Thâm Độ Chí Tình

Chương 17

Phỏng vấn của Trang Duy đã xong, tiếp theo chính là Quý Sâm. Cũng như dự đoán của Trang Duy, phỏng vấn của YC dành cho Quý Sâm cũng không hề qua loa mà vô cùng tỉ mỉ. Từng vấn đề được đưa ra từ người quản lý nhân sự, dù sao đây cũng là chuyên môn của cô.

Từ vấn đề chuyên nghiệp đến xử lý công việc, lại đến xác định hình tượng của Trang Duy, cuối cùng mới hỏi đến một số vấn đề cá nhân. Những câu này Quý Sâm trả lời rất tốt, mặc dù có những chỗ Trang Duy không hiểu rõ nhưng nghe Quý Sâm trả lời rõ ràng trật tự, trong lòng cũng đã chắc chắn.

Sau khi hỏi xong một loạt vấn đề, quản lý nhân sự mới nhỏ giọng nói vài câu với Kiều Sở Khâm.

Sau đó, Kiều Sở Khâm rất lịch sự nói với Quý Sâm “Năng lực chuyên môn của Quý tiên sinh rất tốt, tin rằng sau này hợp tác với Trang tiên sinh càng thêm hợp ý, hoan nghênh cậu gia nhập YC”

“Xin cám ơn” Quý Sâm gật đầu cười.

Nói tới vấn đề đãi ngộ và hợp đồng tiếp nhận bao nhiêu người mới, công ty bình thường đều bảo mật đối với bên ngoài, nhưng người trong giới chỉ cần có lòng thăm hỏi liền biết được tỉ lệ của mỗi công ty. Thực ra cũng không chênh lệch nhau nhiều lắm, khác biệt lớn nhất chính là tài nguyên. Chỉ cần tài nguyên dồi dào thích hợp, nghệ nhân liền có thể nhận được tiền lương cao, cũng có thể nâng cao danh tiếng, tiện cả đôi đường.

Chờ đến khi thảo luận hoàn tất thì đã đến giờ ăn trưa.

Kiều Sở Khâm nói “Nếu như không có vấn đề gì khác, cứ tạm thời quyết định như vậy, sau khi hợp đồng hoàn thành sẽ gửi đến mail của hai cậu. Chờ đến khi hợp đồng của cả hai tại Thiên Ảnh kết thúc, chúng ta sẽ ký kết đúng hẹn”

“Được” Trang Duy và Quý Sâm đáp lại.

“Tôi còn có việc phải đi trước, hai cậu cứ tự nhiên” Kiều Sở Khâm nói xong liền bước ra khỏi phòng hội nghị, dường như còn có một cuộc hẹn khác phải tranh thủ đi trước.

Quý Sâm lại hàn huyên đôi câu với phó giám đốc và quản lý nhân sự rồi mới cùng Trang Duy nói lời tạm biệt. Thư lý tiễn hai người ra cửa, cũng đưa cách liên lạc – Trước khi ký hợp đồng, có bất kỳ vấn đề gì cũng có thể liên hệ với cô.

Sau khi lên xe, Trang Duy và Quý Sâm đều thở phào một hơi, nhìn nhau mà cười.

“Chúng ta làm một bữa tiệc lớn ăn mừng đi” Quý Sâm vừa cười vừa khởi động xe.

“Ok” Trang Duy vui vẻ đồng ý, hoàn thành việc lớn, cậu cũng cảm thấy nhẹ nhõm hơn không ít.

“Đúng rồi” Trang Duy quay đầu nhìn Quý Sâm “Tôi phải tranh thủ dọn nhà, hôm qua nhà thiết kế liên lạc với tôi, nói là khi nào rảnh thì đến xem căn hộ một lần, nếu không có gì cần thay đổi nữa thì có thể bàn giao được rồi”

Căn hộ trước đây là của Thiên Ảnh cho thuê, sau khi Trang Duy kết thúc hợp đồng thì phải dọn đi. Nhanh chóng chuyển nhà cũng tốt, nhân lúc tin tức vẫn chưa lộ ra, chuyển nhà cũng thuận tiện, càng có thể đảm bảo an toàn vấn đề cá nhân.

