Chương 2648: Nhận ra
Lúc này nam tử trung niên kia mới ý thức được bị lừa, không khỏi nổi giận, sắc mặt lập tức chìm xuống:
- Lại dám ở trước mặt ta trêu chọc hoa chiêu như vậy, thực sự là không biết cái gọi là!
- Không nên phí lời, trực tiếp bắt, cùng một chỗ kéo lên cửa thành.
Lại một người đàn ông tuổi trung niên nói, hắn tướng ngũ đoản, nhưng khí thế tương đối kinh người, như một mãnh thú, nhìn người một chút cũng làm người ta bay lên hàn ý.
- Được!
Người đàn ông tuổi trung niên thứ nhất gật đầu, hắn lấy tay tóm tới Lăng Hàn, hóa thành một bàn tay màu đen khổng lồ, Tiên Phủ bí lực sôi trào, đòn đánh này cực kỳ đáng sợ.
Hắn không có xem thường Lăng Hàn, bởi vì từ Khổng Tường báo lại, Lăng Hàn tuyệt đối là cấp bậc Tiên Phủ Cảnh.
Lăng Hàn khẽ mỉm cười, chu miệng thổi một hơi, hô...
Nhất thời, cuồng phong tịch cuốn.
Lôi Hỏa Đại Đế lắc đầu, ra tay chính là cường giả Tiên Phủ Cảnh Khổng Linh của Khổng gia, tu ra Tam Bí, há lại là Khổng Tường có thể so sánh? Cho dù hắn đối đầu cũng phải toàn lực ứng phó, nếu không sẽ bị đối phương chém giết.
Lăng Hàn lại thổi một hơi, ngươi đây là Tiên Khí sao?
Khổng Linh cũng nổi giận, tiểu tử này lại dám thổi khí tới đối phó mình, làm sao không thổi chết đi?
- Muốn chết!
Hắn hừ một tiếng, bàn tay lớn lao nhanh, không chỉ muốn trấn áp Lăng Hàn, càng muốn cho đối phương nhận hết dằn vặt, bằng không tiêu không được cơn giận trong lòng.
Hô, gió to gào thét, có kình lực đáng sợ đang cuộn trào.
Khổng Linh nổ ra bàn tay lớn căn bản không đỡ nổi một đòn, lập tức tan rã hóa thành mảnh vỡ, sau đó biến mất, mà luồng kình phong này còn thổi về phía Khổng Linh, thổi đến hắn thân hình lay động, đằng đằng đằng, liên tiếp lui về phía sau, quần áo trên người phá nát, hóa thành hồ điệp.
Khi kình phong tản đi, Khổng Linh cũng như Khổng Tường, biến thành trần truồng.
- Sách!
Lăng Hàn không khỏi kinh ngạc, bởi vì phía dưới của Khổng Linh lại không có lông, nhưng tuyệt đối không phải trời sinh như vậy, mà là cạo hết.
Kháo, thật biết chơi a.
Lôi Hỏa Đại Đế, mấy người còn lại của Khổng gia toàn bộ ngốc đi, một hơi thổi tan công kích của Tam Bí cường giả, càng làm cho quần áo phá nát, đây là thực lực kinh người cỡ nào.
- Thăng Nguyên Cảnh!
Lôi Hỏa Đại Đế nuốt ngụm nước miếng, trên mặt của hắn tất cả là khó mà tin nổi, Lăng Hàn lại thành Thăng Nguyên Cảnh?
Hắn mới chỉ là Tiên Phủ a!
Phải biết hắn là trùng tu một lần, nghĩ như thế nào tiến cảnh cũng phải nhanh hơn Lăng Hàn gấp trăm lần thậm chí ngàn lần, làm sao sẽ bị đối phương vượt qua?
Chẳng trách Lăng Hàn tràn đầy tự tin như thế, Thăng Nguyên đối với Thăng Nguyên, cho dù lại thế đơn lực bạc, nhưng chỉ cần không bị vây quanh, liền muốn đi thì đi, có thể khoái hoạt tiêu dao.
- Rõ ràng là Tiên Phủ Cảnh, làm sao sẽ mạnh như vậy?
Hiện tại trạng thái của Lôi Hỏa Đại Đế không đúng, sức cảm ứng sẽ có sai lệch, nhưng người của Khổng gia sẽ không, bọn họ cũng khiếp sợ cực kỳ.
Lăng Hàn để lộ ra khí tức, rõ ràng chính là Tiên Phủ!
Bọn họ vội vã lại gửi thư báo, gọi viện binh.
Lăng Hàn cười nói:
- Nếu cũng gọi ta là cha, vậy liền đến hảo hảo cúi chào đi.
Hắn nắm người Khổng gia như diều hâu vồ gà con, từng cái quỳ gối ở cửa thành, xếp thành một hàng.
