Trong hạp cốc có vô vàn đao búa đang vung vẩy qua lại.
Nếu như tùy tiện xông vào nhất định sẽ bị chém thành ngàn mảnh.
Lăng Hàn dừrng bước quan sát.
Đao búa này vô cùng lớn, giống như từng tòa núi nhỏ. Tuy chúng cùng vung vẩy nhưng giống như không có quy luật gì đáng nói.
Lăng Hàn vừa đến đã phát hiện ra quy luật này có chút không đúng.
Ồ?
Biến đổi thành một loại quy luật khác.
Chỉ trong chốc lát, hắn liền hiểu rõ những cái vung đao này ẩn chứa quy luật. Nhưng cách một phút sẽ xảy ra biến hóa.
Hắn lại tiếp tục tiến lên đi đến phía dưới hạp cốc.
Thời điểm đến đây hắn phát hiện ra hạp cốc này lớn kinh người. Đứng ở dưới nhìn lên trên cảm thấy bản thân vô cùng nhỏ bé.
Có rất nhiều người đứng ở lối vào hạp cốc. vừa suy tính quy luật biến hóa của đao phủ, vừa lộ ra vẻ mặt sợ hãi.
Bởi vì có người vừa mới tiến vào hạp cốc đã bị đao phủ chém thành thịt vụn.
Vì sao không chọn hướng đi khác?
Đúng là có người đã thử nhưng chỉ được một nửa thì bị đánh rơi xuống.
Mọi hướng đều bị bịt kín chỉ có thể đi vào phía trong hạp cốc.
Có rất nhiều người tổng kết ra quy luật, tự tin tiến tiến vào hạp cốc nhưng cũng chỉ có thể đi đến một nửa liền bị cự phủ chém một cái, thần hồn bị diệt. Ngay cả cơ hội tiến vào vào âm phủ cũng không có.
Tại sao lại như vậy? Không phải bọn họ đã tìm ra được quy luật rồi sao?
Chỉ có Lăng Hàn là phản ứng kịp.
Bởi vì, cứ sau mỗi phút quy luật vung đao sẽ lại biến hóa.
Cho nên, mặc dù ngươi đã tìm ra quy luật cũng không có cách nào thông qua. Bởi vì muốn thông qua hạp cốc cần bốn mươi giây nhưng chỉ một phút sau quy luật vung đao đã biến đổi.
Muốn thông qua hạp cốc, chẳng những phải tìm được quy luật, còn phải tính toán thời gian thông qua hạp cốc của mình có đủ hay không.
Lăng Hàn hiểu được trong quy luật có bẫy rập. Muốn thông qua hạp cốc cần thời gian hơn một phút. Như vậy, nếu tiến vào phía trong chỉ có con đường chết.
Đương nhiên, có không ít người thông minh. Rất nhanh bọn họ đã nhìn ra được quy luật và bắt đầu thông qua hiểm địa.
Lăng Hàn sẽ không để ý đến người khác. Hắn chăm chú quan sát một lúc, sau đó bắt đầu thông qua.
Tuy đã nắm rõ được quy luật nhưng muốn thông qua không có chút hao tổn nào thì không phải là điều đơn giản.
Xoát! Đao búa xẹt qua, kình khí lăng lệ ác liệt bắn ra ngoài. Lực phá hoại vô cùng đáng sợ, ngay cả Tôn Giả cũng có thể giết chết một cách nhẹ nhàng.
Lăng Hàn không phải là người duy nhất bắt lấy quy luật này mà còn có rất nhiều người cùng hắn tiến hành thông qua hạp cốc. Vì tốc độ khác nhau nên đa phần đều rơi lại phía sau Lăng Hàn. Nhưng cũng có mấy người có cùng tốc độ với hắn, thậm chí còn có người đi trước hắn.
Đó là một gã cao thủ cấp Giáo Chủ, đoán chừng đã mấy ngàn tuổi nhưng vì thọ nguyên Tiểu Thừa cảnh dài đến bốn vạn năm, cho nên, nhìn hắn cũng chỉ hơn hai mươi tuổi, khí tức sinh mạng vẫn bừng bừng.
Oanh!
Đao búa cắt tới khiến cho mặt đất rung động.
– Cút ngay!
Phía sau có người chạy đến đạot trước.
Lăng Hàn cau mày. Nếu nhường ngươi thì ta đi đâu?
Ở chỗ này, kỳ thật tốc độ bản thân cũng không phát huy được bao nhiêu tác dụng. Bởi vì đao búa chém tới mang theo quy luật. Ngươi không thể nhanh cũng không thể chậm, muốn làm ra cải biến là cực kỳ khó khăn.
Nếu hắn chỉ vì lời nói của người khác mà nhường lại vị trí của mình thì khác nào đi chịu chết.
Chẳng lẽ hắn bị bệnh sao?
Lăng Hàn không để ý đến nữa. Người này chỉ hơi chậm một chút, nếu nhanh chóng đuổi tới phía trước thì cũng sẽ không chết.
Nhưng người nọ lại không quan tâm đến điều này. Hắn vung tiên kiếm chém thẳng về phía Lăng Hàn.
Hắn có cảnh giới Hóa Linh nhưng ở chỗ này lại không dám dùng linh thân. Nếu dùng thì chính là muốn chết.
