Lăng Hàn thì nhàn nhã ở trong Hắc Tháp tu luyện, hắn có đầy đủ đan dược và Chân Nguyên Thạch, dù cho ở trong Hắc Tháp cũng không ảnh hưởng tích lũy nguyên lực, mà tìm hiểu dưới Luân Hồi Thụ, hắn nắm giữ Thiên Địa quy tắc tự nhiên là mỗi ngày đều có tiến bộ lớn.
Tới ngày đấu giá hội cử hành, Lăng Hàn lặng yên bước vào Sơn Hà cực cảnh đỉnh phong, có tư cách đối kháng Nhật Nguyệt Cảnh tiểu cực vị.
- Cường đại trước đó chưa từng có!
Hắn lẩm bẩm, thảo nào trước kia đám người Trầm Trúc Nhi tự tin như vậy, nếu bọn họ bạo phát toàn lực mà nói, quả thực có thể dễ dàng trấn áp hắn, dĩ nhiên, trấn áp là một chuyện, muốn thương tổn được hắn lại là một chuyện khác.
- Còn Trích Tinh Bộ, ta đã nắm giữ vài phần, lại phối hợp trình tự nguyên lực hiện tại, trong khoảng thời gian ngắn bạo phát tốc độ sẽ vượt lên phần lớn Nhật Nguyệt Cảnh.
- Nên đi đấu giá hội!
Hắn ra Hắc Tháp, thoải mái mở cửa.
Phốc!
Thấy hắn bỗng nhiên hiện thân, người phụ trách giám thị bên ngoài thiếu chút nữa trừng rớt tròng mắt, thần kinh tê liệt.
Bọn họ ở đây giám thị, chỉ là làm theo phép mà thôi, dù sao đã lục soát nhiều lần, ai có thể nghĩ tới Lăng Hàn cư nhiên sẽ từ bên trong đi ra?
Thấy Lăng Hàn, bọn họ chỉ cảm thấy đang nhìn một con yêu quái!
Bởi vậy, thẳng đến Lăng Hàn đi ra vài bước, bọn họ mới hoàn hồn lại, tới tấp kêu to:
- Đứng lại!
Lăng Hàn cười, các ngươi nói đứng lại liền đứng lại sao?
Hắn chẳng những không có dừng lại, trái lại chạy trốn nhanh chóng.
- Mau, mau phát sinh tín hiệu, phát hiện Hàn Lâm!
Một người giám thị nói.
Tên còn lại vội vàng gật đầu, lấy ra một cái đạn tín hiệu, ba, nhất thời, một chữ "Cốc" hiện lên ở trên trời, này là phương thức truyền tin đặc chế của Cốc Môn.
Nhất thời, có cường giả Nhật Nguyệt Cảnh xuất hiện, cấp tốc chạy tới, ngoài ra còn có Sơn Hà Cảnh, chỉ là bọn hắn chậm hơn rất nhiều, lúc biết được Lăng Hàn xuất hiện, mỗi người vừa mừng vừa sợ.
Mừng là Lăng Hàn rốt cục xuất hiện, kinh là ngày hôm nay chính là ngày đấu giá!
- Tiểu tử này nhất định chạy đi đấu giá hội giao hàng!
- Chặn hắn!
- Lão Vu, chúng ta chia nhau hành động, ta truy theo tung tích của tiểu tử kia, ngươi chạy tới chỗ đấu giá hội.
Một cường giả Nhật Nguyệt Cảnh nói.
- Được!
Tên còn lại gật đầu.
Hai cường giả Nhật Nguyệt Cảnh chia nhau hành động, bọn họ có tự tin tuyệt đối, tùy tiện ai xuất thủ cũng có thể đơn giản bắt Lăng Hàn.
Truy kích Lăng Hàn chính là Chư Thiên Sầu, trước hắn ở trước mặt Lăng Hàn ăn ám khuy, tự nhiên ghi hận với Lăng Hàn, muốn tự tay bắt Lăng Hàn, trước cho tiểu tử này một chút đau khổ.
Tốc độ của Chư Thiên Sầu nhanh chóng, tuy Lăng Hàn vòng tới vòng lui, thử ẩn dấu hành tích, nhưng năng lực cảm ứng của Nhật Nguyệt Cảnh cường đại cở nào, một đường truy theo, chỉ một lát liền thấy bóng lưng của Lăng Hàn.
- Ha ha ha ha, Hàn Lâm, ngươi chạy không được!
Hắn lành lạnh nói.
- Ha hả, ngươi lại uy hiếp ta, đã quên lần trước dạy dỗ sao?
Lăng Hàn cười nói.
Chư Thiên Sầu thiếu chút nữa khí bạo, tiểu tử này lại còn dám nhắc sự tình lần trước? Hắn nổi giận gầm lên một tiếng, dưới chân bỗng nhiên gia tốc, đuổi theo Lăng Hàn:
- Tiểu tử, lúc này ngươi mơ tưởng chạy trốn!
- Không cần thiết!
