Thái Thượng Kiếm Tôn (Dịch)

Chương 71 - Đứng Hàng Chân Truyền (2)

Mặc dù trong sự việc lần này Bạch Nhạc đúng là có công đầu, nhưng dù sao thực lực cũng quá thấp, há lại có thể so được với chuyện Dạ Nhận và Côn Ngô Kiếm.

Từ Phong lắc đầu, lần nữa giải thích nói:

- Chuyện tới nước này, nói một câu bất kính thì sợ rằng Vân tiên tử cũng căn bản không giải quyết được, thậm chí khả năng lúc này, tin tức đã truyền về Đạo Lăng Thiên Tông, chuyện này, Linh Tê Kiếm Tông ta căn bản không nhúng tay vào được! So sánh ra, ta lại cho rằng, Bạch Nhạc rất có thể sẽ là cơ hội để Linh Tê Kiếm Tông ta lần nữa quật khởi.

Liên hệ Bạch Nhạc với sự quật khởi của Linh Tê Kiếm Tông, đánh giá như thế khả năng hơi quá cao, may mà Hà Diêu đã có tâm lý chuẩn bị nhất định, đồng thời cũng bị dọa cho nhảy dựng.

- Tông chủ không thấy được Bạch Nhạc ra tay, thiên phú kiếm đạo của người này quả thực kinh người, ta cho rằng, dù đặt ở trong thiên tông, tuyệt đối cũng là thiên tài không lường được! Quan trọng hơn hết, hắn tu hành là Linh Tê Kiếm Quyết!

Có thể trở thành tông chủ Linh Tê Kiếm Tông, Hà Diêu tự nhiên cũng là người thông minh, nghe thế, trong lòng không khỏi đột nhiên hơi lạnh, nhất thời có chút hiểu ra.

Linh Tê Kiếm Quyết, đây mới là then chốt!

Thời đại Linh Tê Kiếm Tổ, nếu không phải căn cơ quá cạn, Linh Tê Kiếm Tông rất có thể kiếm chỉ thiên tông, đến sau vì Linh Tê Kiếm Tổ ngoài ý vẫn lạc, mới khiến Linh Tê Kiếm Tông dần sa sút.

Qua nhiều năm vậy rồi, tâm nguyện lớn nhất của mỗi một đời tông chủ và trưởng lão Linh Tê Kiếm Tông đều là dẫn dắt Linh Tê Kiếm Tông lần nữa quật khởi, không dám nói trở thành thiên tông, chí ít cũng phải bước vào hàng ngũ tông môn cấp Địa, khôi phục vinh diệu của Huyền Môn đại phái.

Mà hết thảy điều này, then chốt đều nằm ở Linh Tê Kiếm Quyết.

- Tông chủ, xin phép cho ta nói một câu bất kính, mấy năm gần đây Linh Tê Kiếm Tông ta nhân tài thưa thớt, dù là trong hàng ngũ tông môn cấp Huyền cũng dần bại lạc thành tồn tại lót đáy! Nói là kiếm tông, nhưng trên thực tế... Trong đám đệ tử kia, lại mấy ai có thể bước lên kiếm đạo?

Thoáng ngừng một lát, Từ Phong tiếp tục nói:

- Cứ tiếp tục thế này sẽ chỉ hình thành ác tính tuần hoàn, đệ tử một đời không bằng một đời, sau cùng sa đọa thành tiểu phái không nhập lưu...

Phen lời này còn chưa nói xong, sắc mặt Hà Diêu liền đã trầm xuống, nhưng mà, trầm mặc hồi lâu, Hà Diêu cuối cùng lại chỉ thở dài một hơi, đồng ý với Từ Phong.

Đệ tử trong tông môn tư chất bình thường, một đời không bằng một đời, đây đã là sự thực không thể tranh cãi.

- Tông chủ, Bạch Nhạc này chẳng những là thiên tài kiếm đạo khó được, hơn nữa còn thiên tính thiện lương, tri ân đồ báo, chỉ cần bây giờ chúng ta tập trung bồi dưỡng cảm giác quy thuộc của hắn đối với tông môn, ta tin tưởng, sau này hắn tất sẽ không vứt bỏ tông môn!

Trong mắt chớp qua một tia thần thái dị dạng, Từ Phong nói tiếp:

- Huống hồ, Bạch Nhạc hai lần trợ giúp Vân tiên tử, bằng vào tầng quan hệ này, ngày sau không khó được đến Đạo Lăng Thiên Tông ủng hộ, đây chính là cơ hội tốt để bản tông quật khởi.

- Ý Từ trưởng lão là...

Nghe thế, Hà Diêu cũng không khỏi động tâm:

- Trước đặc biệt thu hắn vào nội môn?

Không thể phủ nhận, đệ tử như Bạch Nhạc thực sự quá ưu tú, lấy để uẩn Linh Tê Kiếm Tông, có thể xuất hiện đệ tử như thế, quả thực là cơ duyên nghìn năm khó gặp, dù ai cũng không nỡ vứt bỏ.

- Chỉ là đệ tử nội môn sợ rằng còn chưa đủ!

Lắc đầu, Từ Phong lần nữa nói:

- Trong bản tông, nếu là thiên tài tư chất thượng đẳng, vốn cũng có thể đặc biệt thu vào nội môn bồi dưỡng, hơn nữa, giờ mới chẳng qua một tháng ngắn ngủi, người này lại đã bước đến Dẫn Linh thất trọng, tin tưởng không quá lâu liền có thể khai mở Linh Phủ, ban thưởng như thế, xa xa không cách nào khiến nó quy tâm.

- Huống hồ, thiên phú kiếm đạo của Bạch Nhạc, Vân tiên tử cũng chứng kiến qua... Nếu Vân tiên tử mở miệng dẫn hắn vào Đạo Lăng Thiên Tông! Tông chủ cho rằng, chỉ mỗi thân phận đệ tử nội môn liệu có lưu được hắn không?

Nhắc tới Đạo Lăng Thiên Tông, Hà Diêu không nhịn được cười khổ:

- Từ trưởng lão, khoan nhắc đến quan hệ cá nhân giữa Bạch Nhạc và Vân tiên tử, riêng bằng mỗi thân phận Đạo Lăng Thiên Tông, chỉ cần đưa ra cành ô-liu, ai còn có thể cự tuyệt?

- Vậy nên, ta cho rằng trước đó, chúng ta nhất định phải giành trước định ra danh phận!

Trong mắt chớp qua một tia tinh mang, Từ Phong trầm giọng nói:

- Lấy cớ hắn tu thành Linh Tê Kiếm Quyết, tông chủ đích thân ban cho hắn thân phận truyền nhân cách thế của kiếm tổ... Đặc ý thu làm đệ tử chân truyền bản tông, thế nào?

Lời này vừa ra ra, Hà Diêu không khỏi trợn tròn mắt, hiển nhiên làm sao cũng không nghĩ đến, Từ Phong lại dám đề ra kiến nghị hoang đường như vậy.

Đúng, quá hoang đường!

Đệ tử chân truyền không tính là gì, nhưng truyền nhân cách thế của Linh Tê Kiếm Tổ, thân phận này thực sự quá khoa trương, một khi tọa thực, địa vị liền gần như chỉ dưới mỗi tông chủ là hắn, ngay cả trưởng lão trong tông môn cũng không quản thúc được Bạch Nhạc.

Phải biết, Bạch Nhạc mới vẻn vẹn chỉ là Dẫn Linh Cảnh mà thôi, thế này khác gì trò đùa đâu?

Bình Luận (0)
Comment