Trong nội tâm Lăng Hàn dâng lên một đạo sát khí. Kẻ kia đã mặc kệ sự sống chết của người khác thì tại sao hắn phải để ý.
Hắn đưa tay lên, nhẹ nhàng đánh ra một quyền.
Bành!
Bên trong kình lực bắt đầu khởi động, mang người nọ cản lại.
Hắn chỉ vận dụng một tia lực lượng, cũng không tạo thành bất kỳ thương tổn nào đối với người kia. Nhưng tại địa phương này, đây chính là hung hiểm vạn phần.
Xoát! Đao búa chém tới, không cần tốn sức đã mang người kia chẻ làm hai.
Máu bắn ra tứ phía. Người nọ bị chém thành hai mảnh, nội tạng đều rơi trên mặt đất. Ngay cả thức hải cũng bị chém vỡ, thần hồn câu diệt.
– Đồ Sinh!
Phía trước, tên cường giả cấp Giáo Chủ kia gào thét. Trong ánh mắt hắn như muốn phun ra lửa.
Thế nhưng hắn lại không dám dừng lại chút nào, chỉ có thể tiếp tục tiến về phía trước.
Ở nơi này mà nói chuyện tình cảm thì chính là tìm chết.
Lông mày Lăng Hàn nhíu lại. Khó trách người kia hung hăng càn quấy, thì ra là có cường giả cấp Giáo Chủ làm chỗ dựa.
Thần sắc hắn không thay đổi, tiếp tục tiến về phía trước.
Xoát, xoát, xoát! Đao búa vung vẩy cực kỳ có quy luật.
Rất nhanh, tên cường giả cấp Giáo Chủ đã lao ra khỏi hạp cốc. Hắn lập tức xoay người lại, nhìn chằm chằm vào Lăng Hàn, trong mắt lóe lên sự tàn nhẫn.
Hắn đứng tại nơi này, nếu như Lăng Hàn đi lên sẽ bị hắn đánh không kịp trở lại, làm cho đối phương cũng bị đao búa chém giết, nếm mùi tuyệt vọng.
Lăng Hàn càng ngày càng đến gần.
XÍU…UU!, hắn lao ra khỏi hạp cốc.
Vị cường giả cấp Giáo Chủ kia cười lạnh một tiếng, đánh ra một chưởng.
Ngay lập tức, đạo tắc hóa thành một tấm lưới, chặn lại lối ra ở hạp cốc.
Ngươi sẽ chết ở bên trong.
Lăng Hàn hét lớn một tiếng, pháp trượng Thánh khí trong tay đánh ra một một kích.
Bành! Tấm lưới do đạo tắc tạo thành lập tức bị đánh tan.
Lăng Hàn thoát ra, trên mặt xuất hiện vẻ tươi cười.
Niệm lực của hắn không tăng lên nhưng đã thoát thai hoán cốt. Bởi vậy, khi thúc dục Thánh khí đánh ra công kích sẽ mạnh hơn một phần. Tuy nhiên, cảnh giới của hắn vẫn là chuẩn Giáo Chủ, mang uy năng tập trung tại một điểm đã đủ để phá tan lấm lưới do đạo tắc thạo thành.
– Cái gì!
Tên cường giả cấp Giáo Chủ sững sờ. Hắn không nghĩ tới Lăng Hàn lại mạnh như vậy.
Xem ra, một quyền kia của Lăng Hàn chỉ để ngăn cản đệ đệ hắn. Chiến lực của Lăng Hàn cũng chỉ tương đương với đệ đệ của hắn, nhưng bây giờ thúc dục pháp khí lại có thể phá tan đạo tắc đã khiến cho hắn giật mình, thậm chí không có cách nào tiếp nhận.
Xảy ra chuyện gì?
Nhưng hắn lập tức ném nghi vấn sang một bên, trở tay ấn một cái, đánh về phía Lăng Hàn.
Mối thù giết đệ, nhất định phải báo.
Lăng Hàn hừ một tiếng. Triển khai Phượng Dực Thiên Tường hắn lập tức gia tốc. Nhanh đến mức làm cho gã cường giả kia trố mắt nhìn.
– A…
Gã cường giả kia kêu thảm thiết. Thân thể lui lại vài bước, người bị hỏa diễm đốt cực kỳ khó chịu.
Làm cho hắn càng thêm khiếp sợ chính là cảnh giới Hóa Linh lại có thể tạo thành uy hiếp đối với hắn.
Sắc mặt tên cường giả cấp Giáo Chủ kia vô cùng đáng sợ. Mặc kệ người kia là ai, trong này là bí cảnh, hắn muốn giết người, ai có thể kháng cự lại?
Hắn triển khai thân pháp, đuổi theo phương hướng của Lăng Hàn.
Trận chiến này quả thật có điểm oan uổng.
Vốn dĩ Lăng Hàn đang thông qua hạp cốc một cách êm đẹp thì lại có người ra tay với hắn. Đương nhiên hắn vì tự bảo vệ nên bắt buộc phải phản kích.
Hắn lắc đầu. Nếu đã chọc phải thì hắn cũng không sợ phiền phức.
Ông, sát khí xung kích phóng ra. Hắn triển khai phản kích.