Thần Cấp Lựa Chọn Hệ Thống

Chương 11 - Từ Hoa Thôn

Chương 11: Từ Hoa Thôn

Giao Châu huyện phủ trước thôn. Đúng là vào mùa vụ lúa, từ cửa thôn ra tới là một mảng lớn ruộng vàng tươi, bị từng điều bờ ruộng phân cách, hoặc thẳng tắp, hoặc uốn lượn, bờ ruộng chia đều; có kinh nghiệm nông gia luyến tiếc lãng phí một tia thổ địa. Sáng sớm thời gian, thời tiết còn không có nắng nóng, luống biên cỏ xanh vẫn còn vương vấn vài giọt sương sớm, một đường đi đến, tổng có thể chạm vào một vài giọt làm ướt giày vải.

Dọc theo phía cửa thôn dòng suối nhỏ uốn lượn hướng nam, dẫm quá không biết tên loài hoa dại, nghe rõ tiếng róc rách nước chảy, thỉnh thoảng có thể nhìn đến suối nước ở giữa ngẫu nhiên bị thủy thảo kẹp lấy nhảy lên vài con cá nhỏ, ước chừng nửa canh giờ dưới chân núi uốn lượn một mảnh quanh co. Vùng núi hẻo lánh này ai ngờ cũng có một mảnh ruộng lúa, có lẽ là ánh sáng mặt trời không đủ tầm vươn tới, hơn nữa chân núi trong đất, đá vụn cũng nhiều hơn nơi khác, vốn là thập phần cằn cỗi, nơi này lúa so bên cạnh thấp bé rất nhiều. Nhưng liền tại đây phiến cằn cỗi ruộng lúa ở giữa lại có hai người đang cong eo lao động.

- Nhanh tay lên. Mặt trời nhô lên cao nắng nóng làm sẽ mệt nhọc lắm đó.

- Vâng! Cha yên tâm con biết rồi. Đứa con trai chỉ tầm 8 tuổi gầy gò da ngăm đen trả lời.

Tiếng vó ngựa cất lên làm cả hai tò mò ngừng lại. Trước mắt là một thiếu niên thân vận bạch y cưỡi hắc mã dung mạo anh tuấn tiêu sái. Chính là Nhiếp Phong. Chàng xuống ngựa thi lễ 2 cha con:

- Nhị vị có thể cho biết nhà thôn trưởng ở đâu không?

- Biết. Để ta dẫn công tử đi. Lão cha sợ hãi trả lời.

Ở thời đại này tầng lớp giai cấp phân chia rõ rệt. Chỉ nhìn phục sức cũng biết công tử này thuộc loại quyền quý cao sang lão không dám đắc tội. Dặn dò đứa con ở lại làm một mình hắn dẫn đường đưa Nhiếp Phong đi nhà thôn trưởng.

Đến nơi, Nhiếp Phong thưởng cho hắn 1 lượng vàng. Tiền tệ ở Đại Việt quốc 100 lượng bạc tương đương 1 lượng vàng. 100 lượng vàng tương đương 1 hạ phẩm linh thạch. Linh thạch rất quý hiếm chỉ triều đình, danh gia vọng tộc hoặc các đại môn đại phái lớn mới có. Chia làm: hạ phẩm, trung phẩm và thượng phẩm. Lão cha dẫn đường được thưởng 1 lượng vàng vội mừng rỡ như điên quỳ lạy cảm ơn rối rít.

Số tiền này đủ để 2 cha con ăn tiêu 10 đời không hết. Nhiếp Phong mỉm cười phất tay tiễn người cha qua đi. Chút tiền lẻ ấy đối với hắn không đáng để mắt. Lúc này, đứng trước cửa nhà thôn trưởng hắn biểu tình nghiêm nghị. Dựa theo hệ thống thông báo cho 2 lựa chọn:

- A: tiến vào thôn ngụ qua 1 đêm điều tra tung tích quỷ quái. Thưởng bí kíp “Mãnh Ngưu công” tam lưu nội công.

