Cư Vĩnh Tư bỗng hú lên, gã như thay đổi con người khác giơ kiếm ngang cổ mình:
Khục khục khục! Không ngờ đụng phải một người cũng tu luyện tinh thần lực.
Đây không phải Cư Vĩnh Tư nói mà là có người khống chế cơ thể gã phát ra tiếng. Giờ ta tự sát, ngươi ngăn được không?
Lăng Hàn muốn ra tay nhưng Cư Vĩnh Tư đã cắt cổ, phụt một tiếng máu phun ra, người gã mềm nhũn té xuống đất.
Những người khác gầm lên, mắt tóe lửa: Tiểu Cư!
Bọn họ muốn giết người, nhưng không thấy mặt kẻ địch đã làm bọn họ bị thương, chết người, hoàn toàn không cùng đẳng cấp.
Lăng Hàn nhướng mày lao ra.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Lăng Hàn tung mấy cú đấm đánh xỉu những người khác.
Thế này thì ngươi có thể khống chế ai?
Bùm!
Trong phút chốc niệm lực cực kỳ cường đại xông hướng Lăng Hàn, muốn nhập vào thức hải chiếm cứ ý thức của hắn.
Bỗng ngực Lăng Hàn tỏa ánh sáng màu tím.
Thoáng chốc niệm lực như đụng phải ngọn lửa co rụt về.
Lăng Hàn không cần cúi đầu xem cũng biết là mặt dây chuyền phát uy. Công nhận Lý Trường Đan khá may mắn, được đến hai món báu vật là mặt dây chuyền và con cóc màu ngọc.
Lăng Hàn lạnh nhạt nhưng kiên định nói: Ta đến tìm ngươi!
Lăng Hàn bước ra hai bước lần theo dấu vết.
Chốc lát sau dấu vết bị nghiền áp đã đến tận cùng, trước mặt Lăng Hàn là một yêu thú kỳ lạ giống con cọp, người không có lông, chỉ mọc xúc các xúc tu dài nửa thước thô to, những xúc tu chớp tắt lúc sáng lúc tối.
Kỳ lạ, đây là loại yêu thú gì?
Lăng Hàn xông lên: Chịu chết đi!
Ong ong ong ong ong!
Lại một niệm lực ập đến, nhưng chưa chạm tới Lăng Hàn thì bị mặt dây chuyền trước ngực của hắn phát uy, ánh sáng tím bừng lên đánh bật niệm lực về.
Lăng Hàn áp sát, yêu thú vội huơ xúc tu quất Lăng Hàn.
Trong mắt yêu thú có cảm xúc coi rẻ, chỉ sinh vật trí tuệ mới có cái đó.
Bùm!
Một người một thú va chạm, Lăng Hàn và yêu thú cùng rung lên.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Cây cối xung quanh ngã đổ rầm rầm.
Mặt yêu thú lộ vẻ giật mình, thấy cảm xúc trên mặt thú thì thật quái dị. Lúc trước yêu thú tràn ngập đùa cợt, nhân loại này tưởng tìm được nó là có thể giết nó sao? Sai rồi, nó không chỉ có tinh thần lực cực kỳ cao minh, sức mạnh thân thể cũng không yếu, đã đến Hoán Huyết cảnh.
Tiểu tử này có báu vật có thể ngăn cản nó khống chế tinh thần, nhưng khi nhân loại này phát hiện chạy đến đây chỉ là chịu chết thì chắc nét mặt rất thú vị.
Yêu thú vô cùng mong chờ, nhưng nó không ngờ kẻ giật mình là nó.
Một thập nhị mạch sao có lực lượng cường đại như vậy được?
Không hợp lý.
Sau một kích kia Lăng Hàn đã tăng lên niềm tin rất nhiều.
Tinh thần lực của con yêu thú này vô cùng đáng sợ, có thể khống chế cơ thể người khác, việc nói tiếng người nghịch thiên như vậy nó cũng làm được. Nhưng, cơ thể của nó không quá mạnh. Chỉ cỡ Hoán Huyết nhất biến sơ kỳ, hai mươi ngàn cân lực lượng chống trời.
Được rồi, xử lý nó!
Lăng Hàn thét dài, hai đấm liên tục vung đánh hướng con yêu thú.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Kình lực phát ra ngoài của Lăng Hàn rộng đến ba trượng, rộng hơn bất cứ binh khí nào. Từng đợt quyền ấn vượt qua vận tốc âm thanh, hầu như oanh kích rậm rạp.
Trong mắt yêu thú tràn ngập quyền ấn của Lăng Hàn đánh vào nó, rốt cuộc nó lộ chút hoảng loạn.
