Cùng Kỳ Đại Đế lục soát nhiều lần, nhưng mà, Quỷ Ảnh bộ vốn là bí pháp ẩn nấp cao minh nhất thiên hạ, hơn nữa vô cùng có khả năng do Hư Không Đại Đế truyền thừa, đương nhiên trâu bò đến mức đáng sợ. . Mặt khác, bản thân Lăng Hàn cũng có chiến lực Chuẩn Đế, muốn ngang hàng Đại Đế là không thể nào, nhưng mà, chỉ né tránh Đại Đế tìm kiếm, hắn vẫn có khả năng thoát thân rất cao. Lại nói, vị Đại Đế này cũng có vấn đề lớn. Cuối cùng, Cùng Kỳ Đại Đế cũng phải từ bỏ và rời đi. Trong một góc khác, Lăng Hàn ngồi xếp bằng, hắn cũng không có lập tức hiện thân. Có lẽ Cùng Kỳ Đại Đế cũng không có đi xa, mà là ẩn nấp ở nơi bí mật nào đó, chỉ đang dẫn dụ hắn đi ra mà thôi. Chuẩn Đế dựa vào thân pháp giấu diếm được Đại Đế, Đại Đế muốn giấu diếm được Chuẩn Đế cảm ứng không phải càng thêm dễ dàng hay sao? Hắn tin tưởng, chuyện này chắc chắn là cái bẫy. – Đại Thạch, ta nhất định sẽ trở về mang ngươi đi, đi xem thế giới bên ngoài một chút. Lăng nói trong lòng, hắn dựa vào Quỷ Ảnh bộ rời đi. Sau khi đi rất xa, hắn lại hiện thân. Không thành Chuẩn Đế, cho dù hắn tu ra nhiều quy tắc cũng vô dụng, hoàn toàn không có tư cách ngang hàng với Đại Đế.
Hắn cắn răng nắm quyền, mặc dù hắn ở chung với Thạch Đầu Nhân thời gian không dài, nhưng đại ngốc tử này chất phác, tâm tư đơn thuần, căn bản chính là một tờ giấy trắng, cho nên làm hắn sinh ra tình cảm. Trơ mắt nhìn Thạch Đầu Nhân bị đánh chết trước mặt mình, hắn làm sao thờ ơ cho được? Nhất định phải nhanh chóng mạnh lên! Lăng Hàn cũng không muốn nhìn bi kịch giống như vậy xảy ra với đám người Nữ Hoàng, Đại Hắc Cẩu. Hắn tiếp tục tiến lên, hắn không ngừng cảm ứng khí tức vật chất Thủy Nguyên. Thế nhưng mà, cho dù ở trong vực sâu nguyên thủy, vật chất Thủy Nguyên cũng hiếm thấy, mấy năm qua đi, Lăng Hàn vẫn không có thu hoạch được gì. Điểm này cũng không kỳ quái, nhìn thấy Lạc Vô Dương thì biết, mấy chục vạn năm trôi qua cũng chỉ tìm được một gốc tiên dược cấp Thủy Nguyên. – Ân? Lăng Hàn giật mình, một đạo cường hoành vô cùng thần niệm quét qua, sau đó khóa chặt người của hắn. Nhiều năm đi qua, rốt cục lại bị Đại Đế tìm được. Hắn lập tức trốn vào hắc ám, chỉ trong nháy mắt đã có Thần thú khác xuất hiện. Mặt người thân hổ, lông tóc rất dài, cái đuôi như họa kích. Thần thú, Ngột Đại Đế! Hắn cũng không thể tìm ra Lăng Hàn trong bóng tối, nhưng hắn có thể xác định, Lăng Hàn vẫn chưa rời xa khu vực này. – Tiểu tử, đi ra cho bản đế! Ngột Đại Đế quát một tiếng, ông, âm thanh hóa thành sóng xung kích đáng sợ. Ba! Ba! Ba! Trên hoang nguyên có vô số tảng đá sụp đổ.
Phải biết, mỗi hạt cát ở nơi này đều nặng như tinh cầu, Đại Đế vừa quát đã làm vô số tảng đá rơi xuống, uy lực mạnh tới tình trạng gì. Bành, Lăng Hàn cũng bị nổ ra. Đúng thế, hắn còn chưa đi quá xa, cho nên vẫn bị sóng âm chấn động làm xuất hiện. Vừa hiện thân, Lăng Hàn lập tức phát động Phượng Dực Thiên Tường chạy đi. – Đi được sao? Ngột Đại Đế cười lạnh, hắn chỉ cần cất bước là có thể đuổi kịp Lăng Hàn, cái đuôi quét qua đã chắn ngang đường đi của Lăng Hàn. Cái đuôi có tốc độ cực nhanh. Cho dù Lăng Hàn nắm giữ thân pháp đệ nhất thiên hạ cũng vô dụng, căn bản không có khả năng trốn được. Đó là vì Đại Đế xuất thủ! Nhưng mà, Lăng Hàn cũng không phải lần đầu tiên giao thủ với Đại Đế, hắn thức tỉnh Thanh Trúc kiếm trước, sau đó chém về phía Ngột Đại Đế. Oanh! Đế binh đối kháng chính diện với Đại Đế, lực lượng phản chấn kinh khủng dội trở về, Lăng Hàn cảm thấy bàn tay đau đớn, Đế binh lập tức rời tay bay đi, hắn khống chế không nổi. Không việc gì, thần trí của hắn tương liên với Đế binh, hắn vừa động ý niệm, Đế binh đã phóng ra hào quang bảo hộ Lăng Hàn. Lăng Hàn không dám ham chiến, cho dù có Đế binh thì như thế nào, đối mặt một vị Đại Đế, hắn không có phần thắng, ham chiến chẳng khác gì tự tìm cái chết. Hơn nữa, đã xuất hiện Cùng Kỳ cùng Ngột hai tên Đại Đế, không chừng sẽ có càng nhiều Đại Đế chạy tới, chỉ cần lại đến một tên, hắn có Đế binh thủ hộ cũng phải chết rất nhanh. Giống như Lạc Vô Dương lúc trước, hắn bị hai đối thủ cường đại hơn mình giáp công, hắn không thể thoát thân, chỉ có thể tử chiến, tự nhiên hắn phải chết.
