Chương 1987: Địa vị đại hắc cẩu
Nàng báo ra ra mỗi cái tên, không phải thánh tử thánh nữ của đại giáo tam tinh thì chính là người kế thừa gia tộc.
Này này này này này này!
Người khác chẳng những trợn mắt hốc mồm, hơn nữa đều đổ mồ hôi lạnh.
Tên kia nhất định là sát tinh, một mình hắn đã tàn sát bao nhiêu vương giả?
Còn tốt, vừa rồi tên kia không có đại khai sát giới.
Tất cả mọi người không hiểu, sau khi người này ra khỏi bí cảnh sẽ chạy trốn thế nào? Nhiều thế lực tam tinh vây quét như thế, Lăng Hàn khẳng định chỉ có một chữ "chết", tại sao hắn lại làm loạn như thế?
Lâm Phương giữ lại tin tức Tử Hà Băng Vân cùng Lạc Trường Phong bị giết, bởi vì ba người bọn họ muốn tự mình báo tin tức, tuy có khả năng thừa nhận lửa giận của đại giáo nhưng có thể vì vậy mà dính líu quan hệ với hai thế lực Tiên Vương.
Tất cả mọi người lắc đầu, lần này Lăng Hàn chết chắc, bằng không chỉ một cái Thái Âm Giáo, Phó gia còn có thể miễn cưỡng đối kháng, nhưng nhiều thế lực tam tinh như vậy, Lăng Hàn chết chắc.
...
Lăng Hàn và Nữ Hoàng đi ra khỏi hạp cốc, bọn họ tiến vào khu vực không người đặt chân.
Lăng Hàn còn tốt, Nữ Hoàng nhất định phải vận chuyển Dịch Hỏa Thuật, bằng không hỏa nguyên cuồng bạo sẽ thiêu đốt nàng.
Đến nơi đây, Cửu Thiên Hỏa đã rục rịch, dường như muốn bay ra khỏi đan điền của Lăng Hàn.
Lăng Hàn hừ một tiếng, mặc kệ Cửu Thiên Hỏa trước kia có quan hệ gì với Tiên Vương, nhưng bây giờ đã thành lực lượng bản nguyên của hắn, như vậy phải nghe hắn chi phối, bằng không hắn thà rằng bỏ qua.
Lực lượng không nghe chỉ huy, muốn có ích lợi gì? Huống chi lực lượng này còn trong cơ thể mình, một khi xảy ra chuyện thì hắn là kẻ gặp phiền phức lớn.
Cửu Thiên Hỏa nhất thời trở nên ngoan ngoãn lại, không khác gì tiểu hài tử bị người lớn quở trách, càng lộ ra ý ủy khuất.
Lăng Hàn không hề bị lay động, khi dính tới lực lượng bản thân, hắn nhất định phải làm được vạn vô nhất thất.
Sau khi đi nửa ngày, bọn họ đã tới dưới chân núi lửa, trên đường đi tới đây, bọn họ thu một lượng lớn Huyết Long Thạch, bởi vì căn bản không có kẻ nào bước vào nơi này, thu hoạch của bọn họ lớn tới mức không thể tưởng tượng.
Không biết tích lũy bao nhiêu trăm trêệu năm, Huyết Long Thạch đều tụ tập tại nơi này, căn bản không cần tìm kiếm.
Bọn họ thu hoạch tràn đầy, Nhu Yêu Nữ theo sau bọn họ càng vui vẻ.
Nàng không có chiều sâu như hai người Lăng Hàn nhưng thu hoạch hơn xa người khác, cho nên chiếm được không ít.
Nhu Yêu Nữ nhìn thấy thân ảnh hai người Lăng Hàn biến mất trong tầm mắt, nội tâm tràn ngập hiếu kỳ, hai người này phát hiện thứ gì trong núi lửa, sau đó bí cảnh cuồng bạo trở lại, bọn họ làm sao chạy ra ngoài?
Chỉ cần truyền tin tức ra ngoài, hầu như phân nửa thế sẽ xuất thủ với Lăng Hàn, trong đó có hai đại thế lực Tiên Vương!
Hai người này đúng là yêu nghiệt, một người là tam trảm, một người là nhị trảm, nghĩ như thế nào cũng không có khả năng thoát khỏi.
Lăng Hàn cùng Nữ Hoàng đi chung quanh, cũng không biết nơi này là ở đâu, nhưng hai người cùng ưử dụng tay chân, tự nhiên không có khả năng làm khó bọn họ. Không thể phi hành ở nơi này, có khí tức cuồng bạo trong núi lửa truyền ra, nếu đụng phải chỉ có con đường chết.
Núi lửa phun trào chỉ áp chế khí tức cuồng bạo mà thôi, nếu trúng một ít khí tức của nó, như vậy chắc chắn phải chết.