- B: tiêu diệt quỷ quái thưởng nhất lưu nội công “Bích Ba Tâm Kinh”

Không ngờ lần này lựa chọn hệ thống như thấu hiểu nỗi niềm của Nhiếp Phong đã ban cho hắn nội công võ học hơn hẳn “sơ nguyên công” của Hông tướng quân ban phát.

“Bích Ba Tâm Kinh” nếu như Nhiếp Phong nhớ không nhầm, trong tác phẩm của nhà văn Kim Dung thì là một môn nội công cao thâm của Đào Hoa Đảo, tương truyền do Đông Tà Hoàng Dược Sư sáng lập, công pháp ngộ từ Bích Hải Triều Sinh Khúc Phổ, “Đại hải hạo miểu, vạn lý vô ba, hồng đào hung dũng, bạch lãng liên sơn, cực tận biến ảo, ẩn phục hung hiểm”, lúc thì cuộn trào mạnh mẽ, lúc thì lặng lẽ chảy ngầm, lúc lâm địch biến hóa khôn lường.

- Thật đúng là trời không phụ lòng người. Nhiếp Phong nghĩ thầm.

- Có ai ở nhà không? Nhiếp Phong hô lớn.

Cửa gỗ kẽo kẹt đẩy ra. Một người trung niên áo quần có vài vết vá thân hình gầy gò xuất hiện.

- Ai đấy? Ta là Lý Thông, thôn trưởng Từ Hoa thôn không biết công tử đây có chuyện gì?

- Tôi đi ngang qua đây có chút việc riêng. Trời tối muốn tá túc một đêm có được chăng? Vừa nói hắn vừa tung vào tay trung niên nhân một lượng vàng. Cầm trong tay thỏi vàng Lý Thông hai mắt run run ngỡ như nằm mơ. Lão gật đầu như bổ củi:

- Hoan nghênh công tử đi vào nhà của tiện dân. Công tử ở một đêm chứ 1 nghìn đêm cũng được!

- Ai thèm ngụ cái nơi khỉ ho cò gáy này của lão một ngàn đêm? Nếu không vì nhiệm vụ của hệ thống ta đây có các vàng cũng không bén mảng đến. Nhiếp Phong nghĩ thầm trong đầu.

- Vậy làm phiền Lý trưởng thôn nhiều. Hắn thủ lễ khiêm tốn.

- Không có gì! Không có gì! Vinh hạnh cho lão nhân được diễm phúc tiếp đón công tử.

Lý Thông sắp xếp cho Nhiếp Phong ngủ ở phòng của vợ chồng lão. Còn cả hai dọn ra buồng phụ nằm. Lão sai vợ đi bắt hai con gà trống to nhất trong vườn làm thịt thết đãi quý khách. Lão mang dao ra mài ở bên giếng nước. Nhiếp Phong nhìn lão mài dao cặm cụi chăm chú cũng không để ý nhiều. Bất chợt, hắn để ý hình ảnh ông lão mài dao mổ gà thết đãi hắn giống như chuyện xưa “Tam Quốc” Tào Tháo đa nghi nhìn người nhà Lữ Bá Xa mài dao mổ lợn cho là hại mình bèn vung kiếm giết cả nhà của Bá Xa.

- Có người chết! Thôn trưởng có người chết! Từ ngoài cổng một nông phu dáng vẻ khỏe mạnh đang ra sức gào to. Vì dùng sức quá mức nên âm thanh của gã trở nên khàn khàn. Nhiếp Phong đang ngồi luyện sơ nguyên công cũng bị đánh thức.

- Công tử cứ yên tâm nghỉ ngơi để lão phu xem có việc gì. Lý thôn trưởng xun xoe.

- Bên ngoài xảy ra việc gì vây? Nhiếp Phong mặc kệ lão hỏi thẳng nông phu thanh niên.

- Thiết Cẩu hắn hắn chết rồi! Khắp người hắn toàn là máu nhưng không thấy mắt của hắn đâu. Gã nông phu lắp bắp đầy sợ hãi.

- Đi! Ngươi dẫn đường cho ta xem. Nhiếp Phong hô lớn.

Bình Luận (0)
Comment