Thám Hoa Giới Giải Trí

Chương 35

Đào Thanh Phong thấy Lệ Toa và Hứa Dung Dung lo lắng, ngược lại trấn an hai người, “Tình hình hiện tại, đổi tên càng hợp chứ sao? Dù bị bới ra, chẳng phải cũng đại biểu quyết tâm đã vạch rõ giới hạn với quá khứ?”

Lệ Toa cắn môi suy nghĩ hồi lâu, cuối cùng quyết định, “Lần sóng gió này có thể trở thành cơ hội cho cậu xoay người.”

Đào Thanh Phong nghĩ thầm: chuyện này cũng có thể trở thành cơ hội xoay người?! Trên đời có chuyện tốt như vậy sao? Hay là kiểu ‘trong giới giải trí chỉ cần có đề tài, được lên báo’ đều là chuyện tốt? Nếu là nổi kiểu như Đào Thanh lúc trước, bị trào phúng là mù chữ, cậu tình nguyện không cần.

Đào Thanh Phong “Cơ hội xoay người? Nhờ vào cái gì?”

Lệ Toa cảm giác Đào Thanh hiện tại thông minh hơn Đào Thanh trước kia rất rất nhiều, bèn thử cách nói chuyện như với người thông minh, “Nhờ vào việc Tạ Quốc Mân và Trang Vũ Huy sẽ bị thêm thảm; nhờ vào biểu hiện của cậu trong ‘Hoàng hậu Quy Ninh’, nhờ vào… công ty giúp cậu xây dựng hình tượng.”

Điều thứ nhất, chắc chắn là Tạ Quốc Mân và Trang Vũ Huy sẽ té rất thảm. Điều thứ hai, biểu hiện trong ‘Hoàng hậu Quy Ninh’ Đào Thanh Phong có thể khống chế. Còn điều thứ ba…

“Công ty giúp xây dựng hình tượng?”

Lệ Toa đáp, “Nếu hợp đồng còn hiệu lực, xảy ra chuyện như vậy, người đại diện có nghĩa vụ phải giúp cậu giải quyết, xây dựng hình tượng lại.”

Đào Thanh Phong lập tức hiểu ý, “Chị Lệ Toa đã từng làm chưa?” Tương đương Đào Thanh Phong hỏi Lệ Toa có đồng ý ký làm người đại diện cao cấp cho mình hay không.

Đào Thanh Phong nhận ra Lệ Toa mang chí rất cao, dù gì cũng không thể hủy hợp đồng, ký với Lệ Toa tất nhiên tốt hơn kí với một trong hai người xa lạ còn lại.

Lệ Toa cũng không lập tức đồng ý, cũng không từ chối thẳng, nhìn Đào Thanh Phong một lát, ánh mắt giống như Trương Phong Hào từng có ‘để xem biểu hiện của cậu thế nào’.

Đào Thanh Phong xảy ra chuyện lớn như vậy, Lệ Toa băn khoăn là rất bình thường.

Đào Thanh Phong biết hiện mình không có gì để chứng minh mình đáng cho Lệ Toa ký hợp đồng, bèn nói, “Chị Lệ Toa, hay là tuần sau chị tới đoàn phim ‘Hoàng hậu Quy Ninh’ tham quan thử đi? Cảnh ở phim trường Thủy Thiên cũng được lắm đó, xem như nghỉ phép ngắn hạn.”

“Công việc bận tối mắt tối mũi, rảnh đâu mà nghỉ phép. Cái đó gọi là đi thị sát tình hình, hiểu không?” Nói vậy xem như Lệ Toa đã đồng ý tới xem biểu hiện của Đào Thanh Phong.

Đào Thanh Phong nói với Hứa Dung Dung, “Dung Dung, đặt một phòng tốt nhất trong khách sạn ở phim trường cho chị Lệ Toa đi.”

Hứa Dung Dung nghe kêu tới tên mới mơ màng tỉnh lại. Mình chỉ là một con tôm nhỏ, nghe được nhiều bí mật của Tinh Huy và thái tử như vậy, không biết có bị ‘giết người diệt khẩu’ không.

Đào Thanh Phong dặn Hứa Dung Dung sắp xếp chỗ cho Lệ Toa xong thì cũng về nhà nghỉ ngơi luôn, một mình cậu nằm trong bệnh viện là được rồi.

