Thần Đạo Đan Tôn

Chương 3811 - Đề Nghị Mê Người (2)

Nếu đối phương đã nói rõ ràng như vậy, Lăng Hàn cũng không tiện lại giả vờ hồ đồ nữa. Hắn mỉm cười, nói:

Môn quyền pháp này chính là do một vị trưởng bối truyền thụ. Không được vị trường bối này đồng ý, tại hạ không dám truyền ra ngoài.

Bích Tiêu công chúa dịu dàng cười: Không biết vị trưởng bối này của Lăng đại sư hiện tại đang ở nơi nào? Có thể để cho Bích Tiêu bái kiến một chút hay không? Vị trưởng bối này của tại hạ thích thanh tĩnh, không muốn bị người khác làm phiền.

Lăng Hàn một lời liền từ chối.

Đôi mắt đẹp của Bích Tiêu công chúa đảo quanh, có hàng vạn hàng nghìn phong tình. Trong nháy mắt hồn của Hiên Viên Định Quốc cũng bị lấy mất: Bích Tiêu lần này qua, phụ hoàng dặn phải mang thêm một ít vật, kết giao với trọng thần trong triều.

Ách, lời này nói trắng trợn như vậy thật sự thật tốt sao?

Lăng Hàn không tiếp lời, chỉ mỉm cười.

Bích Tiêu công chúa duỗi một tay ra. Trong lòng bàn tay trắng mịn non mềm đã có thêm một trái cây màu xanh trong có dẫn màu tím, tản ra mùi thơm mê người. Nàng cười nói: Đây là quả sinh mạng, cho dù là võ giả Khai Khiếu Cảnh cũng có thể dùng.

Tim Lăng Hàn nhất thời đập thình thịch. Chỉ có điều hắn biết Bích Tiêu công chúa chính là cường giả Tầm Bí Cảnh, tất nhiên không có khả năng đi cường đoạt. Như vậy thật sự sẽ bị người ta nắm cán. Khai Khiếu cũng có thể sử dụng!

Hiên Viên Định Quốc còn không ngừng vỗ vào vai của Lăng Hàn. Đây chính là thứ tốt có thể làm cho bốn đại soái bọn họ cũng phải phát cuồng.

Vì sao bốn đại soái bọn họ chậm chạp không có cách nào đột phá?

Dù sao cũng phải nói, chính là hoàn cảnh thiên địa không cho phép.

Vì sao không cho phép?

Ở trên trình độ rất lớn chính là thiếu bảo quả sinh mạng tương ứng. Như vậy tùy tiện đột phá, sẽ khiến cho mình hao tổn căn bản quá mức nghiêm trọng, sớm đi đời nhà ma.

Nếu có quả sinh mạng cấp bậc Khai Khiếu Cảnh, vậy Hiên Viên đại soái đột phá Khai Khiếu Cảnh lại gần như là chuyện ván đã đóng thuyền. Cho nàng đi. Quyền pháp gì có thể trân quý bằng bảo quả Khai Khiếu Cảnh?

Hắn ở bên tai Lăng Hàn khuyên nhủ.

Tên nhị thế tổ này sẽ không có chút theo đuổi nào sao?

Bảo quả Khai Khiếu Cảnh lại thu mua được ngươi sao?

Lăng Hàn âm thầm lắc đầu. Yêu Hầu Quyền lại là do Hầu ca truyền lại, cũng là tuyệt học hắn đắc ý nhất. Hầu ca là tu vi gì? Tuyệt đối không kém hơn Trần Phong Viêm.

Cho nên, cầm chí ít quyền pháp cấp Sinh Đan Cảnh đi trao đổi bảo quả Khai Khiếu Cảnh, đây không phải là điên rồi sao?

Thấy Lăng Hàn không có phản ứng gì, tay Bích Tiêu công chúa thoáng lật một cái. Trong tay trái của nàng lại có thêm một bảo quả: Đây là bảo quả nâng cao tu vi. Thế nào? Chỉ cần ngươi đồng ý lấy ra Yêu Hầu Quyền, ta liền cho ngươi hai mươi quả.

Đừng nói hai mươi quả, nhiều hơn nữa Lăng Hàn cũng không có khả năng truyền thụ. Đây cũng không phải là tuyệt kỹ hắn nhận được từ trong di tích cổ. Bởi vậy, phải được Hầu ca đồng ý mới được. Thật ngại quá. Vừa rồi ta đã nói rất rõ ràng. Đây là trưởng bối truyền thụ. Không được vị trưởng bối này cho phép, ta không có khả năng truyền thụ.

Lăng Hàn thản nhiên nói, nhưng giọng nói lại đặc biệt kiên định.

Bích Tiêu công chúa không khuyên nữa. Nàng biết quan sát sắc mặt. Thái độ của Lăng Hàn vô cùng kiên định, không có khả năng dao động. Đã quấy rầy rồi.