“Được, sau khi chuyển nhà xong, tôi sẽ đi mua một chiếc xe, sau này ra ngoài cũng dễ dàng hơn một chút” Trang Duy nói. YC nhất định sẽ cung cấp xe cho hai người nhưng so với tự mình sắm một chiếc thì càng tiện hơn. Cậu có bằng lái xe, trước đây khi chưa rời khỏi nhà thì có xe riêng, nhưng sau này bị đuổi ra ngoài, kinh tế thu nhập không ổn định, thực sự không có tiền mua xe, lúc ở nước ngoài thì trước sau gì cũng phải về nước, mua rồi đến lúc chở về cũng rất phiền phức cho nên không có mua xe.

“Ừ, tôi cũng tính mua một chiếc, không cần đắt đỏ, chỉ cần thay cho đi bộ là được” Thu nhập của Quý Sâm tuy không nhiều như Trang Duy nhưng mua một chiếc xe không thành vấn đề.

“Vậy sau này đi mua chung đi” Trang Duy tính như vậy cũng đỡ phải đi hai ba lần.

“Được”

Quý Sâm muốn đến một nhà hàng Tây Ban Nha nổi tiếng để ăn mừng, Trang Duy cũng không có ý kiến. Sau khi Quý Sâm xác định đường đi liền bắt đầu tập trung lái xe.

Trang Duy lấy điện thoại di động ra, gửi một tin nhắn cho Cố Diễm ‘Phỏng vấn rất thuận lợi, hôm nào rảnh rỗi mời anh một bữa’

Không lâu sau, Cố Diễm gửi tin trả lời ‘Chúc mừng, chờ khi nào có thời gian tôi sẽ cho cậu hay’

Trang Duy: ‘Được’

Cố Diễm: ‘Cậu định mời tôi ăn gì?’

Trang Duy không nghĩ Cố Diễm lại rảnh rỗi nhắn tin với mình, khóe miệng cong cong gửi lại: ‘Chỉ cần không phải tôi nấu là được’

Cố Diễm: ‘Cậu không nấu cơm?’

Trang Duy: ‘Tôi là sát thủ nhà bếp… Anh sẽ?’

Cố Diễm: ‘Không biết’

Trang Duy: ‘Anh cũng không cần phải tự nấu cơm’

Cố Diễm: ‘Có cơ hội có thể thử một lần’

Trang Duy: ‘Vẫn nên tha cho nhà bếp của anh đi’

Trang Duy là một người có kinh nghiệm, hoàn toàn có thể lý giải được một người chưa bao giờ làm cơm mà vào bếp là chuyện khủng bố đến mức nào. Nếu Cố Diễm xuống bếp, Trang Duy cảm thấy hình ảnh kia không cần tưởng tượng, Cố Diễm căn bản không thích hợp với nhà bếp.

“Cậu đang nhắn tin với ai vậy? Vui vẻ thế?” Quý Sâm hơi tò mò nhìn Trang Duy. Trang Duy rất ít khi gửi tin nhắn cho người khác, còn là dáng vẻ vui thích như thế.

Trang Duy định nói liền sửa lại “Không có gì, một người bạn mà thôi” Cậu không phải muốn giấu Quý Sâm, chỉ là cậu cảm thấy chuyện này không cần phải nói. Cậu không muốn người khác nghĩ nhiều, cũng không để tự mình nghĩ nhiều.

Quý Sâm gật đầu, không hỏi gì thêm, cậu ta cũng không phải người hỏi tới cùng.

Bữa trưa rất hợp với khẩu vị của cả hai, cộng với tâm trạng tốt, ăn vô cùng thỏa thích.

Sau khi ăn trưa xong, hai người đi đến căn hộ của Trang Duy ở Vọng Tinh Uyển, căn hộ lấy màu trắng làm chủ đạo, ở giữa điểm xuyết màu vàng hồng xen kẽ khiến căn hộ càng thêm đẹp mắt nhưng không hề có cảm giác xa xỉ khoa trương, ban công theo phong cách điền viên, mặt sàn và tủ đều là màu gỗ vốn có, bàn và đèn treo đều làm từ cây mây, sopha mềm mại nằm cạnh chiếc bàn con đủ dài để một người nằm nghỉ ngơi, sopha kết hợp hai màu lam và trắng làm người ta có cảm giác vô cùng thư thái.

