Tin tức truyền ra, chấn kinh thiên hạ.
Thiếu niên này là người nào, tại có thể chém giết Đại Đế chứng đạo?
Thiếu niên tiêu sái, công thành rời đi, hắn chỉ lưu lại một cái tên.
Lăng Lạc Trần.
Về sau, vị thiếu niên này được gọi là Lạc Trần Đại Đế, mỗi khi có ác thánh làm hại thiên hạ, hắn sẽ xuất hiện, thực hiện chức trách của một vị Đại Đế.
...
Tứ Nguyên tinh.
- Phụ thân, nên đổi người!
Lăng Lạc Trần không có hình tượng nói ra.
- Ta đã trấn thủ thiên hạ trăm vạn năm, giờ đến phiên Doãn đệ, Đồng đệ!
- Đại chất tử!
Đại Hắc Cẩu lập tức tiến lên, đồ lót sắt vẫn sáng như cũ, có thể làm mù mắt người khác.
Lăng Lạc Trần lập tức lộ ra vẻ cảnh giác, Đại Hắc Cẩu nổi danh tiện, hơn nữa còn hãm hại người mình, cho nên, nhất định không thể phớt lờ.
- Chậc chậc chậc, ngươi có biểu tình gì!
Đại Hắc Cẩu lập tức bất mãn nói:
- Cẩu gia gần đây khá có tâm đắc khi lĩnh ngộ yếu tố Sáng Tạo, ngươi xem, nếu vận dụng lên siêu Đế binh cũng có thể cường hóa hiệu quả của siêu Đế binh.
- Không không không!
Lăng Lạc Trần lộ ra vẻ kinh sợ, vị trưởng bối không đáng tin cậy này muốn dùng hắn làm thí nghiệm.
Hắn muốn lui, nhưng đã chậm, quét, một tia sáng quét qua.
Đỏ cam vàng lục lam chàm tím, chẳng những màu sắc thay đổi, hơn nữa độ sáng mạnh đến mức kinh người.
- A!
Lăng Lạc Trần vội vàng che mắt, nhưng nước mắt vẫn chảy ra ngoài.
- Quả nhiên, Cẩu gia thật sự lợi hại, cải tiến thành công!
Đại Hắc Cẩu cười ha ha.
- Lão Hắc, ngươi lại ức hϊế͙p͙ người!
Tiểu Thanh Long đi tới, bên người đã có một nữ tử khí khái hừng hực.
- Ồ!
Đại Hắc Cẩu vừa thấy đã chấn kinh.
- Ngươi, ngươi, ngươi, Cẩu gia vốn cho rằng ngươi là nam thụ, còn cố ý mặc qυầи ɭót sắt mỗi ngày, không nghĩ tới ngươi lại đổi tính rồi?
Tiểu Thanh Long xùy một tiếng:
- Trước khi ta quen biết ngươi, ngươi vẫn giữ dáng dấp bỉ ổi như hiện tại.
Nữ tử khí khái hào hùng cười nói:
- Ta là Mai Nhược Nam, xin chỉ giáo nhiều hơn.
- Chỉ giáo, chỉ giáo.
Đại Hắc Cẩu gật đầu, sau đó sờ cằm.
- Hiện tại ngay cả thằn lằn cũng kiếm nữ nhân, Cẩu gia cũng nên tìm chó cái đẹp mắt hay không?
Khi nó nói chuyện, chỉ thấy Hầu ca cầm côn sắt đi vào.
- Hầu bá!
Lăng Lạc Trần vội vàng hành lễ, so với Đại Hắc Cẩu cùng Tiểu Thanh Long không đáng tin cậy, Hầu ca luôn nghiêm chỉnh.
Hầu ca gật gật đầu:
- Có phát hiện địch nhân không đối phó được hay không?
Lăng Lạc Trần đổ mồ hôi, Đấu Chiến nhất mạch không phải đang chiến đấu thì đang trên đường tìm chiến đấu, ngươi không cảm thấy hiện tại thiên hạ thái bình, ngươi nên đi tìm mẫu hầu hay sao?
- Chúng ta tới!
Trong tiếng cười hi hi ha ha, chỉ thấy bảy tiểu oa nhi cùng xuất hiện.
Đám tiểu oa nhi vẫn như cũ, chưa trưởng thành, nhưng cũng không có già yếu.
Các nàng không phải sinh linh bình thường trên ý nghĩa, mà là nguyên bảo sinh ra từ vực sâu nguyên thủy, hoàn toàn có thể hấp thu yếu tố Sinh Mệnh, nắm giữ thọ nguyên vô tận.
- A, ngay cả đám tiểu oa nhi cũng tới?
Lâm Lạc từ trên trời đáp xuống, phía sau hắn là Chu Hằng cùng Sở Hạo, ba người bọn họ đã sớm đạt tới Chuẩn Đế, đã chứng đạo trên Đế đảo.