Nàng thản nhiên cười, cũng không có xấu hổ sau khi bị cự tuyệt.

Điểm ấy đặc biệt khó có được. Bởi vì nàng lại là cường giả Tầm Bí Cảnh. Ta tiễn công chúa.

Lăng Hàn nói.

Bích Tiêu công chúa ra cửa, sau đó quay đầu lại, nói: Nếu như thay đổi chủ ý, có thể tới tìm ta bất cứ lúc nào.

Lăng Hàn chỉ cười, cũng không đáp ứng hay là từ chối.

Nhìn theo bóng dáng Bích Tiêu công chúa biến mất ở trên đường, sau đó Lăng Hàn quay người lại, dự định đi vào nhà. Nhưng thình lình hắn nhìn thấy được gương mặt si ngốc của Hiên Viên Định Quốc. Nhìn bộ dạng này của hắn, chỉ cần Bích Tiêu công chúa đồng ý mỉm cười với hắn, hắn ngay cả lão tử cũng có thể bán.

Nữ nhân này thực sự tới để hại nước hại dân sao?

Lăng Hàn lắc đầu, cười nói: Đừng nhìn nữa, người cũng đã không còn bóng dáng.

Lúc này Hiên Viên Định Quốc mới thu hồi ánh mắt, sau đó nắm thật chặt tay phải, nói: Ta quyết định, từ hôm nay trở đi, ta phải cố gắng tu luyện, vượt qua công chúa yêu tộc này!

Lăng Hàn kinh ngạc. Mỹ sắc lại còn có thể thúc đẩy người ta phấn đấu như vậy sao?

Được rồi, nhìn như vậy, công chúa yêu tộc này tới cũng không phải hoàn toàn gây tai hoạ.

Yêu tộc có bảo.

Trước đó tứ hoàng tử cũng rất "hùng hồn", đưa cho Lăng Hàn hơn bốn bảo quả sinh mạng. Hiện tại một vị công chúa tới, chắc hẳn là theo truyền thống này tiếp tục phát dương quang đại?

Chỉ có điều, thứ nhất Bích Tiêu công chúa là Tầm Bí Cảnh, căn bản không có khả năng chiến thắng. Thứ hai người ta lại xinh đẹp như hoa, làm sao có thể tùy ý ra tay?

Cho nên, muốn hãm hại Bích Tiêu công chúa giống như đối với tứ hoàng tử của yêu tộc, nhận được bảo quả là không hiện thực.

Cho dù hắn thật sự thành công, lấy nhân khí của Bích Tiêu công chúa, chắc hẳn Lăng Hàn cũng sẽ bị ngàn người chỉ trích.

Vậy làm sao bây giờ?

Lăng Hàn nhìn lại về những đứa trẻ hồ lô, không khỏi lộ ra một nụ cười nhạt. Lục Oa, tới đây, giao cho ngươi một nhiệm vụ.

Lăng Hàn cười nói.

Hắn nhìn về phía Lục Oa dạy cách tùy cơ ứng biến, khiến cho tiểu oa nhi tử không ngừng gật đầu, không ngừng lộ ra dáng vẻ bừng tỉnh. Ta hiểu! Ta hiểu!

Lục Oa lộ ra vẻ bội phục. Phụ thân, ngài thật hèn hạ!

Lăng Hàn lộ ra vẻ mặt nghiêm nghị, nói: Hèn hạ không thể xem là khen người. Phải nói là anh minh. Phụ thân, ngài thật sự anh minh!

Bảy hài tử đồng thời nói.

Lăng Hàn dạy Lục Oa, không phải là lợi dụng năng lực ẩn thân của Lục Oa, làm bẩn y phục của Bích Tiêu công chúa, mà là nhân lúc đối phương tắm hạ thủ, trộm pháp khí không gian của đối phương qua.

... Tay lật một cái liền có thêm một bảo quả, không phải là pháp khí không gian thì là cái gì?

Lục Oa lập tức xuất phát. Lăng Hàn ở lại chờ tin tức tốt.

Đến thời điểm nửa đêm, Lục Oa thuận lợi trở về. Phụ thân, đã lấy được đồ!

Lục Oa nói, đưa qua một cái ngọc bội.

Lăng Hàn lấy thần thức đưa vào, lập tức tiến vào bên trong một không gian.

Không lớn, không gian lập thể chiều dài, chiều rộng chiều cao là ba thước. So với Dưỡng Nguyên hồ lô còn nhỏ hơn rất nhiều. Bên trong đó, ngoại trừ một ít bảo quả ra, còn có mấy bộ quần áo. Nhưng cũng không có công pháp, vũ kỹ các loại.

Bình Luận (0)
Comment