- Tiểu Hàn tử, này, tiểu Hàn tử!
Phía sau có tiếng kêu nhiệt tình vang lên, chỉ thấy đại hắc cẩu chạy tới, đừng xem nó chỉ dùng hai cái đùi, có thể tốc độ cũng là mau kinh người, rất nhanh thì đuổi theo.
Lăng Hàn không khỏi kinh ngạc, nói:
- Ngươi chạy tới nơi này làm gì?
- Chẳng mấy chốc cẩu gia sẽ đi xa, nhớ tới tiểu tử ngươi nên cố ý chạy tới.
Đại hắc cẩu vỗ vai Lăng Hàn.
- Ngươi xem, cẩu gia nghĩa khí lắm đấy.
Lăng Hàn cười ha hả, con chó chết này gây cho hắn bao nhiêu phiền toái? Nghĩa khí?
- Ngươi không có tu hành Dịch Hỏa Thuật, tại sao có thể không nhìn hỏa nguyên nơi này?
Cho dù Huyết Long Giáp cũng không có năng lực phòng hộ mạnh như vậy!
Ngươi xem, ngay cả cường giả Tiên Phủ không dám vào, Thăng Nguyên Cảnh không biết, tại sao một con chó chết như ngươi lại có thể vào?
- Ah, chuyện này...
Đại hắc cẩu gãi gãi đầu, đột nhiên ngửa đầu nhìn bầu trời, cảm khái nói:
- Khí trời hôm nay thật tốt, trăng sáng trên cao, mặt trời rất lớn.
Cút con mẹ nó đi!
- Tiểu hắc, rốt cuộc ngươi là ai?
Lăng Hàn hỏi thăm, đại hắc cẩu này tuyệt đối là yêu nghiệt vượt qua Trảm Trần, trước kia nó lấy tu vi Sáng Thế Cảnh cắn lão tổ tứ trảm, đây là chuyện phi thường không thực tế.
Chí ít Lăng Hàn cho tới bây giờ chưa nghe qua kẻ nào yêu nghiệt như vậy.
Trong mắt đại hắc cẩu xoay tròn, nói:
- Đến lúc này, cẩu gia cũng không muốn lừa gạt ngươi nữa. Thật, bản tọa chính là phụ thân của ngươi nhiều năm...
- Cút!
Lăng Hàn đá một cước tới, không ngờ dám chiếm tiện nghi của hắn.
Đại hắc cẩu suy nghĩ, cuối cùng nói:
- Được rồi, bản tọa cũng sắp rời đi, cho dù nói cho ngươi biết cũng không có gì, tránh trong lòng ngươi có may mắn luôn ỷ vào cẩu gia.
Nói xong nó ngạo nghễ nói:
- Bản tọa chính là Tiên Vương!
Phốc, Lăng Hàn cười phun ra, chó chết này là Tiên Vương? Có Tiên Vương nào có bộ dạng như vậy. Hắn cười ha ha, tiếng cười của hắn càng lúc càng nhỏ, sau đó nhìn chằm vào đại hắc cẩu.
Bởi vì sắc mặt đại hắc cẩu càng lúc càng nhỏ, tuyệt đối không có dáng dấp vui đùa.
Nếu như đổi chỗ khác, cho dù đại hắc cẩu có vẻ mặt như thế Lăng Hàn cũng sẽ cho rằng đối phương đang giả vờ, nhưng vấn đề nơi này ngay cả Tiên Phủ Cảnh cũng không vào được, như vậy thực lực của đại hắc cẩu tuyệt đối không thấp hơn Thăng Nguyên Cảnh.
Tê, chó chết này nói muốn đi trộm nội khố của Linh Diệu Tiên Vương, có thể nói đùa sao?
Đúng là chó hoang mà!
- Thật là Tiên Vương?
Lăng Hàn cường điệu nói.
Đại hắc cẩu nói:
- Thời điểm bản tọa năm đó hoành hành thiên hạ phong quang cỡ nào? Vô số nữ nhân Tiên Vương tranh nhau làm thú cưỡi của bản tọa, bản tọa cũng chỉ chọn vài người xinh đẹp nhất, còn đẹp hơn thê tử của ngươi một chút.
Nó liếc mắt nhìn Nữ Hoàng.
Lăng Hàn nghiêm túc nói:
- Tại sao muốn giúp ta?
Đại Hắc Cẩu chỉ chỉ đan điền Lăng Hàn, cười nói:
- Tên kia không có nói cho ngươi biết?
Tiểu Tháp?
Lăng Hàn run sợ, quả nhiên đại hắc cẩu quen biết tiểu tháp tuyệt đối là quen thuộc, Lăng Hàn nói:
- Không có.