Chương 3: Xác Chết Trỗi Dậy
Để tránh dịch bệnh lây lan. Trước tới nay binh sĩ chết trận đều bị kéo vào một hố to hỏa táng tập thể. Nhiếp Phong đang phụ giúp một số binh lính đào hố thì lão binh lần trước động viên hắn cất bước đến bên:
Tiểu hữu! Không ngờ nhà người võ nghệ cao cường, dũng mãnh như vậy làm ta lúc đầu cứ tưởng tay mới. Ha ha! Đi vào trong thành. Hông tướng quân cho gọi ngươi đó. Lát xong phải ra uống với lão mấy chén rượu mừng mới được.
Nhất trí lão huynh! Nhiếp Phong mỉm cười đáp lễ. Hắn hướng vào trong phủ tướng đi đến.
Tướng quân…
Nhiếp Phong định nói tiếp, Hông vẫy tay cắt ngang lời :
Lại đây, hôm nay ngươi làm rất tốt. Ta có lời muốn nói với ngươi…
Nhiếp Phong gật đầu tiến đến.
Hông tướng quân đưa cho hắn một tấm bản đồ da dê gấp gọn bằng lòng bàn tay.
Ta được một vị bên trong Lục Phiến Môn cấp cho chiếc bản đồ này. Mở ra thấy chỗ đánh dấu nhân không?
Nhiếp Phong đảo mắt nhìn thấy hướng đông nam thành Giao Châu khoảng trừng 3 trăm dặm có một ký hiệu dấu nhân. Hắn không hiểu nó có ý nghĩa gì.
Hông tướng quân giải thích:
Nơi bị đánh dấu là vùng đất chết! Hay còn gọi tên cấm kỵ, một nơi có “quỷ quái” xảy ra. Chắc nhà ngươi cũng nghe đến hiện tượng này rồi chứ?
Bẩm, có nghe qua.
Tốt. Việc này chỉ có ta và ngươi biết là được. Ngàn vạn lần đừng để lộ ra, binh sĩ nghe được ảnh hưởng tâm lý. Tối nay hãy nghỉ ngơi thư giãn nhưng đừng uống quá chén. Sáng mai ngươi và ta cùng lên đường đi thám thính. Ta nhận được Thánh chỉ của Hoàng thượng ngoài dẹp loạn Giao Châu còn phải điều tra “quỷ quái” nơi phối hợp cùng Cẩm Y Vệ và Lục Phiến Môn.
Dinh! Hệ thống thông báo lựa chọn: A - chấp nhận sáng mai đi cùng Hống tướng quân điều tra nơi “quỷ quái” thưởng Thánh Linh kiếm pháp từ kiếm 1 đến kiếm 7.
B.Từ chối không đi cùng, đào binh bỏ trốn ngay trong đêm nay thưởng Tịch Tà kiếm pháp trọn bộ!
Nhiếp Phong hút một ngụm khí lạnh. Tịch tà kiếm tuy được trọn đủ nhưng phải tự cung có điên mới nhận. Hơn nữa võ công thành danh của Kiếm Thánh trong Phong Vân siêu việt hơn rất nhiều so với Tịch Tà kiếm pháp.
Ta chọn A!
Chúc mừng chủ nhân. Thánh linh kiếm pháp từ kiếm 1 đến kiếm 7 tựa như thể hồ quán đỉnh nhập vào đầu Nhiếp Phong.
Hông tướng quân đứng dậy cầm một thanh kiếm đưa cho Nhiếp Phong:
Kiếm này tên “Tử Điện” do đích thân Gia Cát thần hầu ở Lục Phiến Môn tặng cho ta, tiếc nỗi ta quen dùng đao. Thành tích hôm nay ngươi góp công rất lớn đáng để ban thưởng. Cầm lấy đi.
Cám ơn tướng quân! Nhiếp Phong nhận kiếm lui ra. Hắn không ngờ lại được tặng bảo kiếm. Tử Điện kiếm có màu tím sắc bén vô song. Vỏ kiếm khắc họa hình mây màu tía sống động. Là một trong ngũ sắc thiên tinh, đại diện cho lòng dũng cảm, có khả năng phát ra tử điện là đại kỵ với yêu ma, quỷ quái.
Sáng hôm sau, binh sĩ được chọn ra 1 ngàn người tinh anh khỏe mạnh nhất theo Hông tướng quân và Nhiếp Phong lên đường thẳng hướng đông nam điều tra.
Khi đến nơi, đập vào mắt là một thôn xóm nhỏ điêu tàn. Xác người chất đống. Máu chảy thành sông. Hông tướng quân mặt không biểu tình hạ lệnh xuống ngựa đi vào thám thính.
Thủ đoạn ra tay như thế này chắc chắn do bọn giặc nghĩa quân gây ra. Ngươi có phán đoán gì không?
Bẩm tướng quân. Thuộc hạ cũng nghĩ như vậy. Nhiếp Phong đáp.
Càng tiến vào sâu các binh sĩ càng nhăn mặt. Xác người mỗi lúc một nhiều, cả người già, trẻ em cũng không thoát. Một số xác thôn nữ chết trên người không một mảnh vải hiển nhiên đã bị cưỡng hiếp dã man rồi bị giết.
Khốn nạn thật. Thật đúng là cầm thú cũng không bằng! Một người lính tức giận hô lên.
Nhiếp Phong cố nén không chạy ra một góc cuồng phun. Từ lúc tiến vào tới giờ chứng kiến cảnh tượng như vậy đem đến cho hắn cảm giác buồn nôn. Mặc dù tối qua trải qua trận chiến tự tay giết hàng trăm người nhưng lúc đó là đối mặt sinh tử nguy cơ nên hắn không bị ghê tởm như bây giờ.
Một binh lính kêu lớn:
Tìm thấy một người còn sống.
Tất cả đều chạy lại. Đó là một thiếu nữ ước chừng 12 hoặc 13 tuổi. Quần áo lấm lem bụi đất vá chằng vá chịt. Cô bé được người nhà nhét vào đống rơm nên thoát khỏi trận thảm sát.
Ngươi tên là gì? Hông tướng quân đưa nước cho cô bé uống và hỏi. Trái lại, cô ta mặt không biểu tình đôi mắt vô hồn như nhìn vào hư không chẳng thèm trả lời.
Chắc trải qua biến cố nên trí óc không được bình thường. Dần dần thời gian sẽ làm cho cô ta nguôi ngoai. Lão binh cất giọng.
Cô gái như một người câm được binh sĩ mang theo đi ra ngoài. Đột nhiên tất cả xác chết trong thôn bỗng dưng đứng dậy lao vào cắn xé mọi người. Hông tướng quân vung thanh đao chém ngã hai tên lao vào mình. Vừa ngã xuống cả hai lại lao lên tấn công. Đôi mắt của những người chết, trắng dã điên cuồng vật ngã binh lính ngấu nghiến cắn xé. Tiếng la hét kêu cứu vang lên không ngừng. Có xác chết bị đâm lao xuyên người vẫn không sao, xông vào tấn công dũng mãnh. Lần lượt từng người lính ngã xuống. Một lát sau những binh sĩ đó với đôi mắt trắng dã vung thương tấn công lại chính đồng đội của mình.