Sau đó, bác sĩ lại tới khám một lần, nói Đào Thanh Phong có thể xuất viện, nhưng không thể tùy tiện cử động hai tay, ba ngày sau mới tháo nẹp. Đào Thanh Phong nghe xong bắt đầu suy nghĩ, sau khi xuất viện nên đi đâu. diễn.nda'okjq;eqe/qtdđôn Không thể về căn hộ lúc trước của Đào Thanh, thì đành về khách sạn trong phim trường vậy. Mai tới đồn cảnh sát lấy lời khai, rồi tiện đường về căn hộ kia dọn đồ đạc cho xong.

Trong khi Đào Thanh Phong đang đầu đầy mồ hôi cố gắng khoác áo vào thì cửa phòng bệnh mở ra, Nghiêm Đạm bước vào.

Đào Thanh Phong vội vàng ngồi im, tư thế vô cùng nghiêm chỉnh, để mặc cái áo khoác rớt xuống đất.

Nghiêm Đạm nhặt áo khoác lên, nhìn Đào Thanh Phong.

Đào Thanh Phong rất muốn nói hết tất cả với Nghiêm Đạm nhưng nhất thời không biết phải bắt đầu từ đâu.

Đúng lúc ấy, chuông báo tin nhắn vang lên. Đào Thanh Phong chưa kịp mở miệng, Nghiêm Đạm đã cầm lấy chiếc điện thoại ở đầu giường lên, đưa tới trước mặt Đào Thanh Phong.

“Cám ơn thầy Nghiêm.”

Tin nhắn là Hứa Dung Dung gởi, báo hai chuyện, một là đã thuận lợi tiễn Lệ Toa đi, mình cũng về tới nhà an toàn. Hai là “Hoàng hậu Quy Ninh” đã phát trailer trên mạng, đạo diễn bảo bọn họ đồng thời chia sẻ.

Đoàn phim ‘Hoàng hậu Quy Ninh’ đã tính ngày, chọn hôm nay phát trailer đầu tiên của phim. Dĩ nhiên bọn họ không hề biết Đào Thanh Phong đã xảy ra chuyện, cứ tưởng Đào Thanh Phong xin về nhà nghỉ ngơi.

Mấy chuyện này vốn có thể thông báo qua nhóm chat, Đào Thanh Phong lại chưa rành wei chat, cũng may những thông báo quan trọng thế này đoàn phim đều xác nhận một lần nữa bằng tin nhắn thường.

Hứa Dung Dung có gởi kèm đường link cho Đào Thanh Phong đăng bài chia sẻ, nói trailer nhận được phản ứng không tệ lắm.

Hứa Dung Dung luôn rất khiêm tốn, Đào Thanh Phong thấy ‘không tệ lắm’ cứ tưởng là bình thường, không hề biết nếu đổi thành Tô Tầm, khi thấy những bình luận khen ngợi kia nhất định sẽ khoa trương hơn nhiều.

Đào Thanh Phong ngẩng đầu nói với Nghiêm Đạm, “Thầy Nghiêm, nhờ thầy chia sẻ cái link này giùm, làm xong chắc chắn thầy sẽ biết rốt cuộc là tôi làm nghề gì.”

Nghiêm Đạm nhíu mày, im lặng nhấp vào link, ngồi bên giường bệnh của Đào Thanh Phong, xem đoạn trailer.

Tựa đề bộ phim xuất hiện cùng với một đoạn nhạc nhẹ nhàng, Hương Xương lúc thiếu nữ cỡi một con ngựa trắng, vô tư vô lự chạy trên thảo nguyên bao la.

Âm nhạc chuyển sang mạnh mẽ, Hương Xương bị một đám sói bao vây, ống kính đặc tả, hình ảnh dao động kịch liệt, kèm theo tiếng sói hú và tiếng đao chém.

Ống kính chuyển từ những giọt máu nhỏ trên cỏ lên thiếu nữ cầm một thanh đao dài đứng trên bãi cỏ, bốn phía là xác sói ngổn ngang. Hình ảnh từ từ kéo dài…

Âm nhạc từ mãnh liệt khẩn trương biến thành như dòng nước ngầm mãnh liệt, từng màn ảnh lướt qua nhanh chóng các nhân vật lần lượt xuất hiện theo thứ tự từ chính tới phụ.

