Đây là sự thật, về lực lượng Thác Bạt Thiên Hoang bị yếu thế một chút, chứng minh Lăng Hàn mở rộng mỗi một kinh mạch lớn hơn gã chút xíu, tích lũy lại số lượng mười bốn kinh mạch bằng mười lăm cái.
Lăng Hàn cười cười, chiến đấu cùng đẳng cấp mà hắn không thể nghiền áp được đối phương, tình huống này ít khi xuất hiện.
Chỉ có thể nói Lăng Hàn mới khởi bước từ võ đạo, tích lũy ưu thế quá ít. Nếu không nhờ hắn tu mỗi cảnh giới đến tận cùng thì đụng phải thiên tài gì đó không thể đối kháng cùng đẳng cấp.
Thác Bạt Thiên Hoang chợt ngừng tay, hỏi:
Nhưng ngươi thật sự hiểu biết về võ kỹ không?
Lăng Hàn ngừng lại, nhìn chăm chú vào đối phương.
Cát bụi từ từ lắng xuống đất, hai người trở nên rõ ràng.
Mắt Thác Bạt Thiên Hoang lóe tia kỳ dị, kỳ lạ là trong người gã tuôn ra khói màu trắng.
Không phải khói!
Lăng Hàn phủ nhận ngay, đó là hơi nước bị đông lại.
Thân thể Thác Bạt Thiên Hoang giảm nhiệt độ xuống độ âm, ảnh hưởng nhiệt độ xung quanh, khiến không khí nóng gặp lạnh hình thành hơi nước mắt thường trông thấy.
Lăng Hàn tò mò hỏi: Võ kỹ?
Thác Bạt Thiên Hoang nói: Đây là Hàn Băng Đao, vốn là một môn đao pháp nhưng bị ta dung nhập vào chưởng pháp, vì ta giỏi nhất là chưởng pháp, binh khí không linh hoạt bằng tay của mình.
Lăng Hàn rất đồng ý câu sau cùng, hắn cũng thích dùng nắm đấm hơn.
Thác Bạt Thiên Hoang khá lợi hại, biến đao pháp thành chưởng pháp, bình thường tông sư võ đạo mới làm được điều này, gã chỉ là Thông Mạch cảnh đã làm được, thiên phú rất kinh người.
Thác Bạt Thiên Hoang vỗ chưởng: Ăn chưởng của ta đây!
Nên nói là bàn tay chém ra, kình lực phát ra ngoài hóa thành sương nhẫn màu trắng.
Quả nhiên Thác Bạt Thiên Hoang đã dung nhập khí lạnh vào chưởng.
Trên đài bình luận, vẻ mặt Hoán Huyết cảnh kinh hoàng hét to: Khó tin! Thái khó tin! Ta nhìn thấy cái gì? Thật là không dám tin tưởng! Thông Mạch cảnh chỉ có thể kình lực phát ra ngoài, nhưng Thác Bạt Thiên Hoang dung nhập lực lượng hàn sương vào kình lực, như nằm mơ. Dù trong Hoán Huyết cảnh cũng ít ai tu ra các bí lực hàn băng, sí viêm, thiên lôi, đó là năng lực thuộc về Cực Cốt cảnh! Trời ạ, không thể tin vào mắt mình. Thác Bạt Thiên Hoang không phải thiên tài trăm năm một thở mà là ngàn năm, vạn năm một thuở!
Hoán Huyết cảnh đó rống to khiến người trên khán đài biết Thác Bạt Thiên Hoang đánh ra đòn công kích đại biểu ý nghĩa gì.
Thác Bạt Thiên Hoang đột phá bình chướng cảnh giới, tu luyện ra thủ đoạn chỉ cường giả Cực Cốt cảnh mới có.
Ví dụ kình lực phát ra ngoài thuộc về thập mạch và cường giả cấp cao hơn, mặc kệ ngươi ở cửu mạch xuất sắc đến đâu cũng không làm được.
Nhưng Thác Bạt Thiên Hoang thì sao?
Gã vượt hai cảnh giới!
Không gì sánh kịp, thiên tài đến không cách nào hình dung.
Lăng Hàn không ngán ngại, giơ nắm đấm đón đỡ. Có thể từ xa tiêu trừ kình lực nhưng khí lạnh thấu xương, làm tốc độ máu chảy, lực lượng chuyển động bị chậm lại.
Đánh tan một kích kia không có gì nhưng lạnh lẽo tích lũy sẽ ảnh hưởng sức chiến đấu, khiến tốc độ tấn công, di chuyển của Lăng Hàn chậm lại, tóm lại là không bằng lúc bình thường.
Lăng Hàn động ý niệm vận chuyển công pháp Hầu Ca, lực lượng hùng hồn tuôn ra khiến hắn lấy lại sức như thường.
Thác Bạt Thiên Hoang lộ vẻ ngạc nhiên: A?
