SAO? CẬU ĐỢI ĐẤY, TÔI SẼ TRẢ NÓ LẠI CHO CẬU"

- Mọi người bình tĩnh, tôi sẽ đi lấy củi nhưng mọi người phải có trò chơi gì mới vui không thì chán lắm_ Tên đó nêu ý kiến

- Trò gì? Nói ra mau

- Là trò..........................................................
Bình Luận (0)
Comment