“Thật không tệ” Quý Sâm xuýt xoa “Rất có hương vị gia đình”

“Ừ” Trang Duy mỉm cười gật đầu. Điện trong nhà đã được lắp đặt, trên sàn để mười mấy cái thùng, đều là đồ cậu đặt mua online, vật dụng trên giường, rèm cửa, đồ gia dụng các loại, sau khi chờ những thứ này được đưa đến từ từ trang trí cũng được, không cần phải vội vã.

“Chờ đến khi cậu vào ở rồi sẽ phát hiện càng muốn mua thêm này nọ linh tinh” Là người có kinh nghiệm, Quý Sâm chia sẻ với Trang Duy.

Trang Duy cười cười đi vào nhà bếp “Chỗ khác chắc là phải cần trang trí thêm, nhưng nhà bếp thì không cần đâu”

Đối với Trang Duy mà nói, trong phòng bếp chỉ cần có máy xay cà phê, bình nước nóng lạnh và lò viba là đủ rồi, sắm những thứ khác cũng chỉ lãng phí.

“Cũng được” Quý Sâm cũng hiểu Trang Duy, nhà bếp này chính là chỗ tiết kiệm được nhiều tiền nhất.

“Lát nữa đi chỗ quản lý vật tư hẹn một dì giúp việc đến quét dọn một chút, tôi trở về thu dọn hành lý, chúng ta phải tranh thủ dọn nhà thôi” Chỗ ở hiện tại của Trang Duy ngoại trừ những thứ cậu đem từ nước ngoài về thì tất cả nhất định đều phải dọn hết ra ngoài, những thứ khác thì không sao hết, hơn nữa nội thất đã có sẵn một số, cậu cũng không muốn đem theo. Tính đi tính lại cũng không cần gọi công ty chuyển đồ, tự bọn họ lái xe một chuyến là được rồi.

“Được, lát nữa tôi đi tìm dì giúp việc cố định cho cậu, sau này đúng giờ tới dọn dẹp là được” Quý Sâm trả lời. Trang Duy là nghệ nhân, đặc biệt chú trọng vấn đề riêng tư, cho nên phải tìm một người có nhân phẩm tốt, đáng tin tưởng mới được.

Sau khi đi về, Trang Duy thanh toán sòng phẳng với nhà thiết kế, bắt đầu thu xếp hành lý chuẩn bị chuyển nhà.

Ngày chuyển nhà, thời tiết quang đãng, cuối thu mát mẻ khiến người ta vô cùng thoải mái. Trang Duy tuy nói là không có bao nhiêu đồ nhưng túi lớn túi nhỏ gộp lại cũng đầy một xe. Trong đó còn có một phần lớn là cậu gửi ở nhà Quý Sâm trước khi ra nước ngoài.

Xe chạy vào Vọng Tinh Uyển, dừng lại dưới tòa nhà của căn hộ Trang Duy ở. Hai người xuống xe mở cốp sau, đang chuẩn bị vác đồ ra thì một chiếc xe BMW sẫm màu dừng lại phía sau xe của hai người. Kiểu dáng thuộc dòng SUV này chính là loại Trang Duy rất thích làm cậu không khỏi nhìn thêm vài lần, Quý Sâm thì thầm huýt sáo trong bụng, xe này cậu ta cũng thích lắm, nhưng giá tới bảy con số thì cậu cứ tưởng tượng thôi là được rồi.

Cửa ghế lái của chiếc xe mở ra, người bước xuống làm cả hai hết sức kinh ngạc.

“Trợ lý Ứng?” Quý Sâm tròn mắt nhìn Ứng Tín Viễn.

Ứng Tín Viễn gật đầu chào một cái, thấy hành lý trên xe bọn họ “Hai người đang chuyển nhà sao?”

Trang Duy hoàn hồn, trả lời “À, căn hộ vừa mới trang trí xong, ngày hôm nay cũng rảnh nên dọn luôn”

Quý Sâm thấy Ứng Tín Viễn chủ nhật mà vẫn còn mặc tây trang, hỏi “Sao trợ lý Ứng cũng tới đây?”