Yêu thú giỏi nhất là khống chế tinh thần, dù cảnh giới cao hơn nó một chút cũng có xác suất rất lớn bị nó khống chế tâm linh trở thành đồ chơi, nó muốn làm gì thì làm.
Yêu thú không thể ngờ trên người Lăng Hàn có món báu vật chặn lại nó khống chế tinh thần, hơn nữa tiểu tử này là thập nhị mạch mà lực lượng sánh bằng Hoán Huyết nhất biến.
Trời ạ!
Lăng Hàn đánh túi bụi.
Lăng Hàn rất tức giận, con yêu thú này dám giết người trước mặt hắn, còn dùng kiểu vui đùa như thế.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Lăng Hàn thi triển Yêu Hầu quyền, còn vận chuyển công pháp Hầu Ca đẩy số lượng lực lượng chồng lên hai mươi trọng.
Điều này rất đáng sợ, một cú đấm tương đương với hai mươi Lăng Hàn cùng ra tay.
Con yêu thú tuy phi phàm nhưng điểm mạnh của nó là về mặt tinh thần, sức chiến đấu cơ thể không được tốt, chỉ xếp chót trong Hoán Huyết cảnh. Nên nếu Lăng Hàn dốc hết sức ra thì nó không ngăn nổi.
Mới hơn mười đấm yêu thú đã bị đánh nát, dù nó nhiều lần công kích tinh thần muốn khống chế Lăng Hàn nhưng đều bị mặt dây chuyền màu tím ngăn cản.
Thật ra yêu thú này thua rất oan, nếu Lăng Hàn không có t dây chuyền, dù tinh thần lực của hắn đến trung cấp thể không bị khống chế, nhưng hắn sẽ bị ảnh hưởng, giảm thấp sức chiến đấu.
Yêu thú không có cơ hội van xin, vì không nhờ vào thân thể nhân loại thì nó không nói chuyện được.
Rốt cuộc giải quyết.
Lăng Hàn thở phào, tuy có mặt dây chuyền màu tím bảo vệ nhưng ai biết báu vật này hoạt động trong bao lâu, có bị hạn chế về thời gian, số lần không?
Tình báo sai lầm lớn, đây mà là yêu thú thập nhị mạch cái gì! Là Hoán Huyết cảnh thì đúng hơn, còn giỏi về khống chế tinh thần. Dù có mấy cường giả Hoán Huyết cảnh đến cũng sẽ bị khống chế tự tàn sát nhau.
Có lẽ nó mới vừa thăng cấp, vì sức chiến đấu cơ thể rất dở.
Ủa?
Cơ thể yêu thú bị Lăng Hàn đánh nát nên máu tuôn ào ạt, ngẫu nhiên chảy ra khí quan như trái tim. Lăng Hàn thấy một thứ như thủy tinh trên trái tim, to cỡ móng tay, màu đỏ rực như máu, nếu không chú ý kỹ thì dễ bỏ qua.
Lăng Hàn khom người nhặt lên, tò mò thứ này là cái gì.
Yêu thú vô tình nuốt vào bụng?
Không đúng, cho dù nó không kén chọn cũng không đến mức ăn đồ chảy tới trái tim đi? Không phải vì cơ thể bị đánh nát nên thứ này lẫn vào trái tim, rất giống khảm vào.
Vậy tức là yêu thú tự mọc ra?
Khoan! Lúc trước ba người ở ngoài hiệp cốc rõ ràng không muốn nhóm Lăng Hàn đi vào, nhìn sao cũng thấy bọn họ không phải tốt bụng không muốn cả nhóm vào trong bị giết mà vì muốn giết người diệt khẩu.
Có liên quan tới thứ này sao?
Lăng Hàn rất giỏi liên tưởng, hắn dù sao xông xáo trong Nguyên Thế Giới nhiều năm. Có lẽ đây là một món bảo bối, ý đồ của những người này là nuôi thả con yêu thú khiến nó biến mạnh, tẩm bổ thứ này? Rất có thể! Vậy thì thế lực đằng sau... rất ghê gớm.
Mặc dù ba người nam nhân tóc bím không chịu nổi một kích trước mặt Lăng Hàn, nhưng thật ra sức chiến đấu của họ cực mạnh. Tinh anh Huyền Thanh kỳ như Đường Hải cũng không đánh lại, không phải thế lực bậy bạ gì nuôi dưỡng được. Hơn nữa nam nhân tóc bím rõ ràng liều mạng chạy trốn chứ không chịu nói ra người sau màn xúi giục là biết thế lực này quản lý thuộc hạ nghiêm khắc cỡ nào.