Băng Vân hôm nay xung phong làm bữa chính. Tĩnh Nhi dặn cô cố gắng hết sức có thể để hoàn thành một bữa ăn ngon nhất. Lý do chính vì hôm nay hai vị thiếu gia đi công tác trở về, cô muốn được ở nơi này tốt nhất để lại ấn tượng với họ một chút.
Nhưng mà cô chưa từng vào bếp bao giờ nên khó tránh khỏi những điều tồi tệ xảy ra. Hơn nữa đồ dùng trong bếp quá hiện đại, dù đã được chỉ dẫn thì vẫn còn sai sót.
- Bùm!!! Choang!!! Xoảng!!! Keng!!!
Một loạt âm thanh ghê rợn vang lên. Nếu không chứng kiến, chắc chắn người ta sẽ tưởng tượng ra một khung cảnh đánh nhau một sống một chết hỗn loạn. Nhưng mà không phải đánh nhau đơn thuần, mà là trận chiến của Băng Vân với nhà bếp.
Nhà bếp trang hoàng hiện đại đã biến thành nơi tan hoang như lốc xoáy vừa đi qua.
Bát đĩa cái thì dính dầu mỡ nằm la liệt trên bàn bếp, cái thì luyện kinh công bay vèo xuống dưới đất. Nồi niêu, xoong chảo đủ thứ tứ tung bốn phía. Bây giờ mà muốn tìm một lối đi vào giải thoát Băng Vân cũng là một vấn đề nan giải.
Kinh khủng hơn tất cả phải kể tới màn múa chảo của Băng Vân, cô tung quả trứng vào lòng chảo, vỏ có, lòng trứng có, sau đó bắt trước ông đầu bếp trong chương trình nấu ăn tung miếng trứng trong chảo lên, nhưng mà lỡ tay đổ nhiều dầu quá, hất cả dầu ra ngoài. Hơn nữa, cô sợ bị bỏng, nên khi miếng trứng chưa đáp xuống chảo đã ôm cái chảo chạy ra xa ngàn thước. Vâng, đương nhiên là miếng trứng đáng thương, xấu số được “kết giao” với bạn bếp ga, cháy đen xì trong mấy giây ngắn ngủi.
- Chị Băng Vân!!!!!! Lâm Tĩnh Nhi hét to, tông giọng ngang mấy trăm đề xi ben.
- Hêhê… Ngoài cười trừ ra, cô không biết làm gì nữa. Phen này phải cuốn gói thật rồi. T.T
- Chị còn cười nữa hả. Nhà bếp… ôi nhà bếp đáng thương. – Nó gần như nhảy lên, sau đó đột ngột quay sang nói với những người làm khác. – Mau mau dọn nào, hai anh tôi sắp về rồi.
Vậy là nó lôi Băng Vân ra một bên giáo huấn, còn những người kia chịu trách nhiệm dọn dẹp tàn cuộc.
Hài ~ Kế hoạch một, lấy lòng qua dạ dày chả nhẽ lại thất bại ư?