Trên thực tế, Lăng Hàn cũng rất vô tội. Bởi vì hắn cũng không có dự tính che giấu tung tích. Miêu công tử lại chết sống không đi tới nơi hắn, khiến cho hắn có biện pháp nào?
Mãi đến khi lần này, Lăng Hàn đổi nơi ở, tự nhiên khiến cho tin đồn hắn đã quay về được truyền ra ngoài.
Ngày hôm sau, Miêu công tử lại xông qua.
Nếu thân phận yêu tộc đã vạch trần, lần này yêu tộc tới cũng không có sử dụng áo choàng che, mà là thoải mái đi ra.
Miêu công tử thật đúng là xứng đáng với cái tên. Hắn chính là một con mèo yêu, một mặt mèo lông xù, ánh mắt sáng ngời khác thường, có một loại thần thái khiếp người.
Tu vi của hắn cao tới tứ cốt, chiến lực còn bước vào Minh Văn Cảnh, ở trong yêu tộc đều là thiên tài đỉnh cấp.
Hắn đi một mình, đoán hẳn người của Đế Đô cũng không dám phục kích hắn. Bằng không bất luận là tứ hoàng tử hayVũ Văn Hống phát uy, đều sẽ làm sinh linh đồ thán.
Cho nên, hiện tại yêu tộc vô cùng kìm chế, không khai sát giới. Nhân tộc này khẳng định cũng không dám ngoại lệ.
Hắn dứt khoát tới nơi ở của Lăng Hàn hiện tạ. Hắn đã tới học viện rất nhiều lần, đã quen thuộc.
Ở phía sau Miêu công tử có số lượng lớn học viên theo.
Có vài người thuần túy là xem náo nhiệt. Có vài người là trông cậy vào Lăng Hàn có thể đại phát thần uy, khiến cho Yêu tộc này nếm chút mùi đau khổ, cố ắng giáo huấn hắn một hồi.
Miêu công tử đi nhanh tới. Rất nhanh hắn đã đi đến cửa viện của Lăng Hàn.
Hắn thật ra vô cùng lễ độ, đi tới gõ cửa.
Chỉ có điều, không ai trả lời.
Miêu công tử lộ ra vẻ không vui. Ngươi còn muốn giả vờ không có ở đây sao?
Kinh sợ, thật sự là kinh sợ. Người như vậy cũng có thể đánh bại cường giả Yêu tộc của bọn họ?
Miêu công tử lại gõ cửa. Tới khi hắn sắp không nhịn được, muốn trực tiếp phá cửa lớn xông vào, chợt két một tiếng, cửa mở ra.
Miêu công tử sửng sốt, cửa mở.
Nhưng... Người đâu?
Người xấu nào vậy? Gõ cửa cũng gõ thành tiếng vang như vậy? Muốn ầm ĩ chết người à!
Một giọng nói trẻ con non nớt từ phía dưới truyền đến.
Miêu công tử cúi đầu vừa nhìn, chỉ thấy mở cửa lại là một tiểu hài tử, dáng vẻ nhiều lắm khoảng hai ba tuổi, mặc đủ y phục sặc sỡ, giống như một tiểu công chúa.
Cho dù hắn là yêu tộc, nhưng đối mặt với một tiểu hài tử phấn nộn đáng yêu như vậy, cũng hoàn toàn không có nổi giận nổi, hòa khí nói: Tiểu nha đầu, đi gọi Lăng Hàn đi ra. Phụ thân đang tu luyện, không rảnh để ý tới ngươi.
Đây là Nhị Oa, quỷ tinh linh nhất trong sáu hài tử. Ừ, khuyết điểm duy nhất chính là đếm, có thể nói là cấp bậc đần độn.
Không rảnh?
Ha hả, Miêu công tử cười lạnh. Thật sự cho là hắn ngốc sao?
Chính ngươi không dám ra cùng hắn giao chiến, lại đẩy một tiểu nha đầu ra. Cho rằng sử dụng tiểu hài tử đáng yêu thì có thể khiến cho hắn rời đi sao?
Quá ngây thơ rồi.
Hắn không có cùng một tiểu nha đầu tốn nước miếng, mà mạnh mẽ đi qua cánh cửa.
Nhị Oa ai một tiếng. Tiểu tử này không phải muốn tìm đánh sao? Vậy có biện pháp nào?
Nàng đóng cửa lại. Đóng cửa làm gì? Để cho chúng ta đi vào với! Tiểu nha đầu mở cửa nhanh.