Hắn cùng Lôi Hỏa Đại Đế làm sao cũng có thể xem như là có chút giao tình, mà đối với Khổng gia thì lại chỉ có căm ghét, bởi vậy nhàn rỗi cũng nhàn rỗi, hắn dự định thay Lôi Hỏa Đại Đế xả giận.
- Ngươi còn chỉ là Tiên Phủ?
Lôi Hỏa Đại Đế cả kinh hỏi.
Lăng Hàn suy nghĩ một chút:
- Vấn đề này rất khó nói thẳng là phải hay không phải.
Lôi Hỏa Đại Đế lườm một cái, phải là phải, không phải liền không phải, làm sao có khả năng sẽ rất khó nói?
Lăng Hàn giải thích:
- Ngươi lại không biết dị vực là cái gì, ta nói với ngươi ta ở nơi đó tu đến Thăng Nguyên, về tới đây lại bị đánh trở về Nhị Bí, hiện tại lại lần nữa tu đến Thập Nhất Bí, ngươi có hiểu không?
Lôi Hỏa Đại Đế cười ha ha, cái gì ở dị vực tu đến Thăng Nguyên, dị vực là nơi nào? Hơn nữa, Thập Nhất Bí là cái quỷ gì, bắt nạt ta ít đọc sách sao?
Lăng Hàn không khỏi cảm khái, lúc trước mọi người từ Hằng Thiên Đại Lục đi ra, bất kể là tu vi, thực lực hay kiến thức, đều kéo dài khoảng cách rất lớn.
Hắn không cần phải nói, Vũ Hoàng cũng bước vào Thăng Nguyên Cảnh, trở thành Đế Tinh, Hổ Nữu cũng như thế, nhưng tỷ như đám người Phong Phá Vân, Mộ Dung Thanh, bây giờ nhiều nhất là Phân Hồn, mà Lôi Hỏa Đại Đế cho dù có kinh nghiệm đời trước, bây giờ cũng chỉ vừa trở lại Tiên Phủ mà thôi.
Lôi Hỏa Đại Đế hiển nhiên không biết Đế giả, Đế Tinh tồn tại, càng không thể tiếp xúc được chiến tranh vị diện.
Nhưng tin tưởng theo hắn ở chiến trường hai giới nổ “bom”, toàn bộ Tiên Vực đều sẽ biết bộ mặt thật của tam đại Thiên Tôn, cũng biết sự thực dị vực đang xâm lấn.
Cảnh thái bình giả tạo, vô ích đối với tương lai của Tiên Vực, hơn nữa, dị vực còn xuyên thấu qua phương thức sùng bái “Tiên Linh” đến dao động căn cơ của Tiên Vực, điều này cũng cần cảnh giác, cần toàn dân động viên.
- Ta đến hảo hảo giáo dục cho ngươi một khóa.
Lăng Hàn cười nói, sau đó nhìn Lôi Hỏa Đại Đế nói tới chiến tranh vị diện, cũng nói đến Đế giả, Đế Tinh tồn tại.
Lôi Hỏa Đại Đế nghe như ở trong mơ, ngay cả người Khổng gia cũng không thể tin được, thế giới bọn họ sinh hoạt lại nguy hiểm như vậy, lúc nào cũng có thể bị một vị diện khác xâm lấn, giết sạch hết thảy bọn họ.
Chờ sau khi Lăng Hàn nói xong, Lôi Hỏa Đại Đế cũng triệt để ngốc mất, hoàn toàn nói không ra lời.
Mấy người Khổng gia cũng không tốt hơn chỗ nào, hiện tại ý nghĩ duy nhất của bọn họ chính là, Lăng Hàn khẳng định điên rồi.
Đúng lúc này, tiếp viện của Khổng gia đến.
- Hừ, người nào lại dám khiêu khích uy nghiêm của Khổng gia ta!
Một nhóm người đi tới, người cầm đầu có vẻ thịnh nộ.
Lại để người Khổng gia quỳ thành một hàng, cái này quá nhục nhã.
Lần này người đến liền nhiều hơn, mà thực lực cũng chênh lệch không đồng đều, có Thăng Nguyên Cảnh, cũng có Tiên Phủ Cảnh, càng có Phân Hồn, Trảm Trần, nhưng Thăng Nguyên Cảnh liền chỉ có bốn.
- Lăng… Lăng Hàn!
Có người đột nhiên run giọng nói.
Lăng Hàn nhìn sang, nhe răng nở nụ cười:
- Ngươi gọi Khổng Nghiệp đúng không, ta nhớ được ngươi.
Người kia chính là một trong tam đại Thăng Nguyên Cảnh lúc trước đi Cửu Xà Đảo, hắn vạn lần không ngờ, Lăng Hàn không chỉ không có tránh, lại còn chủ động giết tới Tam Vân Thành.