- Muốn thương tổn phu quân ta?
Nữ hoàng ngạo nhiên hừ nói, mắt phượng ngậm uy, cầm viên gạch chỉ tay, cực kỳ khí phách.
- Đến, chúng ta tiếp tục liên thủ!
Lăng Hàn hào khí vạn trượng, hắn đến chết cũng sẽ không chui qua lỗ chó, Đạo của hắn chính là chiến, ở trong chiến đấu cực điểm thăng hoa, chiến đến điên cuồng, chiến đến một giọt máu cuối cùng.
Hắn cùng nữ hoàng liên thủ giết ra, đón lấy sáu cường giả Hằng Hà Cảnh.
Trước đó, hắn cùng nữ hoàng có thể treo lên đánh Dịch Cao Ninh, nhưng sáu cường giả Hằng Hà Cảnh thực quá mạnh mẽ, mỗi một đạo công kích đều có thể đổ nát một vùng thế giới, nếu không phải đây là Tinh Sa Vũ Viện, khắp nơi có Thánh Nhân bày xuống trận pháp phòng ngự, bằng không nào chống lại bọn họ chà đạp, đã sớm sụp đổ.
Lăng Hàn vận chuyển ra Thiên uy, tước đi sáu người hai tinh lực lượng, điều này làm cho sáu người hoảng sợ, một chiêu này thật đáng sợ, ai gặp gỡ hắn đều nhỏ yếu đi hai tinh lực lượng, tương đương với hắn có thêm ưu thế hai tinh lực lượng, ở trong Vương giả tranh bá, chuyện này quả thật là nghịch thiên.
Chiến đấu kịch liệt lại tàn khốc, bất kể là Lăng Hàn, Loạn Tinh nữ hoàng, hay sáu cường giả Hằng Hà Cảnh cũng vết thương đầy rẫy, một bên nào bị thua cũng không ngạc nhiên, vì thực lực của hai bên quá tương đương.
Càng ngày càng nhiều học sinh cũ đến, bọn họ thấy cảnh này, đều ngơ ngác.
Hai người này... thực sự là tân sinh sao?
Chỉ là, trong học sinh cũ đến không thiếu cường giả Hằng Hà Cảnh, chỉ cần lại có thêm mấy người gia nhập chiến đấu, vậy Lăng Hàn cùng Loạn Tinh nữ hoàng chung quy sẽ bại.
Nhân lực là có hạn.
Quả nhiên, chỉ một hồi liền có Hằng Hà Cảnh mới gia nhập chiến đấu, tuy chỉ là tiểu cực vị, nhưng muỗi nhỏ cũng là thịt, đủ để ảnh hưởng thậm chí thay đổi chiến cuộc. Một cái không được, vậy liền hai cái, ba cái, bốn cái!
Lăng Hàn cùng Loạn Tinh nữ hoàng tràn ngập nguy cơ.
Bất luận là Lăng Hàn hay Loạn Tinh nữ hoàng, đều ngông ngênh kiên cường, bọn họ có thể tiếp thu thất bại, nhưng tuyệt không tiếp thu nhục nhã.
Bởi vậy, bọn họ tuyệt không thỏa hiệp!
Bọn họ tình thế nguy hiểm, tổng cộng có mười hai cường giả Hằng Hà Cảnh gia nhập vây công, mặc cho hai người lại yêu nghiệt cũng vô dụng, tu vi, nhân số chênh lệch thực quá to lớn, có thể miễn cưỡng ngăn cản đã là kỳ tích.
Thương thế của Lăng Hàn vẫn chưa hoàn toàn khôi phục, Dục Hỏa Trùng Sinh, Bất Diệt Chân Dịch đã dùng hết, hiện tại chính là thời điểm suy yếu nhất của hắn.
Nhưng càng như vậy, chiến ý của hắn liền càng vang dậy, hóa thành thực chất, xung kích cửu thiên.
Mọi người không khỏi hoa mắt.
- Cái tên này thực sự là bá đạo, chiến ý dĩ nhiên nồng nặc như vậy
- Tinh Thần Cảnh nào dám đồng thời đối mặt mười hai vị cường giả Hằng Hà Cảnh, còn có chiến ý ngút trời, đừng nói chiến đấu, chỉ là đối mặt những cường giả này chân liền mềm nhũn.
- Nhưng hiện tại đã cùng đường bí lối, bọn họ nhất định phải bại.
- Đó là tự nhiên, mặc ngươi lại thiên kiêu cũng không thể phá hoại quy củ của Vũ Viện, đây là truyền thống, tân sinh nhất định phải ăn chút vị đắng.
