Chương 3140: Kém một chút
Sau hơn mười kiếm, Hà Lập Quần bị chém bay xa vô tận, bành một chút, ném tới trên đại địa, xô ra một cái hố sâu, cả người biến mất không thấy.
Nhưng chỉ một nháy mắt, chỉ nghe bành… đại địa toái mở, Hà Lập Quần giết ra, tay hắn nắm Ám Nguyệt thương, khóe miệng mang máu, tóc tai bù xù, lộ ra vô cùng chật vật.
Chiến lực kém mười mấy lần, liều mạng đương nhiên chính là cái kết quả này.
Hà Lập Quần nhìn Lăng Hàn thật sâu, hắn không có ý định ham chiến, mà muốn lập tức rời đi, chỉ cần hắn có thể khôi phục lực lượng, dù yêu nghiệt như Lăng Hàn cũng không phải đối thủ của hắn, điểm ấy nắm chắc hắn vẫn phải có.
- Hừ!
Lăng Hàn làm sao có khả năng thả hắn rời đi, dưới chân nhanh chóng truy đuổi.
Bất quá, không thể không nói, ở dưới tình huống thực lực chênh lệch không nhiều, một phương muốn chạy trốn, một phương khác muốn ngăn cản thực sự quá khó khăn.
Hà Lập Quần cất bước trước, từ đầu tới cuối duy trì lấy khoảng cách yếu ớt dẫn trước, Lăng Hàn làm sao cũng không rút ngắn được.
Còn tốt chính là, nơi này chỉ có một lối ra, mà thời điểm thông qua khe nứt là không thể nào nhanh được, đầy đủ thời gian để Lăng Hàn cản Hà Lập Quần lại.
Mắt thấy sắp tới khe nứt, oanh, một đạo công kích trùng trùng điệp điệp đánh tới, đánh thẳng Lăng Hàn.
Đây là lực lượng Tam Bộ cấp.
Lăng Hàn không thể không quay người trở lại, đấm ra một quyền, bành, năng lượng nổ tung, nhấc lên siêu cấp phong bạo, quanh quẩn ở thế giới dưới đất.
Hắn quay đầu, chỉ thấy Hà Lập Quần đã từ khe nứt chạy ra ngoài.
Mặc dù cái kia cần thời gian, lại chỉ là một nháy mắt mà thôi, chớp mắt là qua.
Hiện tại khẳng định không đuổi kịp.
Sắc mặt Lăng Hàn âm trầm, xoay người lại, nhìn về phía người ra tay với hắn.
Kia là... Thân Phi.
Thấy Lăng Hàn lộ ra vẻ giận dữ, muốn xuất thủ, Thân Phi cười ha ha:
- Không thể không thừa nhận, chiến lực của ngươi thật sự mạnh đến mức kinh người, nhưng Vũ huynh, Triệu huynh, Ngưu huynh đều sẽ cùng bản tôn cùng tiến cùng lui, ngươi lấy một địch bốn, lại có phần thắng sao?
Hắn điểm tên đều là Tứ Bộ Thiên Tôn, hiện tại y nguyên có chiến lực của Tam Bộ đỉnh phong.
Lăng Hàn là rất mạnh, ở trong Tam Bộ cơ hồ có thể vô địch, nhưng dù sao chỉ có một người mà thôi.
- Thật sự là vô sỉ!
Sư nhân mười hai đầu lạnh lùng nói.
- Bản tôn thật sự là nhìn ngươi khó chịu, các huynh đệ, chung một chỗ đánh gia hỏa này.
- Tốt!
Cái dị loại khác nhao nhao gật đầu.
Sắc mặt của Thân Phi không khỏi kịch biến, nếu như ở tầng thứ năm, hắn đương nhiên không sợ những người này, lật tay liền có thể trấn áp, nhưng bây giờ chừng trăm Tam Bộ Thiên Tôn cùng nhau tiến lên, bốn người bọn họ làm sao có thể đối kháng?
- Các ngươi chớ có xúc động, bản tôn có thể đáp ứng các ngươi, mang các ngươi ra ngoài, do các đại nhân vật đến quyết định vận mệnh của các ngươi.
Thân Phi vội vàng nói, hắn biết tuyệt đại bộ phận người đều có ý nghĩ đồng dạng như hắn.
Bởi vậy, hiện tại không ngại trước ổn định những dị loại này, dù sao bọn hắn một cái cũng chạy không được.
- Ha ha, trước không cần quan tâm nhiều, đánh một trận lại nói.
Có một hầu tử sáu tay nói, hắn tính khí nóng nảy, xuất thủ trước, bắn nhanh về phía Thân Phi.