- Hôm nay có lễ lớn hay sao?
Chu Hằng cũng cười nói.
Lục tục ngo ngoe, lại có người xuất hiện, như Tỉnh Hạo Nhiên, Thủy Thanh Sưởng, còn có đám người Vô Nhai Đại Đế, Lăng Thiên Tổ Vương.
Có thể nói, lực lượng Đế cấp lại tề tụ lần nữa.
Lúc này, Lăng Hàn đi ra, sắc mặt ngưng trọng.
Mọi người kinh hãi, với thực lực cường đại của Lăng Hàn hiện tại, còn có chuyện gì có thể quấy nhiễu hắn hay sao?
Chỉ có Hầu ca lộ ra vẻ mặt hưng phấn:
- Nhị đệ, có phải địch nhân mới xuất hiện hay không?
A a a, côn sắt của hắn đã thèm khát chiến đấu lâu rồi.
Lăng Hàn nói:
- Ta cảm ứng được thiên địa biến hóa, mơ hồ làm ta hãi hùng khiếp vía.
Các Đại Đế kinh hãi, phải biết với thực lực của Lăng Hàn bây giờ, hắn tuyệt đối là người mạnh nhất từ trước tới nay, ngay cả hắn cũng sinh ra cảm giác như vây, rốt cuộc phát sinh chuyện gì?
Oanh!
Dường như ứng nghiệm cho lời nói của Lăng Hàn, chỉ thấy giữa thiên địa sinh ra tử khí và hào quang vô tận.
Chuyện này!
Lăng Hàn thả thần thức ra, hắn không ngừng quan sát thiên địa, hắn phát hiện tử khí đang lan tràn khắp thiên địa. (*tử khí: khí màu tím, đại biểu cho cao quý)
Tử khí xuất hiện lúc nào?
Đúng lúc này, chỉ thấy một tỳ nữ vội vã chạy tới, thở hồng hộc.
Các Đại Đế khẩn trương, đột nhiên thấy nàng chạy tới, vẻ mặt đầy hốt hoảng, bọn họ đều cho rằng xảy ra đại sự gì đó, cho nên mọi người lập tức nhìn sang.
Bị nhiều Đại Đế nhìn chằm chằm như thế, tỳ nữ suýt nữa bị hù ch.ết
Còn tốt, dù sao nàng cũng là tỳ nữ Lăng gia, không có khả năng không có chút sức chống cự nào, nàng nói:
- Đại nhân, Hàm phu nhân sinh!
Hàm phu nhân, đương nhiên chính là Trì Mộng Hàm.
Lăng Hàn đầu tiên là sững sờ, sau đó là vui vẻ, Trì Mộng Hàm mang thai đã mấy trăm vạn năm, nhưng nàng vẫn chưa sinh ra, làm cho nàng vội muốn ch.ết.
Bởi vì Chuẩn Đế cũng chỉ có năm trăm vạn năm thọ nguyên, tiểu gia hỏa này ở trong bụng mẫu thân suốt mấy trăm vạn năm, ngay cả Thánh Nhân cũng đã ch.ết vài lần.
Rốt cục sinh!
Hắn vội vàng chạy vào nội viện
Các Đại Đế sững sờ, sau đó cười ha ha, khó trách Lăng Hàn hãi hùng khiếp vía, bởi vì dự cảm con của mình sắp hàng lâm huyết mạch tương liên, khẳng định sẽ có xúc động.
Tử khí là cái quỷ gì thế này?
Nhưng bọn họ không vào nội viện, vậy thì chờ Lăng Hàn trở ra đi.
Lăng Hàn chạy vào nội viện, chỉ thấy Trì Mộng Hàm đang nằm trên giường, trong ngực đang ôm hài nhi nhỏ bé.
- Sinh?
Hắn nhỏ giọng nói.
- Ân, là con gái.
Trì Mộng Hàm nói, sau đó đưa con gái cho Lăng Hàn.
Lăng Hàn cẩn thận tiếp nhận, cho dù hắn làm phụ thân bao nhiêu lần, nhưng có sinh mệnh mới xuất hiện vẫn làm cho hắn vui mừng.
Đây là nữ hài tử vô cùng xinh đẹp, mặc dù vừa mới xuất sinh nhưng đã có thể nhận ra đây là mỹ nhân bại hoại.
- Nữ nhi bảo bối!
Lăng Hàn cười.
Đứa bé không sợ chút nào, cũng cười với Lăng Hàn, còn vươn hai tay béo mập vỗ lên gương mặt của Lăng Hàn, giống như đang sờ mặt của hắn.
