Lần này, tất cả mọi người càng cẩn thận.
Sau khi ăn thiệt thòi cách đây không lâu, nếu không cẩn thận làm sao sống lâu trong thế giới nguy hiểm này?
Tinh Vương bị dẫn ra, Lăng Hàn bắn ra một tiễn, mũi tên bắn nát thân thể bên trái của Tinh Vương, sau đó mọi người cùng nhau dùng thiểm điện trường mâu tiến hành oanh kích, lại thêm bốn tên Sinh Đan tiến hành kiềm chế, lần này trả giá bằng ba người tử vong mới xử lý xong Tinh Vương.
Chiến tích này quá kinh người, làm cho mọi người reo hò không thôi.
Sau khi trải qua chỉnh đốn ngắn ngủi, bọn họ lại bắt đầu đi tìm thú vương Sinh Đan đỉnh phong thứ ba, ba con thú vương này chiếm cứ bộ phận tinh hoa nhất của Thiên Vân sơn, tiên dược nơi này nhiều nhất, lực lượng thiên địa nồng nặc nhất, cho nên cũng dễ tìm nhất.
Cuối cùng, con thú vương Sinh Đan đỉnh phong thứ ba là một con rắn, toàn thân trắng như tuyết, chiều dài mấy trăm trượng.
Loài rắn thính giác phi thường nhạy cảm, con rắn này cũng không ngoại lệ, còn chưa chờ hình thành vòng vây, nó đã giết ra và đồ sát.
Con rắn khổng lồ như thế, tự nhiên không tìm ra vị trí bảy tấc, Lăng Hàn nhắm thẳng vào đầu của nó, hắn bắn một tiễn vào đầu con rắn, nhưng trùng chết trăm chân vẫn còn cương, huống chi là hung thú Sinh Đan cảnh, hai mắt con rắn bị đánh thủng chỉ còn lỗ máu nhưng sát tính rất mạnh, nó liên tục đồ sát.
Cũng may, con mắt mù, tai cũng mất, con rắn chỉ có thể dùng thần thức cảm ứng vị trí mỗi người, nhưng nó đang tức giận, năng lực phán đoán của nó bị ảnh hưởng.
Tất cả mọi người toàn lực ứng phó, con rắn này quá kinh khủng, một cái quét đuôi có thể đánh nát núi đá, nó quấn thân có thể siết vỡ ngọn núi, hơi không cẩn thận sẽ bị nó đánh chết.
Cận chiến hơn hai giờ, chiến đấu mới kết thúc.
Không giống trước đó, mặc dù đã xử lý xong thú vương nhưng không lưu lại thứ gì, con rắn bị đánh nát đầu, tuyệt đại bộ phận thân thể vẫn duy trì hoàn hảo, bởi vậy có lượng lớn thịt hung thú sử dụng.
Thịt hung thú Sinh Đan cảnh khẳng định là thứ đại bổ.
Đêm đó, tất cả mọi người ăn như gió cuốn, đây là một hồi thịnh yến, chỉ cắn một miếng thịt rắn cũng làm toàn thân ấm áp, sức sống tràn ngập, sảng khoái đến mức khó nói thành lời.
Có vài tên đệ tử Chu gia hoàn thành đột phá, từ Trúc Cơ bước vào Chú Đỉnh, trong đó có một Chú Đỉnh lâu năm cảm giác cảnh giới giãn ra, chỉ sợ qua vài ngày là có thể đột phá Sinh Đan.
Không có biện pháp, tốc độ tu hành của người trong thế giới này rất nhanh.
Người bên ngoài không ngừng hâm mộ, nhưng nghĩ tới đổi sinh mệnh gia tăng tu vi lại làm người ta chùn bước.
Đúng lúc này, trên thân một người sinh ra khí tức sôi trào, đám người chung quanh vội vàng rời đi.
Lưu Sấm.
Tê, gia hỏa này sắp đột phá. Nghe nói gia hỏa này đã sớm đạt tới Thất Đỉnh, lại muốn đột phá, không phải Bát Đỉnh thì chính là Sinh Đan. Hẳn không phải là Sinh Đan, bước ra Sinh Đan sẽ tăng vọt về chất, mặc dù khí tức hiện tại rất khủng bố nhưng vẫn không thể vượt qua một bước kia. Ân, có lẽ hắn sắp bước vào Bát Đỉnh. Kỳ thật tốc độ tăng lên như vậy rất kinh khủng, bởi vì thiên tài như hắn bước vào Sinh Đan là chuyện chắc như đinh đóng cột, như vậy đột phá từ Thất Đỉnh đến Bát Đỉnh, đây là hai khái niệm khác nhau. Đúng vậy, ngày sau hắn sẽ có một chỗ cắm dùi trong hàng ngũ thiên kiêu đỉnh cấp. Ai, thu hoạch được vật chất thần tính gia tăng phẩm chất Tiên Đỉnh, đây đã là cơ duyên to lớn, hiện tại còn bước vào Bát Đỉnh, có cho người ta sống hay không?