Hương Xương mặc quần vải cài trâm gỗ đưa cơm ra đồng cho cha nuôi; cách đó không xa là hoàng đế Cơ Vũ lúc còn là nông phu, nhìn không chớp mắt theo bóng lưng nàng; Hương Xương cầm rổ trúc nhỏ nhìn theo đội quân tây chinh gió bụi mịt mù, múa một bài quyền đơn giản; trong đội quân tiên phong, tướng quân Lưu Cảm Cô mặc áo khoác dài màu bạc nhìn xuống đất vàng với đôi mắt nghiêm nghị; quận chúa Si Lộc hoạt bát quay đầu, vặn xoắn vạt áo; cựu thần hai triều Lục phu tử râu bạc tóc trắng đứng bên cửa sổ nhìn tuyết đầu mùa rơi xuống Hoàng Đô, màn ảnh chuyển một cái, nhóm dân lưu lạc chết vì đói lạnh ở ngoài thành…

Sau đó, vị hoàng tử trẻ vừa rơi nước mắt vừa chấm mực viết lên giấy Tuyên Thành ‘Vì dân…’

Đoạn này tua rất nhanh. Nghiêm Đạm thấy mặt hoàng tử Quảng Tích lướt qua, giật mình nhíu mày, không dám nháy mắt.

Tiếp đó là hình ảnh các nhân vật kèm tên diễn viên.

Hoàng hậu đội mũ phượng quàng khăn, Chung Ngọc Kiểu vai hoàng hậu Quy Ninh Hương Xương.

Hoàng đế đội mũ ngọc, ngồi trên ngai vàng, Trương Phong Hào vai hoàng đế Thiên Thắng Cơ Vũ.

Cựu thần râu bạc tóc bạc, Phó Âm vai Lục phu tử Hi Ông.

Quận chúa nữ giả nam, tay cầm kiếm, Lưu Kỳ Hồi vai Quận chúa Tiết Nghĩa Si Lộc.

Tướng quân uống rượu hào sảng, Sa Châu vai tướng quân Uy Viễn Lưu Cảm Cô.

Hoàng tử tuấn tú múa bút vẩy mực, Đào Thanh Phong vai Hoàng tử Quảng Tích Cơ Tất.

Hình ảnh lần lượt lướt qua kết hợp với âm nhạc sục sôi: đồng ruộng nơi thôn dã, biên cương đất vàng, Hoàng Đô u ám, thảo nguyên bao la. Thông tin đạo diễn, biên kịch, nhà sản xuất, người chế tác vân vân.

Trailer kết thúc bằng một hàng chữ lớn, ‘Khởi chiếu năm sau, mong mọi người đón xem’.s

Đào Thanh Phong không ngờ tổ hậu cần đã ghi tên mình là Đào Thanh Phong. Cậu từng đề cập với Hùng Tử An việc công ty đang chọn ngày tốt để thông báo chuyện đổi nghệ danh. diênàk;lqư/lqyê.ưqdfđôn Chắc lúc làm trailer Hùng Tử An cho rằng Đào Thanh Phong đã đổi tên rồi.

Như vậy càng tốt, Đào Thanh Phong nghĩ thầm, coi như đã phân rõ với người cũ.

Nghiêm Đạm kéo lùi video về lúc hoàng tử Quảng Tích xuất hiện, bấm dừng, rồi quay đầu nhìn chằm chằm Đào Thanh Phong một lúc.

Đào Thanh Phong thấp thỏm nói, “Thầy Nghiêm, tôi không cố tình…. Cố tình giấu thầy…”

Đào Thanh Phong đoán, chắc Nghiêm Đạm đang nhớ lại chuyện nghe được từ Mạnh Tiểu Đan trong quán cà phê, hoặc đang suy nghĩ về mối quan hệ giữa Đào Thanh Phong và Giải Trí Tinh Huy.

Đào Thanh Phong chuẩn bị giải thích thì nghe Nghiêm Đạm hỏi, “Tóm lại… thật ra cậu tên Đào Thanh Phong? Là một diễn viên?”

Khoảnh khắc đó, tim Đào Thanh Phong bỗng đập cuồng loạn, dự cảm có việc gì đó sắp xảy ra…


Bình Luận (0)
Comment