Thái Hậu Chọn Phu Thiên Thiên Tuế

Chương 28.2

Ta dừng bước, nhìn cảnh sắc xa lạ trước mặt, khoé miệng giật giật.

Ta.... Rõ ràng lại lạc đường!!

A a a a a, đều là tại tiền gây ra hoạ, không có việc gì sao lại tạo ra cái viện lớn như vậy làm gì nha, ta khóc.

Ngay khi ta đang rơi vào một mảnh hỗn độn, thân thể lại bị người ta bế lên, không cần phải hỏi, ta tuyệt đối là tiểu nhi tử hồ ly, ách, không thể không nói, là huynh đệ, bọn họ thật sự rất giống nhau, đều thích coi ta thành tiểu oa nhi mà ôm tới ôm lui, ta muốn kháng nghị, ta cũng không phải gối ôm.....

Có điều là, tiểu nhi tử ôm ấp quá thoải mái, làm cho ta ở trong ngực hắn mà bắt đầu buồn ngủ, đợi đến lúc tới được Phi Phượng Cung, ta đã choáng váng mà ngủ thiếp đi, nước miếng đã chảy đầy trong ngực hắn.

Chẳng qua là cũng chính vì ta đang ngủ, thế nên không phát hiện được ánh mắt của tiều nhi tử khi nhìn ta, cái này là.....không giống bình thường nha!

”Thái thái thái....muộn, Du vương gia?” Ta là bị giọng cao quãng tám của Như Nguyệt gào to làm cho tỉnh ngủ, nếu không có việc gì làm thì việc duy nhất có thể làm là đi ngủ ngủ thẳng đến khi tự nhiên tỉnh thì thôi, ta tất nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội tốt như vậy, kết quả là, buổi chiều rảnh rang không có việc buồn chán thì liền ngủ.

Ta miễn cưỡng duỗi người, vô cùng biếng nhác mở mắt nhìn Như Nguyệt sắc mặt tái nhợt lo lắng, kỳ quái, nha đầu này sao bỗng nhiên trở nên hoảng hốt như thế, ban ngày thì có thể có sự tình gì.

Chờ một chút, nàng ngoại trừ gọi mình, còn gọi.... Du vương gia? Hạ Hầu Du?

Ta đột nhiên mở to hai mắt nhìn, giống như cá chép nhảy dựng lên, quả nhiên ta thấy tiểu nhi tử Hạ Hầu Du giống như hồ ly biếng nhác đang hạnh phúc vô cùng nằm ở trên giường của ta mà ngủ say, từ tư thế ngủ của hắn có thể nhìn ra được, mới vừa rồi chúng ta có bao nhiêu thân mật....

Bỗng nhiên trên mặt ta một trận nóng rần lên, trời ạ, rối loạn rối loạn, rốt cuộc hiểu rõ tại sao Như Nguyệt lại kích động như thế, đến ta cũng kích động nha!

Ta vô cùng phiền muộn nhảy xuống giường, sau đó hung tợn đem chăn xốc lên, một tay nắm Hạ Hầu Du xốc lên, tiểu tử chết tiệt, ta bị người khác đánh thức, hắn còn ngủ? Heo à!

Ta cũng không cho phép hắn ngủ hạnh phúc như thế!

”Đứng lên đứng lên, Hạ Hầu Du, ngươi tại sao lại ở đây?” Ta hung tợn bức cung.

Hạ Hầu Du chóng mặt mở mắt, nhìn thấy ta thái độ thù địch hắn phản ứng lại là ôm lấy ta sau đó hôn một cái ở trên mặt ta, ta lấp tức hoá đá, hoàn toàn đã quên ta là đang ép hỏi đấy....

Vừa vừa.... Tiểu nhi tử hắn... Hôn ta?

Mà lúc này, nhà dột gặp mưa cả đêm, đại nhi tử đẩy cửa bước vào, rõ như ban ngày.... Bắt gian tại giường....

Nhìn sắc mặt của nhi tử đen như mực, ta chỉ biết, lần này ta thực sự xong đời.

Cho nên, ta quyết định thật nhanh, một phen ném tiểu nhi tử ra, trực tiếp chống lại đại nhi tử, cười ngọt, dời đi lực chú ý của người nào đó, vươn tay ra nắm khuôn mặt của hắn, cười híp mắt mở miệng, “Thân ái đại nhi tử, hôm nay tới tìm ta có chuyện gì quan trọng sao?” Ô oa, ta van ngươi, nghìn vạn lần đừng nên hỏi ta tại sao lại cùng giường chung gối với Hạ Hầu Du, ta cũng không nhớ rõ thế nào đột nhiên ngủ bây giờ nhìn người này đang ở trên giường của ta ngủ....

Thực sự, ta xin thề, mặc dù tiểu hồ ly lớn lên tướng mạo đường đường, là một soái ca, nhân gia cũng muốn đem hắn lừa gạt tới tay, thế nhưng, chỉ vào thân phận Thái Hậu, nhân gia tuyệt đối sẽ không làm xằng làm bậy.

Nhưng mà, thoạt nhìn sắc mặt đại nhi tử tối đen, dường như không quá hay nha.

”Đoạn Phiêu Phiêu, người cổ động các con của ta cùng ta đối nghịch còn chưa tính, thậm chí ngay cả đệ đệ của ta đều lừa gạt lên giường? Ừ?” Ánh mắt băng sơn như vậy, khẩu khí băng đao như vậy, Ưm, quả nhiên gió thổi báo giông tố sắp dến, mà nhi tử hồ ly của ta vẫn còn nhắm mắt ngủ khò khò, hoàn toàn không thấy ta đang lâm vào nước sôi lửa bỏng....
Bình Luận (0)
Comment