Nhưng mà, tay nàng vừa nâng lên, Lăng Hàn khiếp sợ phát hiện, giữa ngón tay của nàng có tử khí lưu chuyển.
Chuyện này…
Thì ra tồn tại làm nội tâm của hắn run sợ chính là đứa bé này!
Xuất sinh đã có thể làm vũ trụ rung chuyển, hạ xuống tử khí, đây là dị tượng kinh khủng cỡ nào.
Chờ chút!
Lăng Hàn nhìn tiểu gia hỏa, đột nhiên hắn sinh ra một loại cảm giác quen thuộc.
Đúng lúc này, hài nhi khóc lớn, bởi vì nàng vẫn muốn bắt lấy gương mặt Lăng Hàn nhưng vẫn không bắt được.
Lăng Hàn chủ động dán mặt tới cho tiểu gia hỏa bắt lấy.
- Khách khách khách.
Tiểu gia hỏa lập tức cười.
- Đặt tên cho nàng đi.
Trì Mộng Hàm ôn nhu nói.
Lăng Hàn xấu hổ, ở phương diện đặt tên, hắn luôn luôn không có năng lực, hắn nghĩ giao nhiệm vụ này cho Trì Mộng Hàm, đột nhiên trong đầu lại thông suốt.
- Gọi là Lăng Tinh Nguyệt.
Lúc hắn vừa nói ra đã sững sờ, vì cái gì hắn lại đặt tên này?
Ách!
Hắn run lên bần bật, cuối cùng đã tỉnh ngộ, vì cái gì tiểu gia hỏa lại cho hắn cảm giác quen thuộc.
Tinh Nguyệt Nữ Đế!
Vị Nữ Đế tuyệt thế này đầu thai thành nữ nhi của hắn?
Không không không, ấn ký linh hồn bị phá diệt, không có khả năng đầu thai.
Lăng Hàn lại tưởng tượng, nghĩ ra một khả năng.
Tinh Nguyệt Nữ Đế đã ch.ết trong nội thiên địa của Lăng Hàn, nhưng nàng quá cường đại, có khả năng một sợi ý chí đã dung nhập vào thân thể của Lăng Hàn, về sau lại thuận thế tiến vào cơ thể Trì Mộng Hàm và sinh ra sinh mệnh mới.
Nếu không phải như thế, trên đời này làm gì có hài tử nằm trong bụng mẹ suốt mấy trăm vạn năm?
Vị Nữ Đế tuyệt thế này sắp tái hiện nhân thế?
Hay là nữ nhi của hắn?
Lăng Hàn nhìn gương mặt bé nhỏ của nữ nhi, khóe miệng lại tươi cười ôn nhu.
Đây là nữ nhi của hắn, hắn sẽ dùng sinh mệnh thủ hộ!
...
Thời gian trôi qua, từng đời tân Đế xuất hiện và hóa đạo, rốt cuộc thiên địa cũng đi lên con đường diệt vong cuối cùng.
Vào thời khắc cuối cùng của điệp kỷ, thiên địa co lại với tốc độ cực cao, giống như khi thiên địa sơ khai nổ mạnh, khi đó tốc độ giãn nở rất kinh khủng.
Từng viên tinh cầu nổ tung, từng mặt trời hủy diệt, vị lực lượng thiên địa tiêu diệt, tất cả sinh mệnh trong vũ trụ diệt vong, thiên địa lui trở về nguyên điểm.
Trong nguyên điểm này, Lăng Hàn cũng thu nhỏ lại như một chiếc nhẫn, hắn không ngừng đối kháng lực lượng thiên địa đè ép.
Cân bằng hoàn mỹ.
Trong nội thiên địa vẫn tỏa ra sinh cơ dạt dào.
Đại Hắc Cẩu, Tiểu Thanh Long, Nữ Hoàng, Hổ Nữu, Trì Mộng Hàm cũng tiến vào nội thiên địa, thoát khỏi thiên địa tuần hoàn lần này.
Nhưng mà, cũng có rất nhiều Đại Đế không vào nội thiên địa.
Bọn họ lựa chọn trở về thiên địa, cũng không muốn sống tới điệp kỷ kế tiếp.
Đối với chuyện này, Lăng Hàn biểu thị tôn trọng, đồng thời không có can thiệp.
Vô số năm qua đi, oanh, đột nhiên thiên địa phát sinh nổ lớn, vô tận vật chất cùng năng lượng dâng vào từ trong nguyên điểm ra bên ngoài, vũ trụ bành trướng cực nhanh, cũng tiến vào hình thức thiên địa sơ khai.
Mới điệp kỷ mới đã đến!
Vô số hạt bành trướng nhanh chóng và hóa thành từng tinh cầu, từng ngôi sao, trong nguyên điểm lại hóa thành hình người.
Bỗng nhiên Lăng Hàn mở mắt.
Hết