“Tổng giám đốc Cố muốn bàn chuyện làm ăn với tôi” Đang nói chuyện, Ứng Tín Viễn nhìn Trang Duy, trong đôi mắt như có ý cười “Tổng giám đốc Cố ở trên cậu một tầng”

“Sao?” Trang Duy còn chưa kịp phản ứng, Quý Sâm đã kinh hô trước “Tổng giám đốc Cố?”

“Đây là bất động sản của Cố thị, tổng giám đốc Cố ở đây cũng rất bình thường” Ứng Tín Viễn đáp.

Trang Duy theo bản năng ngước nhìn lên tầng cao nhất – Cố Diễm ở trên cậu một lầu, thật sự là khiến cậu quá mức bất ngờ.

Ứng Tín Viễn nhìn đồng hồ trên cổ tay “Vẫn còn thời gian, tôi giúp hai cậu chuyển đồ lên”

Nói xong cũng không đợi Trang Duy và Quý Sâm từ chối, trực tiếp ôm lấy vali to nhất trên xe kéo vào cửa chính.

Ứng Tín Viễn có thẻ đi lên tầng của Cố Diễm nhưng không có chỗ của Trang Duy, chỉ có thể đứng chờ ở trước cửa thang máy. Trang Duy và Quý Sâm cũng không tiện để anh ta đợi lâu, mỗi người vội ôm lấy một thùng đồ đi vào cửa chính. Đống hành lý này hai người phải đi mấy lần mới hết, nhưng nhờ có Ứng Tín Viễn cũng đỡ cho họ phải chạy đi chạy lại, tuy rằng không tiện lắm nhưng đúng là bớt được vài chuyện.

Chuyển mọi thứ xong xuôi, Trang Duy đưa chai nước cho Ứng Tín Viễn “Cám ơn anh giúp đỡ, vất vả nhiều rồi”

“Không cần khách sáo” Ứng Tín Viễn mở chai nước, uống vài hớp “Các cậu thu dọn hành lý đi, tôi lên lầu trước”

“Được, cám ơn anh” Trang Duy giúp anh ta mở cửa thang máy.

Ứng Tín Viễn gật đầu, quét thẻ lên tầng của Cố Diễm.

Trang Duy bước vào cửa nhà, nhìn một núi hành lý ngổn ngang từ cửa trước dài tới phòng khách lại có cảm giác lười dọn dẹp…

“Nghỉ một chút trước đi, lát nữa hãy dọn” Trang Duy ngồi lên ghế sopha, nhìn bầu trời trong xanh ngoài kia, tâm tình sảng khoái.

“Cũng được” Quý Sâm ngồi xuống cạnh Trang Duy, mở chai nước đưa cho cậu “Không ngờ tổng giám đốc Cố lại ở trên tầng trên, thật là bất ngờ quá mà”

Trang Duy uống nước, tùy ý trả lời “Chắc là lúc nhìn thấy căn hộ thì tiện tay mua một cái” Lúc đầu cậu đúng là hơi bất ngờ nhưng bây giờ lại bình tĩnh hơn rồi. Nơi này là bất động sản Cố Diễm đầu tư, tiện tay mua hai tầng gần nhau cũng rất bình thường.

“Như vậy cũng tốt, có tổng giám đốc Cố ở đây, tôi cuối cùng cũng cảm thấy chỗ này đặc biệt an toàn” Quý Sâm nói.

Trang Duy bật cười “Vệ sĩ của tổng giám đốc Cố cũng đâu có ở đây”

“Không, ý tôi là khí thế của tổng giám đốc Cố làm cho người ta có cảm giác an toàn, đỉnh của đỉnh luôn” Giọng nói của Quý Sâm rất nghiêm túc.

“Cậu đánh giá anh ta rất cao” Trang Duy hơi siết chai nước trong tay.

Quý Sâm nghiêng đầu nhìn Trang Duy “Cậu không thấy như vậy sao?”

Trang Duy cũng không trả lời, nhưng nét cười càng thêm tươi hơn. Trong lòng cậu có một đáp án rất rõ – nhận xét của cậu cũng giống như Quý Sâm.
Bình Luận (0)
Comment