Đối với thực lực của Lăng Hàn cùng Loạn Tinh nữ hoàng, mọi người không còn hoài nghi chút nào nữa, nhưng muốn nói hai người có thể vượt qua cửa ải này, vậy thì không ai tin tưởng.
Hiện tại ra tay còn chỉ là Hằng Hà Cảnh tiểu cực vị, học sinh cũ cấp bậc trung cực vị, đại cực vị, Đại viên mãn tự trọng thân phận, khinh thường ra tay. Nhưng nếu Hằng Hà Cảnh tiểu cực vị cũng làm không được hai người, vậy cường giả cấp bậc trung cực vị, đại cực vị tự nhiên sẽ ra tay.
Truyền thống không thể phá!
Xèo, lại một tên cường giả Hằng Hà Cảnh tiểu cực vị gia nhập chiến đấu, cái này cũng là một tên Hằng Hà Cảnh tiểu cực vị cuối cùng trong đám người.
Chó cắn áo rách, đừng xem chỉ thêm một người, nhưng Lăng Hàn cùng nữ hoàng chịu đựng áp lực lại tăng vọt không chỉ mười lần.
Cái này là một cọng rơm rạ cuối cùng ép vỡ lạc đà.
Xa xa, một thanh niên đang ngạo nhiên đứng ở chỗ cao, hắn toàn thân áo trắng, mặt như ngọc, cả người có quang huy rõ ràng dật động, như một vị Thần Vương, muôn hình vạn trạng.
Bốn phía hắn có thật nhiều học sinh cũ, nhưng không có một cái dám tiếp cận, tình cờ nhìn về phía hắn, trong ánh mắt cũng mang theo cực kỳ kính nể.
Đây là một vị bá chủ trong học sinh cũ, tên là Nhậm Phi Vân, từ bảy triệu năm trước liền bước vào Hằng Hà Cảnh đại viên mãn, bây giờ khẳng định tu đến đỉnh cao, thực lực sâu không lường được, cách Sáng Thế Cảnh chỉ một bước.
Nhưng bước đi này lại không biết vây chết bao nhiêu người, phụ cận mấy trăm tinh vực, mấy ngàn đại tinh, trên tinh cầu nào không có cường giả Hằng Hà Cảnh đại viên mãn đỉnh cao, nhưng vô số năm qua, lại có mấy người vượt qua được?
Mặc ngươi lại thiên tài hơn người, khả năng chỉ dùng ngàn vạn năm liền tới mức độ này, nhưng còn lại gần bốn trăm triệu năm chỉ có thể qua không, nhìn mình từ tráng niên đi hướng già nua, khí huyết từng bước suy kiệt, cuối cùng hóa đạo.
Thế nhưng, nhân vật như vậy bất luận để ở nơi đâu cũng có thể xưng một tiếng bá chủ, dưới Thánh Nhân... vô địch!
Nhậm Phi Vân lộ ra nụ cười nhàn nhạt, tự nói:
- Lúc trước ta lựa chọn cúi đầu, về mặt tâm linh lưu lại một sơ hở, để ta vẫn vây ở cảnh giới này, hoàn toàn không nhìn thấy hi vọng đột phá.
- Nếu là ta ra tay giúp đỡ, giải khốn cục cho bọn họ, nói không chắc sẽ làm tâm linh của ta lột xác.
- Có điều, bọn họ ít nhất phải chịu đựng được một làn sóng công kích này, bằng không... không có tư cách để ta ra tay.
Phía dưới, Lăng Hàn cùng Loạn Tinh nữ hoàng cũng sắp đến giai đoạn vỡ bàn, mười ba vị Hằng Hà Cảnh, kia là lực lượng mang tính áp đảo!
Loạn Tinh nữ hoàng khẽ quát một tiếng:
- Cửu Trọng Thân, Loạn Thế Quyết!
Vù, trên người nàng có hào quang phóng lên trời, tổng cộng có chín đạo, sau đó lại dồn dập hạ xuống, đi vào trong cơ thể nàng, để tu vi của nàng đột nhiên cất cao một đoạn dài.
Đây là một bí thuật trong Cửu Tử Thiên Công, xúc động lực lượng của chín phân thân, trong thời gian ngắn để lực lượng tăng vọt một đoạn dài.
- Phá!
Nàng hung hăng đột tiến, xé ra phòng ngự của đối thủ.
Lăng Hàn thừa cơ đột tiến, hai tay hắn phân biệt cầm Tiên Ma Kiếm cùng thanh kiếm gỗ, giết tới sư huynh tóc bạc sừng vàng, đối phương đã từng bị thương, đánh lâu cũng lộ ra vẻ mỏi mệt, thành chỗ đột phá trong mười ba người.