Lăng Hàn gia tốc, hưu, hắn bộc phát ra tốc độ cường đại, cư nhiên không chậm hơn Chư Thiên Sầu.
Trích Tinh Bộ!
Chư Thiên Sầu kinh hãi.
Một Sơn Hà Cảnh mà thôi, nhưng bộc phát ra tốc độ cư nhiên còn cao hơn mình, điều này có thể sao?
Nhưng không tin cũng phải tin, khoảng cách của hắn và Lăng Hàn không những không có thu nhỏ lại, trái lại đang không ngừng mở rộng.
Hoàn hảo, hoàn hảo.
Hắn thầm nói, trước để tên còn lại đi phòng đấu giá thủ Lăng Hàn quả nhiên là một cách làm sáng suốt, bằng không hai người đều chỉ có thể than thở ở sau lưng Lăng Hàn.
Lăng Hàn cũng biết tốc độ như vậy mình duy trì không được bao lâu, này có chút như Chung Cực Nhất Tiễn, ở trong khoảng thời gian ngắn bộc phát ra tốc độ cường đại, chỉ là không có khoa trương như Chung Cực Nhất Tiễn mà thôi.
Hắn ở tốc độ như vậy không sai biệt lắm có thể duy trì nửa nén hương thời gian.
Đây là vì hắn còn chưa hoàn toàn nắm giữ Trích Tinh Bộ, nếu có thể chân chính nắm giữ môn thân pháp này, hắn bạo phát tốc độ còn có thể nhanh hơn.
Không bao lâu, tốc độ của Lăng Hàn liền chậm lại, bất quá hắn đã đi tới chân núi, trấn nhỏ hiện ra ở trước mặt hắn.
Chỉ kém một chút xíu.
- Hàn Lâm, còn không dừng lại!
Một tiếng hừ lạnh, chỉ thấy một cường giả Nhật Nguyệt Cảnh xuất hiện, như Thiên Thần chặn lối đi của Lăng Hàn.
- Ta ngừng hay không, với ngươi có quan hệ gì?
Thân hình Lăng Hàn chớp động, muốn đường vòng mà qua.
- Chê cười, Vu Tứ ta tọa trấn ở nơi này, ngươi cũng muốn đi qua?
Nhật Nguyệt Cảnh này cười lạnh, xuất thủ bắt tới Lăng Hàn, hắn là Nhật Nguyệt Cảnh tiểu cực vị hậu kỳ, một kích này đánh ra, một vòng Nhật Nguyệt dật động, tản mát ra uy thế cường đại.
Ở đây không thể như Hoàng Tuyền Bí Cảnh, sẽ có cấm chế nhằm vào lực lượng trên Nhật Nguyệt Cảnh.
Lăng Hàn ngưng một quyền, đánh ra.
Cái gì, ngươi đây là đang muốn chết sao?
Trong lòng Vu Tứ chấn kinh, Sơn Hà Cảnh nho nhỏ lại dám đánh nhịp với Nhật Nguyệt Cảnh, đây là dũng khí từ đâu đến? Hắn hừ một tiếng, thu liễm một ít lực lượng, miễn cho đánh chết Lăng Hàn.
Một ngày không có định tội, Lăng Hàn là đệ tử hạt giống của Lẫm Thiên Tông, hắn cũng chỉ có thể "mời" trở lại chờ phán xét, nếu đánh tàn phế thậm chí đánh chết Lăng Hàn, vậy hắn phải bỏ ra cái giá tương ứng.
Một quyền đánh vào bàn tay, nhất thời giương lên một làn sóng xung kích cường đại, thình thịch thình thịch thình thịch thình thịch, núi đá bốn phía nhất tề bị chấn vỡ.
Vu Tứ lộ ra biểu tình không thể tin tưởng, một quyền của Lăng Hàn cư nhiên chặn được mình!
Này! Này! Này!
- Cực cảnh đỉnh phong, ngươi cư nhiên tu đến cực cảnh đỉnh phong!
Hắn chấn kinh đến không cách nào hình dung.
Cực cảnh là lĩnh vực thuộc về Vương giả, nhưng dù như vậy, cũng không phải mỗi một Vương giả đều có thể tu cực cảnh đến đỉnh phong. Bởi vì đây là cực cảnh, ở trong hoàn cảnh này, mỗi tiến lên một bước đều vô cùng gian nan.
Lăng Hàn mới bao lớn, liền tu đến cực cảnh đỉnh phong!
Hơn nữa, cực cảnh đỉnh phong ý nghĩa lực lượng có thể nhảy qua một đại cảnh giới!
Hiện tại tiểu tử này tương đương với Nhật Nguyệt Cảnh tiểu cực vị sơ kỳ, mà hắn mặc dù là tiểu cực vị hậu kỳ, nhưng bởi vì sợ đập chết Lăng Hàn, thu liễm một ít lực lượng, dẫn đến lực lượng song phương thành không sai biệt lắm.
- Ha hả, chút lòng thành, không cần sùng bái ta như thế.
Lăng Hàn cười nói.
=============