Thái Thượng Kiếm Tôn (Dịch)

Chương 67 - Thập Tức Phá Cảnh, Kiếm Kinh Tứ Phương

Chỉ cần mình vừa chết, để cho Vân Mộng Chân lấy về Côn Ngô Kiếm, chí ít có thể giúp Vân Mộng Chân bình yên vượt qua nguy cơ lần này.

Nháy mắt khi Âm Dương Quỷ Đồng nhào tới, trong cơ thể Bạch Nhạc thậm chí ngấm ngầm điều động Thông Thiên Ma Công, ý niệm vừa khởi liền có thể bạo phát.

Cũng may, Từ Phong lần nữa ngăn lại Âm Dương Quỷ Đồng, hóa giải nguy cơ lần này.

Mặc dù Bạch Nhạc đã sẵn sàng chuẩn bị bỏ mạng, song rốt cuộc hắn lại không ngốc, không đến lúc vạn bất đắc dĩ, đương nhiên sẽ không đi tìm chết.

Ý niệm khẽ chuyển, ánh mắt Bạch Nhạc lần nữa dừng ở trên thân đám Quỷ Đồng.

Hắn rất khó nhúng tay vào chiến đấu giữa Từ Phong và Âm Dương Quỷ Đồng, song đối phó đám Quỷ Đồng này, Bạch Nhạc lại vẫn rất có lòng tin, hơn nữa, từ phản ứng vừa nãy của Âm Dương Quỷ Đồng, tự nhiên không khó đoán ra, chỉ cần giết chết đám Quỷ Đồng, tất sẽ mang đến phiền phức cực lớn cho Âm Dương Quỷ Đồng.

Như thế bằng với là đang trợ giúp Từ Phong.

Ngay lúc này, Vân Mộng Chân và Dạ Nhận cũng lần nữa giao thủ, mặc dù kiếm trong tay bị chém đứt, thiên nhiên rơi xuống thế hạ phong, nhưng Thánh Nữ Đạo Lăng Thiên Tông nói thế nào cũng là một trong những thiên tài đỉnh cấp trên thế gian này, đến lúc thực sự phải liều mạng, Dạ Nhận thật muốn thủ thắng, há lại sẽ dễ dàng?

Chí ít trong thời gian ngắn cục diện lần nữa rơi vào thế cân bằng.

Vốn đang ở liệt thế, lúc nào cũng có thể chết đi, vô luận là ai đều không ôm theo chút tâm lý may mắn nào!

Khăng khăng đến lúc không ai còn sợ sệt, bắt đầu liều mạng, trong tuyệt cảnh lại xông ra một tuyến sinh cơ.

Ai nấy đều đang tranh thủ, chỉ cần thủ thắng ở bất kỳ khâu nào, liền sẽ có thể đánh vỡ cân bằng mong manh này.

Kết quả như thế, sợ rằng ai cũng không nghĩ tới.

Người đều sợ chết, nhưng trong một số tình huống đặc định, lại có thể quên cả sống chết.

Người trong ma đạo cảm thấy người huyền môn dối trá, về mặt bản chất khả năng còn không bằng bên mình. Nhưng muốn không thừa nhận cũng không được, trong đại bộ phận tình huống, so với người ma đạo, người chính đạo càng không khuyết thiếu dũng khí liều mạng.

Đấy không phải là vì người trong chính đạo không sợ chết, mà là bởi bọn hắn có càng nhiều lý do ràng buộc.

Vô luận xuất phát từ thật lòng hay giả ý, vô luận vì hư danh hay quyền lợi, lúc thỏa đáng, ai nấy đều có khả năng sẽ động thân mà ra.

Hệt như đương sơ lúc Dạ Nhận và Vân Mộng Chân triển khai Tinh Cung giao thủ, Từ Phong và Ba Sơn Lục Ma đều không nhúng tay, nhưng sau cùng, Ba Sơn Lục Ma chọn đào tẩu, trong khi đó Từ Phong lại kiên trì lưu lại. Không phải là vì Từ Phong dũng cảm hơn Ba Sơn Lục Ma, mà là vì hắn càng rõ ràng hậu quả nếu Vân Mộng Chân chết ở chỗ này, Linh Tê Kiếm Tông căn bản gánh không nổi.

Song dù là thế, khi Vân Mộng Chân bại, thực sự phải đối mặt với tử vong, ngay cả Từ Phong cũng đều trầm mặc chứ không ngay lập tức ra tay.

Thẳng đến khi Bạch Nhạc đứng ra, lấy lực lượng bé không đáng kể, kiên nghị rút kiếm đối kháng, Từ Phong mới bị xúc động, ném ra nỗi sợ hãi đối với tử vong, quyết đoán ra tay tương trợ.

Ba người thực lực chênh nhau rất lớn, thậm chí trước đó, ai nấy đều có tâm tư riêng.

Vân Mộng Chân không quan tâm Từ Phong sống chết, Từ Phong nhìn thấy Vân Mộng Chân kiếm gãy lạc bại, mất đi hi vọng thủ thắng, còn trên người Bạch Nhạc thì vẫn ôm lấy bí mật về Thông Thiên Ma Công và Côn Ngô Kiếm.

Vô luận là ai, tựa hồ cũng có lý do rút thân lui ra.

Nhưng khi Bạch Nhạc thực sự vứt bỏ sinh cơ, chọn đứng ra vì Vân Mộng Chân đổi lấy một tuyến hi vọng, trong nháy mắt ngăn cách giữa đây đó phảng phất bị đánh phá.

Lúc ba người đây đó tín nhiệm, thậm chí dám đối mặt với tử vong, hết thảy liền theo đó sản sinh chất biến.

Biến hóa như thế, đừng nói là Dạ Nhận và Âm Dương Quỷ Đồng không nghĩ tới, ngay cả chính bản thân đám người Bạch Nhạc và Vân Mộng Chân cũng đều không nghĩ tới.

Thú vị nhất là, sống chết của ba người, thật ra đều ký thác trên thân đối phương.

Nếu Vân Mộng Chân không ngăn đỡ được công kích từ Dạ Nhận, một khi nàng bỏ mạng, để cho Dạ Nhận rảnh tay, ba người tất nhiên hữu tử vô sinh.

Tương tự, nếu Từ Phong không cầm chân được Âm Dương Quỷ Đồng, Bạch Nhạc tất chết không nghi ngờ.

Ngược lại, một khi Bạch Nhạc không giải quyết được Quỷ Đồng, trọn cả thế cục vẫn sẽ nằm ở liệt thế, cứ tiếp tục như vậy, kết cục sau cùng chắc chắn thất bại.

Một người là Thánh Nữ Đạo Lăng Thiên Tông, một người là trưởng lão Linh Tê Kiếm Tông, một người chỉ là đệ tử ngoại môn Dẫn Linh Cảnh.

Nhưng mà, lúc này then chốt khiến thế cục xoay chuyển lại nằm ở trên thân Bạch Nhạc, người vốn không thu hút nhất.

Những đạo lý này thậm chí không cần nói rõ, chúng nhân đều thấy được rõ ràng.

Tới nước này rồi, Âm Dương Quỷ Đồng há còn lo lắng đến tổn thất, trong lòng chợt hoành, trực tiếp thông qua thần hồn, hạ lệnh cho Quỷ Đồng kia đồng quy vu tận với Bạch Nhạc.

Can hệ đến sinh tử, không có gì là không thể vứt bỏ, huống hồ, chỉ cần chém giết Vân Mộng Chân, chỗ tốt được đến liền đủ để bù đắp hết thảy.

Bình Luận (0)
Comment