Bên ngoài học viên đều kêu lên. Bọn họ đến, đều muốn xem Lăng Hàn cùng Miêu công tử chiến đấu. Nhưng học viện có quy củ của học viện. Yêu tộc có thể phá hủy, bọn họ lại không dám, chỉ có thể ở ngoài cửa gọi.
Mà ở bên trong cửa, Miêu công tử kinh ngạc phát hiện, trước mặt hắn lại còn có một tiểu nữ hài tử đang đứng.
Đại Oa khoanh hai tay trước ngực, nói: Ngươi chính là kẻ ngốc muốn cùng phụ thân so chiêu sao?
Khóe miệng Miêu công tử không khỏi co quắp, trong khoảng thời gian ngắn không biết là nên gật đầu hay lắc đầu.
Hắn quả thực sớm tới chiến đấu cùng Lăng Hàn, nhưng tuyệt đối không phải là kẻ ngốc. Lăng Hàn, ngươi là một đại nam nhân không dám ra, khiến cho mấy tiểu hài tử tới ứng phó với ta, thực sự không biết xấu hổ!
Hắn quát khẽ. Cái gì? Lại dám nói phụ thân không biết xấu hổ?
Đại Oa nổi giận, trong nháy mắt mở ra hình thức bạo lực điên cuồng. Lão đại, đánh chết hắn! Đúng, đánh chết hắn đi!
Tứ Oa Ngũ Oa cùng nhau hiện thân. Lăng Hàn đang bế quan, các nàng không có cách nào ở gần, chỉ có thể đi ra tham gia náo nhiệt. Được!
Đại Oa xoa tay, hai chân bất chợt phát lực.
Ầm.
Thân hình nàng bạo động, vọt về phía Miêu công tử.
Thật nhanh!
Miêu công tử chỉ cảm thấy trước mặt chợt hoa lên một cái, Đại Oa đã xông tới trước mặt. Sau khi nhảy lên thật cao, nàng một quyền đập về phía mặt hắn.
Hắn không kịp chấn động kinh ngạc, vội vàng đưa tay đi chống đỡ.
Ầm.
Một quyền đánh đến. Lực lượng khổng lồ kéo tới, khiến cho hắn liên tục lùi lại phía vài bước.
Thật may, hắn mặc dù là Cực Cốt Cảnh, nhưng chiến lực hóa lớn nhất có thể đạt tới Minh Văn, tất nhiên không có khả năng bị một quyền này đánh cho tổn thương được.
Miêu công tử rũ hai cánh tay xuống, nhìn Đại Oa vừa rơi xuống đất, ý chí chiến đấu thoáng cái tăng lên giống như gió bão.
Trước đó hắn chỉ cho rằng Đại Oa chính là một nữ hài tử bán manh, cho nên tất nhiên không có khả năng phát ra ý chí chiến đấu. Nhưng sau một đòn kia, hắn mới biết được Đại Oa nắm giữ chiến lực Cực Cốt Cảnh, hoàn toàn có thể chống lại mình.
Hắn nghiêm túc, trong mắt chỉ có đối thủ, cho dù đây chỉ là một hài tử đáng yêu.
Miêu công tử chủ động xuất kích.
Ầm.
Hắn liền xông ra ngoài, tốc độ nhanh kinh người.
Bản thể của hắn là một con mèo yêu, lấy tốc độ tăng trưởng, trong nháy mắt lại đạt tới gấp ba lần vận tốc âm thanh.
Đây là lĩnh vực Minh Văn Cảnh mới có khả năng đặt chân, nhưng hắn lại dễ dàng đạt được.
Đại Oa không có đề phòng.
Ầm.
Nhất thời nàng bị một quyền đánh trúng, thân thể nhỏ trực tiếp bay ra ngoài, nặng nề đập vào bụi hoa phía sau.
Nhưng sau đó một khắc, Đại Oa đã vọt ra. Trên khuôn mặt nhỏ nhắn tràn ngập sự phẫn nộ.
Ầm.
Năng lượng màu đen cuồn cuộn đến, quấn ở trên người của nàng. Không tốt, lão đại tiến vào trạng thái cuồng bạo! Muốn nổi giận rồi!
Tứ Oa và Ngũ Oa đồng thời kêu lên.
Miêu công tử nhìn, không khỏi hoảng sợ. Năng lượng cấp độ cao khủng khiếp như vậy sao?
Ngươi chỉ là một tiểu hài nhi, vì sao có thể dẫn động năng lượng cấp độ cao khủng khiếp như vậy?
Đây quả thực không có thiên lý!
Ở trong lòng Miêu công tử liều mạng phỉ nhổ, lại không thể không chuẩn bị. Hiện tại Đại Oa khiến cho hắn sinh ra cảm giác ớn lạnh.