Tất cả mọi người kinh hô, có ít người đang suy nghĩ nên đánh trộm hay không, phá hủy đột phá của Lưu Sấm, cho dù sau này đối phương tìm được thời cơ, có khả năng là việc của vài năm sau đó.
Trong hàng ngũ thiên tài đứng đầu, kém vài năm sẽ xuất hiện biến hóa thế nào?
Xèo, thân thể Lưu Sấm lóe sáng, hắn biến mất phía chân trời.
Hắn cũng không ngốc, hắn làm sao có thể đột phá tại đây? Trước đó hắn ăn thịt con rắn, ban đầu hắn đã thu được thời cơ đột phá, hiện tại hắn bắt được thời cơ này, tự nhiên cần phải tìm nơi không người đột phá.
Không có người truy kích, làm vậy quá rõ ràng.
Lăng Hàn lại đòi Chu gia lượng lớn thịt rắn, hắn muốn luyện chế Linh Động đan.
Thứ này có thể gia tăng tu vi, mà nguyên vật liệu chính là thịt hung thú, tiên dược, hắn có thể phối hợp tùy ý, phẩm chất của thịt hung thú và tiên dược sẽ tạo ra hiệu quả khác biệt.
Hung thú Sinh Đan cảnh, trâu hay không trâu? Đương nhiên là quá trâu.
Cộng thêm hắn hái được tiên dược mấy ngày trước, vừa vặn có vài cọng thích hợp làm thuốc, bởi vậy, Lăng Hàn bắt đầu luyện đan.
Chờ thất bại một lần, Lăng Hàn một hơi luyện ra ba lô Linh Động đan.
Hắn ăn một viên vào bụng, ngay sau đó năng lượng sôi trào.
Lăng Hàn cười lớn, hắn cách Lục Đỉnh đỉnh phong một tia, hôm nay phục dụng Linh Động đan, chỉ sợ hắn cần ba bốn ngày là có thể đột phá Lục Đỉnh viên mãn.
Vừa vặn, đội ngũ cần tu chỉnh một lúc, hơn nữa, ba con hung thú Sinh Đan đỉnh phong khó dây dưa nhất đã xử lý, còn lại ba con vương thú dễ đối phó hơn nhiều.
Lăng Hàn mỗi ngày phục dụng một viên Linh Động đan, đến ngày thứ tư, hắn đã đạt tới Lục Đỉnh viên mãn.
Tốt, bắt đầu xung kích Thất Đỉnh.
Lăng Hàn lặng lẽ rời đi, hắn tìm một sơn động, sau đó phong bế cửa động, hắn ngồi xếp bằng và bắt đầu xung kích Thất Đỉnh.
Hắn không cảm thấy mình gặp bình cảnh, tất cả cũng rất thuận lợi, hai ngày sau, hắn tìm được thời cơ đột phá, sau khi ăn vài giọt Linh Thạch nhũ, hắn bắt đầu ngưng tụ hạch tâm của Tiên Đỉnh.
Lúc này, hắn mới cảm thấy áp lực.
Sáu Tiên Đỉnh cùng sinh ra bài xích Tiên Đỉnh mới, nhưng lực đẩy cũng không lớn, bởi vậy, hắn có thể ngưng tụ ra hạch tâm Thất Đỉnh.
Nhưng hắn thử ngưng tụ Bát Đỉnh, có lẽ áp lực sẽ tăng lên rất nhiều, Cửu Đỉnh sẽ càng khó khăn hơn trước.
Phải nắm chắc thu hoạch tiên hà, không thì chờ sau khi bước vào Sinh Đan không thể hấp thu tiên hà, không tu ra thần mang.
Lại qua hai canh giờ, thân đỉnh Thất Đỉnh đã thành, nó chìm nổi trong thức hải của hắn, nó vừa mới hình thành nhưng lại tỏa ra khí tức lịch sử cổ xưa, giống như có thể nối liền cổ kim tương lai.
Bành, Lăng Hàn đánh mở tảng đá và bước ra ngoài.
Thất Đỉnh, thế gian còn có Chú Đỉnh nào là đối thủ của hắn?
Hắn trở lại doanh địa, nhìn thấy có hai người đi tới. Lăng Hàn, ngươi đi nhanh một chút, Lưu Sấm đang muốn tìm ngươi quyết đấu! Lăng thiếu, nhanh đi gặp gia chủ đại nhân, hắn đã tìm ngươi suốt mấy ngày qua.
A, ai cũng bảo hắn đi, hắn phải nghe ai?
Đương nhiên Lăng Hàn sẽ không nghe ai cả, hắn có chủ ý của mình.
Lưu Sấm?
A, đột phá Bát Đỉnh thì cho rằng mình vô địch, đúng là không biết sống chết.
Lăng Hàn hoàn toàn không có để ý, hắn nói với người Chu gia: Ta đi tắm trước, rửa xong lại đi gặp Chu Mật.
Người Chu gia há miệng muốn nói nhưng không nói được gì, hiện tại còn cần dựa vào Lăng Hàn, cho nên hắn không thể đắc tội với đối phương.