Hắn cũng không muốn mình lâm vào vận mệnh như vậy, tự nhiên hắn phải bỏ trốn mất dạng. Ở bên trong vực sâu nguyên thủy, muốn thoát khỏi Đại Đế cũng không phải là không có khả năng. Thiên địa phong bạo! Cho dù là Đại Đế cũng phải kiêng kị, cho nên, chỉ cần gặp được thiên địa phong bạo, hắn có cơ hội thoát khỏi Đại Đế truy kích. Hắn trốn, Ngột Đại Đế lại đuổi theo. Trong tình huống bình thường, Lăng Hàn căn bản không có khả năng thoát khỏi, bị đuổi kịp liên tiếp, có Thanh Trúc kiếm hộ thân, nhưng lực lượng chấn động kinh khủng tập kích, hắn là Chuẩn Đế thì như thế nào, toàn thân đều xuất hiện vết thương chồng chất. Tiếp tục như thế, không cần Đại Đế thứ hai xuất hiện, hắn sẽ bởi vì tích lũy thương thế, vết thương nhẹ biến thành trọng thương, trọng thương biến thành vết thương trí mạng. Nhưng vào lúc này, nhà dột còn gặp mưa rào, Đại Đế thứ hai đuổi tới. Cùng Kỳ Đại Đế. Hắn giết tới từ bên cạnh, khí tức Đại Đế hiển lộ ra ngoài, khí thế của hắn có thể nghiền chết Thánh Nhân. Nội tâm Lăng Hàn sợ hãi, một khi hai tên Đại Đế hình thành xu thế giáp công, hắn muốn chạy cũng không chạy thoát. Xoát, đột nhiên gió nổi lên. A? Lăng Hàn nhìn thấy, phương xa xuất hiện bão cát và đang cuốn về phía hắn. Nếu đổi thời điểm khác, khi nhìn thấy bão cát này, hắn khẳng định không nói hai lời, trực tiếp xoay người bỏ chạy. Nhưng bây giờ, Lăng Hàn lại mừng rỡ, hắn chủ động lao về hướng bão cát. – Hừ!
Hai tên Thần thú Đại Đế đều cười lạnh, bọn họ nhanh chóng đuổi theo. Thiên địa phong bạo cũng chia cấp bậc, bão cát không thể làm khó bọn họ, nhưng mà lại ảnh hưởng rất lớn tới thị lực và thần thức, cho nên, nếu như Lăng Hàn xông vào trong, bọn họ có khả năng sẽ mất dấu. Cho nên, bọn họ đều công kích, hai cái móng vuốt từ phía trên giáng xuống trấn áp Lăng Hàn. Lăng Hàn dùng hết toàn lực lao đi, xèo, thân thể của hắn bỗng nhiên gia tốc, cũng lao ra khỏi phạm vi hai cái móng vuốt bao phủ. Nhưng mà, hắn cũng phun máu tươi, sắc mặt tái nhợt như tờ giấy. Vừa rồi gia tốc đã vượt qua siêu phụ tải của thân thể, hắn quá đau đớn. Nhưng Lăng Hàn không ngừng lại, hắn tiếp tục lao về phía bão cát. Thời điểm hai tên Đại Đế xuất thủ lần nữa, bão cát phía trước quét qua với tốc độ kinh người, cũng cuốn Lăng Hàn vào trong Lần này, hai Đại Đế cũng không cách nào định vị ra vị trí chính xác của Lăng Hàn. Oanh, công kích đánh xuống, bão cát bị đánh bay ra xa nhưng không phát hiện bóng dáng của Lăng Hàn, hô, bão cát tiếp tục quét qua, nó không dừng lại chút nào cũng biến thiên địa thành cát vàng. Bão cát ập tới, hai tên Đại Đế cũng phải khởi động hộ thuẫn chống cự, dù sao mỗi một hạt hạt đều tương đương với một tinh dùng tốc độ đáng sợ đập tới, lực phá hoại của chúng mạnh cỡ nào? Bọn họ tiến lên, tìm kiếm tung tích của Lăng Hàn. Nhưng bão cát cuồng bạo như thế, cho dù Lăng Hàn lưu tung tích gì cũng bị thổi sạch sẽ, hai người làm sao đuổi theo? Hai Đại Đế cũng bất đắc dĩ, bọn họ tự mình xuất thủ nhưng lại nhìn một tên Thánh Nhân chạy trốn. Nói ra sẽ không có người tin tưởng.