Đế đô cũng nghênh đón thời kỳ yên tĩnh, nó lại vui vẻ phồn vinh, lúc lực lượng thiên địa càng nồng đậm hơn xưa, tốc độ tu luyện của mỗi người cũng tăng vọt, tiến cảnh nhanh đến mức dọa người.
Một đêm trôi qua.
Lăng Hàn thức dậy như thường ngày, mở cửa, đi vào trong sân, hắn chuẩn bị tu luyện nhưng hắn lại há hốc mồm, vẻ mặt ngạc nhiên.
Bởi vì trong sân của hắn có một cây đại thụ cao lên tận trời, cao chừng trăm trượng.
Hắn có thể khẳng định trăm phần trăm đất, hoa cỏ trong tiểu viện này đêm qua, cao nhất cũng không cao ngang người.
Gặp quỷ, tại sao nơi này xuất hiện một gốc đại thụ?
Ai rảnh đến mức nhàm chán, đêm hôm khuya khoắt còn tới đây trồng cây?
Hơn nữa, cho dù thật sự có người trồng cây, tại sao hắn không biết?
Gốc cây lớn như thế này không đơn giản như dời từ trong chậu ra ngoài.
Nếu có thể làm được việc này, thực lực của người trồng sẽ đáng sợ tới cực điểm.
Lăng Hàn nhìn chung quanh, hắn càng kinh ngạc, bởi vì không chỉ có một gốc đại thụ, mà là chung quanh đều như thế.
Hắn leo lên đỉnh đại thụ, sau đó nhìn chung quanh, chỉ thấy toàn bộ đế đô biến thành rừng rậm, khắp nơi đều là đại thụ như thế, cây cối xanh um tươi tốt.
Đã xảy ra chuyện gì, tại sao đế đô biến thành như vậy trong một đêm, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Mặt trời mới lên, Lăng Hàn nghĩ nghĩ vẫn rời khỏi đại thụ, hắn tu luyện xong lại nói sau.
Oanh, lực lượng thiên địa cuồn cuộn.
Lăng Hàn ngạc nhiên, hắn giống như đang ăn bảo quả, linh đan, tốc độ tu luyện tăng lên gấp ba bốn lần lúc trước.
Hoàn cảnh thiên địa lại biến hóa!
Chỉ sợ những đại thụ này xuất hiện là do hoàn cảnh thiên địa thay đổi, bởi vì hoàn cảnh thiên địa đang khôi phục như cũ, cho nên, một khi thiên địa sinh ra biến hóa sẽ có một phần thiên địa khôi phục như xưa.
Đám tiểu oa nhi bước ra ngoài, nhìn thấy cảnh tượng chung quanh thay đổi, cả đám vô cùng sung sướng, chúng vui chơi quên cả trời đất.
Lăng Hàn tọa trấn Ngoại Vụ phủ, hắn nhanh chóng nhận được tư liệu kỹ càng về thiên địa biến hóa.
Hoàn cảnh đế đô thay đổi, trong vòng một đêm mọc ra vô số đại thụ, có đại thụ kết trái, có người to gan ăn vào và cấp độ sinh mệnh tăng vọt, trong nháy mắt biến thành cao thủ Hoán Cốt, Minh Văn thậm chí là Khai Khiếu cùng Tầm Bí cảnh.
Tứ đại soái? Hồng thái sư? Nghị sự trưởng?
Tất cả đều trở thành quá khứ, bọn họ không phải nhân vật cường đại nhất đế đô, nếu không phải bọn họ có quan hàm, chỉ sợ uy vọng đã sớm rơi xuống đáy cốc.
Nhưng phía trên bọn họ còn có một Trần Phong Viêm, chức vị của bọn họ là Trần Phong Viêm phong, cho nên không có người nào dám khiêu khích tứ đại soái. Nhưng việc này chỉ là tạm thời, nhân tâm sẽ bành trướng khi thực lực tăng lên, cuối cùng không thể nói trước điều gì.
Bên trong đế đô, sự kiện cướp bóc, giết người tăng lên rất nhiều, đây là chuyện không có biện pháp, có ít người vẫn ở tầng dưới chót của xã hội, nhưng đột nhiên có được thực lực cường đại nhanh chóng, tự nhiên không cam lòng với hiện trạng ngày xưa.
Không thể nghi ngờ, cướp bóc là biện pháp làm giàu nhanh nhất, thực lực binh sĩ hiện tại quá yếu, căn bản không thể hạn chế cường giả Minh Văn, Khai Khiếu, Tầm Bí cảnh.
Có ít người không có lực lượng, có thù cũng chỉ có thể ẩn giấu, nhưng bây giờ thực lực tăng vọt, ngọn lửa báo thù bốc lên tận trời.
Lăng Hàn không cần đau đầu vấn đề này, hắn là thủ lĩnh của Ngoại Vụ phủ, chỉ cần quản những cường giả trong lồng giam thành lập tông môn là đủ rồi.
Nhưng hắn cũng gặp phải việc không hài lòng.
Những tông môn giao thư đầu hàng lúc trước, nhưng bây giờ chẳng những không có thế lực đầu hàng, thậm chí có một ít thế lực đưa thư đầu hàng đã đổi ý, thời điểm người Ngoại Vụ phủ tiến tới gặp, bọn họ hoặc là thoái thác, hoặc là đuổi người.
