Thần Đạo Đan Tôn

Chương 3977 - Sinh Vật Trong Hồ

Lăng Hàn chìm vào đáy hồ, dường như toàn bộ nước trong hồ là không khí, hoàn toàn không cung cấp chút sức nổi nào.

Hắn quan sát rất cẩn thận, mặt trăng trong hồ không phải cái bóng, mà là một con mắt thật to, nó có màu bạc.

Lúc này, một con quái vật khổng lồ lao tới giết hắn, tái cái chân vừa lớn vừa mềm xuất hiện, chúng đang ở đáy hồ nhưng có thể gia tốc lao tới rất nhanh.

Đây là một con bạch tuộc thật lớn!

Xoát, bạch tuộc rút ra một xúc tu tấn công hắn.

Lăng Hàn chìm tới đáy, chân hắn chạm vào mặt đất, lúc hắn muốn lao lên mặt hồ lại ngạc nhiên phát hiện, lúc hắn từ trên chìm xuống đáy không có sức nổi, nhưng khi muốn nhảy lên thì áp lực nước lại đè xuống, hắn không thể phát huy tốc độ của mình.

Xúc tu đã đánh tới.

Lăng Hàn vội vàng vung ra một quyền ngăn cản, ầm, lực lượng khổng lồ bộc phát, hắn bị đánh bay ra ngoài.

Dưới lực cản của nước, hắn không rời đi quá xa, nhưng cơ thể lại chấn động như dòi non lấp biển, khó chịu không cách nào hình dung.

Đây là quái vật thực lực Tầm Bí cảnh, hơn nữa có khả năng là Tầm Bí cảnh đỉnh phong, lực lượng của nó quá kinh khủng.

Nếu như Lăng Hàn không tu ra thất cốt, một kích vừa rồi đã đánh nát một nửa xương cốt toàn thân hắn, hiện tại hoàn hảo, được xương cốt cực kỳ cứng rắn bảo vệ, nội tạng chỉ bị chấn động chứ không tổn thương.

Xoát, bạch tuộc lại vận dụng xúc tu khác.

Lăng Hàn không quan tâm thân thể khó chịu, hắn vội vàng sử dụng chiến chùy, tư, lôi quang sôi trào đánh tới bạch tuộc.

Cho dù phóng điện trong nước nhắm vào bạch tuộc nhưng khó tránh khỏi sẽ có dòng điện lan ra ngoài, truyền vào cơ thể Lăng Hàn, hắn bị giật run rẩy suýt không cầm nổi chiến chùy.

Bị lôi quang đả kích, bạch tuộc cũng chậm lại, từ đó Lăng Hàn cũng có cơ hội tránh né, oanh, toàn bộ hồ nước sôi trào, vô số nước bùn bốc lên cao, đáy hồ vốn trong suốt lại biến thành đục ngầu.

Con bạch tuộc này quá hung hãn, hăn một kích của pháp khí nhất tinh nhưng chỉ hơi chậm lại một chút?

Mặc dù Lăng Hàn không thể phát huy toàn bộ uy lực của pháp khí nhưng đủ làm Tầm Bí cảnh không chịu nổi.

Xoát, bạch tuộc lại tấn công lần nữa.

Lăng Hàn đánh ra một đạo sát khí, đây chính là năng lực hình thành lúc hắn vượt qua thất biến, bảo đảm trên đời này không có người khác có năng lực như vậy.

Sát khí công kích không quan tâm khoảng cách, thuấn phát liền tới.

Bạch tuộc không bị ảnh hưởng, xúc tu vẫn mạnh mẽ như trước.

Khốn kiếp, lại không bị sát khí ảnh hưởng?

Nó không phải một con bạch tuộc sao? Tại sao lại như vậy?

Lăng Hàn vung chiến chùy đánh tới, mặc dù làm vậy sẽ tạo thành ảnh hưởng lên hắn nhưng dù sao cũng tốt hơn bị xúc tu đánh chết.

Hắn mở nhãn thuật quan sát, con bạch tuộc này rất sống động, không có chút giả tạo nào, nhưng Lăng Hàn lại nhìn ra sơ hở của một kích này, thân hình hắn hơi động và tránh né một kích này.

Hắn từ xưa tới nay không phải người phòng ngự bị động, hắn vừa trốn tránh vừa phản kích, đánh ra một đạo lực quyền.

Nhưng ở trong nước, lực quyền đánh ra một phần sẽ bị trở ngại và phân tán một phần, bởi vậy thời điểm lực quyền đánh lên bạch tuộc, chí ít sẽ tổn hao một phần ba lực lượng.

Oanh, đánh một quyền vào thân bạch tuộc, không có tạo thành một chút ảnh hưởng nào, chỉ tạo thành gợn sóng trên làn da của nó.

Bởi vì Lăng Hàn mở nhãn thuật quan sát, hắn nhìn thấy rất nhiều thứ, thời điểm lực quyền đánh trúng, làn da của bạch tuộc thông qua cơ bắp co rút lại, từ đó lực lượng trải rộng khắp làn da, từ đó uy lực công kích giảm xuống rất nhiều.

