Chương 436
Hỏi nô tì trong phủ mới biết nơi này vốn là chỗ ở của tam phu nhân, nhưng từ sau khi tam phu nhân đi, nó vẫn luôn bỏ trống.
Còn chưa vào trong viện đã nghe thấy tiếng nam nữ hoan ái ở bên trong vọng ra, đám đông giật mình.
Âm thanh quyến rũ của nữ nhân cùng với tiếng thở dốc của nam nhân khiến các phu nhân chỉ cần nghe qua đã hiểu bên trong xảy ra chuyện gì.
Trận “giao chiến” bên trong vẫn đang tiếp diễn, các phu nhân đâu dám can thiệp, có vị phu nhân đề nghị sai tì nữ mau chóng đi mời Tần Như Lương tới.
Có chuyện gì cũng phải để Tần Như Lương giải quyết.
Tần Như Lương vội vàng chạy tới trước cửa Hương Tuyết Uyển, nghe thấy âm thanh mà toàn thân cứng đờ, tay và trán nổi gân xanh.
Hắn ta không biết gã đàn ông đó là ai, nhưng âm thanh của bên nữ, hắn ta không thể nào quen hơn được nữa.
Bước chân của Tần Như Lương như nặng ngàn cân, từng bước từng bước tiến vào trong.
Liễu Mi Vũ không hề hay biết, nàng ta chỉ cảm thấy toàn thân như biến thành một vũng nước, mỗi một lỗ chân lông đều kêu gào đòi khoái cảm.
Nàng ta không quan tâm người phía trên là ai nữa, chỉ cần tưởng tượng gã là tướng quân thôi.
Thế nên người bên trên không ngừng đưa đẩy trong cơ thể nàng ta, nàng ta không ngừng nâng eo chào đón, miệng không ngừng rên: “Tướng quân… tướng quân mau lên… Mi Vũ vẫn còn muốn…”
Khi Tần Như Lương đạp cửa phòng xông vào, thứ mà hắn ta trông thấy là cảnh tượng nhếch nhác bất kham cùng với những câu từ không thể lọt tai nổi thoát ra từ miệng Liễu Mi Vũ.
Tên đàn ông thô tục này ‘chiến đấu’ trên người nàng ta tới mồ hôi nhỏ giọt, đến thời khắc quan trọng muốn dừng cũng không dừng được.
Ánh mắt của Liễu Mi Vũ tan rã, căn bản không thể tập trung tinh thần ý thức được chuyện đang xảy ra.
“Mi Vũ muốn…”, Liễu Mi Vũ nũng nịu yêu kiều rên khóc.
Tần Như Lương tận mắt nhìn thấy nàng ta cùng người khác nhấp nhô tận hưởng, nằm dưới thân kẻ khác phóng túng thành dáng vẻ này.
Uổng cho hắn ta còn lòng đầy lo lắng sự an nguy của Liễu Mi Vũ, điều động nhiều người như vậy để xuống hồ trục vớt tìm kiếm.
Chuyện này kêu hắn làm sao có thể chấp nhận được đây.
Nhóm phu nhân theo sau thấy một màn này đều kinh ngạc thốt lên.
Giây tiếp theo Tần Như Lương giống như một cơn gió đột nhiên di chuyển tới trước giường, một phát tách hai người ra.
Hai người còn chưa kịp phản ứng lại, Tần Như Lương dưới cơn phẫn nộ đã bóp chặt lấy cổ của tên đàn ông kia, hung dữ dùng lực quăng hắn lên tường.
Lực quá lớn khiến tên đàn ông xụi người ngã quỵ xuống đất, trong miệng hắn cũng trào ra máu tươi, thậm chí còn chưa nhận thức được đã xảy ra chuyện gì.
Trong tích tắc tên đàn ông đó đã bị Tần Như Lương vặn gãy cổ, chết ngay tại chỗ.
Liễu Mi Vũ cuối cùng cũng lấy lại được vài phần tỉnh táo, nàng ta vừa lim dim nâng mí mắt liền nhìn thấy cảnh tượng máu me này mà thét lên một tiếng chói tai.