Lăng Hàn, những tông môn kia đã chuyện gì xảy ra, vì sao đột nhiên đổi ý?
Bích Tiêu công chúa biết tin tức này liền tìm hắn thương lượng đối sách, những người này biến hóa quá nhanh.
Lăng Hàn suy nghĩ một lúc, nói: Sau khi thiên địa biến hóa lần nữa, chắc chắn có cường giả mạnh hơn thoát ra khỏi lao tù, có lẽ bọn họ cho rằng có thể chống lại bệ hạ, cho nên các thế lực này bắt đầu quan sát, cũng có ý đổi ý. Lật lọng, thật sự là tiểu nhân.
Bích Tiêu công chúa tức giận.
Nàng ngừng lại một lúc, nói: Ta muốn đột phá Tiên đồ lần nữa, hoàn cảnh thiên địa lại biến hóa, huyết mạch của ta lại tăng lên rất nhiều, ta chắc chắn có thể thành công, ta cần thời gian ít nhất mười ngày. Được.
Lăng Hàn gật đầu.
Đây là chuyện tốt, Ngoại Vụ phủ hiện tại chỉ có một lực lượng cấp Tiên đồ, chính là chiến tranh cự tượng, đạo thạch còn thừa lại không bao nhiêu, chỉ có thể uy hiếp nhưng không thể bộc phát mấy lần.
Cho nên, Bích Tiêu công chúa có thể bước vào Tiên đồ, Ngoại Vụ phủ sẽ có cường giả Tiên đồ tọa trấn.
Trong thế giới trước mắt, có thể bồi dưỡng Tầm Bí cảnh trong một đêm, chỉ có cường giả Tiên đồ mới cao không thể chạm đến.
Lăng Hàn cũng phải cố gắng thật tốt, tu vi của hắn tăng lên rất nhanh nhưng không đủ.
Hắn bắt đầu xung kích tam vân.
Sau khi điều kiện thân thể đạt tới, nó sẽ thuận lợi như nước chảy thành sông, mấu chốt chính là, lần này Lăng Hàn có thể vẽ ra bao nhiêu nét.
Sau khi phục dụng Sinh Mệnh bảo quả, Lăng Hàn sử dụng sinh mệnh bản nguyên làm mực, lúc này khắc từng hoa văn, sau khi đạt tới trăm vạn thì tốc độ của hắn giảm xuống.
Lăng Hàn dung nhập lĩnh ngộ đại đạo trong Nguyên thế giới, bắt đầu vẽ hoa văn mới.
Một vạn đạo, năm vạn đạo, mười vạn đạo... Lần này hắn vẽ được một trăm mười bảy vạn đạo.
Đây cũng là cực hạn, cho dù hắn đột phá tứ vân, trừ phi xuất hiện kỳ tích, bằng không hắn không có khả năng vẽ ra càng nhiều hoa văn hơn, không có biện pháp, thời gian chỉ có bao nhiêu đó, cũng có cực hạn
Tam vân.
Lăng Hàn mỉm cười, hắn không ghen ghét với đám gia hỏa may mắn ở bên ngoài, trong vòng một đêm từ người bình thường biến thành Tầm Bí cảnh, những kẻ có được cảnh giới quá dễ dàng đều có thực lực cặn bã, có lẽ bọn họ còn không thể phát huy chiến lực trong cảnh giới của mình.
Cảnh giới của hắn tăng lên chậm nhưng thắng ở vững chắc, một bước một cước vô cùng vững vàng, tương lai có thể trở thành cường giả tuyệt đỉnh.
Lăng Hàn dự định mở rộng thành viên, hiện tại có rất nhiều cao thủ xuất hiện, hắn có nhiều không gian lựa chọn hơn.
Hắn bảo người dán bố cáo ra ngoài, Ngoại Vụ phủ tuyển người, trong vòng ba ngày, ba ngày sau sẽ tiến hành tuyển chọn thống nhất.
Hắn rất thức thời tiến hành ủy quyền, giao nhiệm vụ này cho đám người Hồ Nhị, Hiên Viên Định Quốc, ba ngày sau, đám người Hiên Viên Định Quốc sẽ chọn mười người gia nhập Ngoại Vụ phủ, trong đó thật sự có mấy người kế tục không tệ.
Một người tên là Điền Trì, cũng không phải người đế đô, hắn đến từ Vũ Vân tông, có tu vi Tầm Bí cảnh, bởi vì ngưỡng mộ đế đô phồn hoa mới đến đây, làm người hơi cao ngạo.
Còn có một người tên là Phanh Vũ Hân, nàng là người đế đô, bởi vì ăn một viên bảo quả cho nên hiện tại đột phá Tầm Bí cảnh.
Người cuối cùng tên là Thạch Nghĩa Tình, cũng là người đế đô giống Phanh Vũ Hân, cũng ăn một viên bảo quả nên một bước lên trời, nhưng thiên phú võ đạo của hai nữ không tồi, đáng giá bồi dưỡng.
Đúng lúc này, một cái tin tức nặng ký truyền tới, mười ba cường giả Sinh Đan cảnh liên thủ tiến vào đế đô.