Nhưng hắn nhân cơ hội này xuất thêm vài chưởng, rốt cuộc Lăng Hàn cũng trở về bờ hồ.

Oành, hắn lao ra khỏi mặt nước và nhảy lên bờ.

Bạch tuộc nổi lên mặt nước, nó dùng con mắt duy nhất nhìn chằm chằm vào hắn và chìm vào trong hồ.

Qua một lúc, toàn bộ hồ nước khôi phục bình tĩnh.

Lăng Hàn cau mày, cái hồ trước mặt rất lớn, không có khả năng nhảy lên vượt qua, mặt nước lại không cho phép mượn lực, một khi rơi vào trong nước, lực cản sẽ lớn tới kinh người, con bạch tuộc sẽ chạy tới tấn công, hắn càng không thể vượt qua hồ nước.

A, vì sao chiếc thuyền nhỏ lại có thể nổi?

Nơi này có cổ quái.

Lăng Hàn quyết định thi triển Chỉ Xích Thiên Nhai, hắn bước một bước vượt qua trăm dặm, khi đó hắn dễ dàng vượt qua cái hồ này.

Hắn bước một bước nhưng không khí lại hóa thành một bức tường vô hình, ầm, hắn đụng vào vách tường, thân thể trượt từ không trung xuống, oành, hắn rơi vào trong hồ.

Chỉ qua một lúc con bạch tuộc lại chạy tới, xoát, nó vung xúc tu tấn công, hoàn toàn không lưu tình chút nào.

Tốt xấu gì cũng xem như nhận biết một lúc, không thể cho nhau một chút mặt mũi hay sao?

Lăng Hàn vội vàng sử dụng tất cả bản lĩnh, hắn rút lui về bờ hồ.

Lúc đầu hắn muốn vòng qua bạch tuộc nhưng không được, dù sao nó có tới tám xúc tu, hắn có thể làm gì?

Không thể dùng Chỉ Xích Thiên Nhai thông qua?

Dùng Thiên Văn ngọc?

Lăng Hàn nghĩ tới phương thức phân tán lực lượng của bạch tuộc, cảm thấy Thiên Văn ngọc khó có hiệu quả, mấu chốt chính là, người ta nấp dưới đáy hồ cho dù vận dụng Thiên Văn ngọc tấn công cũng muốn bị lực cản của nước ảnh hưởng, khi đó tốc độ còn lại bao nhiêu?

Dùng da Hư Không Thú.

Hắn khoác da thú lên người, lúc vào nước da thú bị thấm ướt, hiệu quả ẩn thân cũng biến mất.

Khốn kiếp, như vậy còn chơi thế nào?

Chỉ có thể vượt qua.

Lăng Hàn nghĩ nghĩ, bạch tuộc phát động công kích, hắn có thể lái thuyền tránh né, dùng nhãn thuật nhìn thấu công kích của đối phương và thừa cơ vượt qua, muốn chiến thắng thậm chí giết chết bạch tuộc chính là chuyện không thể nào.

Hắn lại dùng thuyền lướt qua hồ, hắn chưa đi bao xa, ầm, mặt nước bị phá vỡ, quả nhiên bạch tuộc đã phát động công kích.

Tay phải Lăng Hàn cầm chiến chùy, hiện tại hắn đang ở trên thuyền, sẽ không lo lắng bị lôi quang ảnh hưởng.

Tay trái hắn chèo thuyền, dùng sức vạch một cái, thuyền nhỏ phá vỡ mặt nước lao đi, tốc độ nhanh đến kinh người, vào lúc bạch tuộc bị điện giật tê dại, thuyền nhỏ đã tránh thoát công kích của nó và tiến lên phía trước.

Con bạch tuộc có tám xúc tu, tránh thoát một cái vẫn còn một cái.

Lăng Hàn mở nhãn thuật lần nữa, hắn nhìn tất cả vào mắt, tốc độ thế giới vận chuyển chậm lại gấp trăm lần, hai tay hắn cùng hoạt động, tay phải công kích, tay trái khua mái chèo.

Ầm! Ầm! Ầm!

Toàn bộ mặt hồ sinh ra sóng lớn, thuyền nhỏ phập phồng giống như có thể lật úp bất cứ lúc nào, Lăng Hàn điều khiển và nó vẫn duy trì tính ổn định.

Hắn tránh thoát công kích đầu tiên, rốt cục xông qua phong tỏa của bạch tuộc và lao về hướng bờ bên kia.

Bạch tuộc đuổi theo, tốc độ của nó càng nhanh, nó dùng tám xúc tu công kích lần nữa.

Lăng Hàn vẫn như trước, một tay dùng chiến chùy công kích, hắn muốn tạo cơ hội thoát thân, hắn vừa khua mái chèo tiến lên, chỉ có đến bờ bên kia mới thoát khỏi bạch tuộc công kích.

Bình Luận (0)
Comment