Thác Bạt Thiên Hoang thấy rõ ban đầu Lăng Hàn bị bí thuật của gã ảnh hưởng, nhưng rất nhanh hắn phục hồi lại, toàn thân bao phủ lớp năng lượng mắt thường không thấy, gã ở gần mới cảm nhận được.
Lăng Hàn mỉm cười nói: Người ta nói ngươi có thể vận chuyển năng lực của Cực Cốt cảnh nhưng ta không nghĩ vậy, chắc chắn ngươi dùng chiêu trò gì hoặc có kỳ ngộ gì.
Thác Bạt Thiên Hoang im lặng giây lát: Đúng vậy, ta từng ăn một băng linh chu quả ngàn năm, khiến ta lúc vận chuyển võ kỹ thì có khí lạnh dung nhập vào bí lực.
Quả nhiên!
Lăng Hàn tin tưởng Thác Bạt Thiên Hoang là thiên tài, nhưng thiên tài đến mức vượt hai đại cảnh giới tu ra năng lực Cực Cốt cảnh thì hắn không tin.
Lăng Hàn thản nhiên nói: Chiêu này vô dụng, đổi đi.
Thác Bạt Thiên Hoang thét dài, lại tấn công Lăng Hàn: Vậy thì trở về chân lý võ đạo, người sức mạnh hơn thì thắng!
Đẳng cấp võ đạo càng thấp càng ít có thủ đoạn sử dụng. Hết cách, kiểu như công kích kèm khí lạnh thuộc về Cực Cốt cảnh, dùng huyết khí hình thành sát ý đè ép đối thủ thì phải đến Hoán Huyết cảnh mới có, sôi trào huyết khí bùng nổ không dành cho Thông Mạch cảnh.
Đẳng cấp này chỉ có hai loại năng lực: Lực lượng chồng, kình lực phát ra ngoài.
Thác Bạt Thiên Hoang và Lăng Hàn chiến đấu trở về bản chất của Thông Mạch cảnh, đấu lực lượng, đấu kình lực phát ra ngoài, đấu tầng lực lượng chồng chất.
Thác Bạt Thiên Hoang rống to: Nên kết thúc!
Giọng gã lớn làm nhiều người trên khán đài phải bịt lỗ tai. Thác Bạt Thiên Hoang nhảy lên cao lao vào Lăng Hàn, vỗ chưởng xuống, tay như cầm cây thiên đao có thể chém nứt đất đai.
Chiến đến bây giờ không còn ai chất vấn thực lực của Lăng Hàn, đây là siêu thiên tài sánh bằng Thác Bạt Thiên Hoang.
Nhưng văn không có thứ nhất, võ không có hạng hai. Hôm nay giữa hai người chắc chắn có một người ngã xuống.
Sẽ là ai?
Lăng Hàn cũng thét dài, hắn vận chuyển công pháp Hầu Ca, tim đập nhanh dâng lên nhiều máu hơn, tăng tốc độ máu chảy khiến thân thể bộc phát ra tiềm năng lớn hơn trạng thái bình thường.
Lăng Hàn vung nắm đấm: Phá!
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Tiếng va chạm đì đùng không ngướt, Thác Bạt Thiên Hoang bị đánh bay ra ngoài.
Cái gì!
Mọi người trên khán đài chính mắt thấy cảnh tượng, trợn muốn lòi tròng mắt, không tin được.
Lăng Hàn sắp thắng?
Thác Bạt Thiên Hoang xoay người đáp xuống đất, khóe môi chảy máu.
Trong một kích vừa rồi Thác Bạt Thiên Hoang vận chuyển công pháp khiến lực lượng chồng lên mười tám trọng, không ngờ gã bi tổn hại nặng trong cú va chạm.
Cú đấm của Lăng Hàn lực lượng chồng ít nhất là mười chín trọng hay hai mươi trọng.
Lực lượng nguyên thủy của hai người kinh người cỡ nào?
Tính ra hai mươi ngàn cân, bị một, hai đợt kình lực như vậy đánh trúng làm sao không bị thương được?
Thác Bạt Thiên Hoang có khác, đổi lại thập nhị mạch bình thường chút đã bị oanh sát ra bã.
Thác Bạt Thiên Hoang khẽ thở dài: Ngươi nắm giữ công pháp cao hơn ta, quyền pháp cũng vậy. Ta nhận thua! Nhưng đây là vì Thông Mạch cảnh có ít thủ đoạn, chờ vào Hoán Huyết cảnh thì chúng ta lại chiến đấu cùng đẳng cấp, ta sẽ không thua ngươi!
Câu này nói thật, khi lực lượng nguyên thủy ngang nhau, một bên nắm giữ công pháp, võ kỹ cao minh đánh ra sức chiến đấu mạnh hơn sẽ chiếm ưu thế.
Ai kêu đây là Thông Mạch cảnh, chỉ đấu về lực lượng.