Chương 5: Quỷ Quái Tấn Công Nửa Đêm
Thần tuân chỉ! Nhiếp Phong dõng dạc hô lớn. Kể từ phút này hắn đã đổi đời bước chân vững chắc vào thế giới võ lâm đầy mộng ảo. Hông tướng quân ngồi trên xe lăn nhìn hắn mỉm cười vui vẻ:
Chúc mừng Nhiếp tướng quân.
Khắp nơi binh sĩ cũng đều hăng hái:
Chúc mừng tân tướng quân Nhiếp Phong!
Tất cả mở tiệc ăn mừng kéo dài đến tối. Đại Việt vương triều ủng binh trăm vạn. Chia làm 36 Đại tướng quân chưởng quản trấn thủ 36 tòa thành trì các nơi. Nhiếp Phong coi như quản lý Giao Châu thành.
Tiểu nữ hài lần trước mang từ nơi thôn xóm bị “quỷ quái” tấn công về nay đã được một hộ gia đình nhận nuôi. Nhiếp Phong lúc sáng cũng đi qua thăm nàng. Nhưng vẫn là ánh mắt vô thần ngồi lặng lẽ như người câm.
Chắc tiểu nữ này bị sốc nặng tinh thần. Nhiếp Phong nghĩ thầm. Sau đó cũng không đoái hoài gì đến cô gái đó nữa.
Đêm đến, trong phủ tướng quân. Nhiếp Phong đang ngồi luyện Sơ Nguyên công thì trong đầu vang lên tiếng nói hệ thống:
Dinh! Có yêu hồn tấn công. Lựa chọn A: Phản công chống đỡ. Đem tặng thân pháp Phong thần thoái. Lựa chọn B: Bỏ của chạy lấy người đem tặng thân pháp Bích hổ du tường.
Không ngờ lâu như vậy mới thấy hệ thống thông báo. Nhiếp Phong cứ tưởng bị cấp quên lãng. Mấy ngày hôm nay hắn cũng gặng hỏi nhưng không thấy đáp lời. Nay mới có thông báo như vậy có thể đoán chỉ có lúc nguy cấp hay hoàn cảnh đặc thù hệ thống mới kích phát.
Không suy nghĩ nhiều hắn chọn A. Tên hắn là Nhiếp Phong thì dĩ nhiên phải sở hữu Phong thần thoái danh bất hư truyền trong tác phẩm Phong Vân rồi.
Lúc này, ánh nến trong phủ bỗng nhiên vụt tắt. Nhiếp Phong chợt nhận ra nhiệt độ xung quanh đang giảm đi rõ rệt. Hắn cảm giác thân như trụy vào một hầm băng. Bốn phía đen nhánh một mảnh không nhìn rõ 5 đầu ngón tay.
Tướng quân nhận ra ta không? Một giọng nữ chợt vang lên sau lưng Nhiếp Phong. Hắn giật bắn mình xoay người lại. Vì trời quá tối nên chỉ nhận ra loáng thoáng giống như tiểu nữ hài ban sáng đã ghé thăm. Nhưng sao cô ta lại xuất hiện trong phủ được và nếu nhớ không nhầm từ lúc mang về, nàng ta không nói nửa lời.
Nhiếp tướng quân, ngươi xem ta đẹp sao?
Bóng trắng tiến gần hơn. Nhiếp Phong như hoa mắt.
Cô ta như lướt đi trên không khí! Hắn mồ hôi toát đẫm lưng.
Bỗng chốc, sa mỏng tung bay, Nhiếp Phong phát hiện trên người tiểu nữ không mảnh vải che thân.
Đẹp, thật sự đẹp! Hắn lắp bắp.
Vậy, bây giờ thì sao?
Nữ nhân dơ hai tay sau gáy khẽ kéo một chút. Tức khắc túi da bị lột xuống. Một khối thi thể đầm đìa máu tươi đỏ sẫm lù lù xuất hiện.
Ta.. Nhiếp Phong trợn trắng mắt đầy kinh hãi. Hắn phát hiện hai đầu gối của mình nhũn lại, run bần bật.
Thi thể máu me đầm đìa lướt tới gần hơn. Cả căn phòng ngập tràn mùi tanh tưởi hôi hám.
Tướng quân đừng sợ. Khuôn mặt thịt nát không ngũ quan dí sát Nhiếp Phong khoảng chừng 3 gang tay. Bỗng nhiên há bồn máu mồm to, lộ ra hai răng nanh dài nhọn hoắt cắn xuống cổ.
Trong lúc nghìn cân treo sợi tóc. Nhiếp Phong tung ngay chiêu thứ nhất của Phong Thần thoái “Phong trung kình thảo” hai chân phi lên đạp thẳng vào phía trước hất văng khối thi thể be bét máu bắn mạnh vào tường. Ngay lập tức, hắn lộn ra bên bàn cầm lên Tử Điện hướng vào thi thể lần lượt tung ra từ thức 1 đến thức 7 Thánh Linh kiếm pháp. Trong phòng bỗng chốc tràn đầy kiếm khí.
Huyết thi bị dính 2 cước cộng thêm 7 thức kiếm pháp chẳng mấy chốc đã không ra hình thù nhão nhoét đầy sàn. Tuy nhiên, từng khối bỗng chốc thu lại thành một thể, cất lên tiếng rống giận dữ rồi phi ra cửa sổ nhảy xuống. Nhiếp Phong thi triển phong thần thoái lướt ra đã không thấy tung tích đâu. Hắn bèn quay lại phủ hô người đến dọn dẹp. Đêm đó hắn ôm Tử Điện không dám ngủ, chờ huyết thi quay lại nhưng đến sáng cũng không thấy.
Hắn bèn một mình khinh công bay đến hộ gia đình nhận nuôi tiểu nữ hài. Nhưng khi bước vào thì có hai cỗ thi thể mắt trắng dã ập vào tấn công. Nhiếp Phong vung Tử Điện kiếm biến hai cỗ thi thể thành trăm đoạn. Hắn tìm quanh nhà không thấy tiểu nữ hài đâu đành thất thủ quay về điều quân lính đến hỏa thiêu ngôi nhà.
Sau khi nghe Nhiếp Phong trần thuật lại sự hôm qua. Hông tướng quân nghiêm mặt:
Lão phu đoán không nhầm từ lúc chúng ta bước vào thôn đó đã bị “quỷ quái” bám theo. Hiện giờ nó đã bỏ đi nhưng không biết khi nào quay lại. Phải bảo mọi người đề cao cảnh giác. Nhiếp tướng quân cũng may ngươi võ công thâm hậu nếu không chắc giờ lão phải làm đám tang cho rồi. Việc này hết sức hệ trọng lão khuyên Nhiếp tướng quân nên bắt tay cùng Lục Phiến Môn và Cẩm Y Vệ điều tra chuyện này và bẩm báo lên Hoàng thượng.
Nhiếp Phong nghe lời soạn tấu chương buộc chim bồ câu gửi về kinh thành. Trong phủ Lục Phiến Môn, Gia Cát tiên sinh đang ngồi nhâm nhi thưởng trà. Sáng nay thiết triều ông và Hoàng đế đã nhận được tấu chương của Nhiếp tướng quân nơi Giao châu gửi về trình bày đụng độ “quỷ quái” sự. Thân làm Thái phó ông được hoàng đế giao cho toàn quyền giải quyết.
Lúc này tứ đại danh bổ lần lượt là: Vô Tình, Thiết Thủ, Truy Mệnh, Lãnh Huyết đang bái phỏng bên ngoài. Ông bèn cho gọi vào.