Hắn khẽ động, dị loại khác cũng nhao nhao xuất thủ, lập tức biến thành trên trăm dị loại quần ẩu bốn người, kia dĩ nhiên là tuyệt đối nghiền ép, cũng làm cho đám Tam Bộ Thiên Tôn như Sư Mộng Ngọc căn bản không dám nhúng tay.
Còn tốt chính là, những dị loại này thật chỉ đánh đau đám người Thân Phi, mà không có dự định lấy tính mạng của bọn họ.
- Lăng huynh, vẫn là khuyên nhủ bọn hắn đi.
Sư Mộng Ngọc nói với Lăng Hàn, nàng vẫn luôn là người ba phải, cái này cũng không thể để bốn Tứ Bộ Thiên Tôn bị đánh chết a?
Coi như không đánh chết, bị quần ẩu như vậy cũng không tốt, ngày sau để mấy vị này làm sao gặp người?
Lăng Hàn nhún nhún vai:
- Ta cùng bọn hắn không phải một phe, bọn hắn làm sao sẽ nghe ta? Ngươi cho rằng, ta thực sự thông đồng với địch?
Hắn mới sẽ không đi khuyên, chính là Thân Phi xuất thủ, để Hà Lập Quần chạy, cơn tức này vẫn không có ra, còn muốn hắn ra mặt?
Nằm mơ!
Sư Mộng Ngọc cũng không thể khuyên nữa, Lăng Hàn đã nói như vậy, trực tiếp ép nàng im lặng.
Đánh hơn nửa ngày, đám người hầu tử, Sư nhân mới dừng tay, chỉ thấy bốn người Thân Phi đều là mặt mũi bầm dập, thảm đến cực hạn.
Bốn người này đều xấu hổ giận dữ muốn chết, đường đường Tứ Bộ Thiên Tôn thế mà bị Tam Bộ quần ẩu, để bọn hắn làm sao chịu nổi?
Nhưng bọn hắn đều im lặng, nếu ngay cả chút nhẫn nại ấy cũng không có, bọn hắn làm sao có thể trở thành Tứ Bộ?
Bọn hắn nhất định sẽ báo thù!
Lăng Hàn hỏi dị loại sự tình viên Thiên Tôn ký hiệu kia.
Dị loại rất tôn trọng hắn, một là trước đó chỉ có Lăng Hàn vì bọn hắn bênh vực lẽ phải, hai là chiến lực của Lăng Hàn cực cao, có được tư cách cùng bọn hắn ngang hàng.
Bọn hắn nói thực bẩm báo, Thiên Tôn ký hiệu này giấu ở sâu dưới lòng đất, lúc trước vô số Tam Bộ Thiên Tôn đẫm máu, toàn bộ chảy xuôi đến nơi đó, trải qua vô số năm, nơi đó cũng phát sinh dị biến, thai nghén ra một viên Thiên Tôn ký hiệu.
Nhưng bây giờ ký hiệu này còn không có xuất thế, mà dưới nền đất máu của Thiên Tôn như biển, ai cũng không có khả năng tiếp nhận nhiều máu của Thiên Tôn ăn mòn như vậy, bởi vậy, coi như bọn hắn ở chỗ này vô số năm, cũng chỉ có lẳng lặng chờ đợi.
Gần đây, cái ký hiệu này xuất hiện tần suất càng ngày càng cao, hẳn là sắp đến lúc xuất thế.
- Đúng rồi, nơi này còn có mấy người như các ngươi.
Sư nhân mười hai đầu đột nhiên nói.
- Cái gì!
Đám người Lăng Hàn chấn kinh.
Hầu tử sáu tay gật đầu:
- Không sai, lúc trước tổng cộng có mười ba người cùng chúng ta cộng đồng bị nhốt ở đây, nhưng khi đó chúng ta còn chưa khai hóa linh trí, một mực đại chiến, chúng ta chết mười mấy huynh đệ, nhưng bên kia cũng chết chín người.
- Thẳng đến chúng ta mở ra thần trí, song phương mới rốt cục ngưng chiến, nhưng bốn người này không muốn cùng chúng ta ở chung một chỗ, đang ở bên kia...
- Không được!
Các Dị loại đột nhiên hô:
- Mau trốn vào trong hố thi, dùng thi thể đắp lên.
Bọn hắn cũng không phải gọi mà thôi, mà lập tức thi hành.
Kim quang trải diệu, một viên Thiên Tôn ký hiệu vô cùng sống động.
Tất cả mọi người ý động, bọn hắn tới đây mục đích không phải là vì lấy được Thiên Tôn ký hiệu sao?
Lăng Hàn lại quyết định thật nhanh:
- Nhanh!