Năm người bỏ lại sau lưng những hàng cây , những cảnh vật, một mực thoát thân vào sâu trong Bắc Tùng Sơn Lâm thoát khỏi Phùng Lâm Đoàn Đội sau khoảng một giờ một mặt bỏ chạy ,Năm người dừng lại bên một khoảng đất trống một người hướng về Vấn Thiên nói
“ Ta Trương Ngọc cùng đồng bọn hướng vị thiếu hiệp chân thành cám ơn vì đã giải thoát !”
Khi dừng lại Trương Ngọc làm lễ cúi người . Vấn Thiên Nhìn qua nhóm người chật vật như thế Vấn Thiên chỉ biết lắc đầu tuy không mấy quen thuộc gì với cái nhóm công tử thiếu gia và ít kinh nghiệm lăn lộn trong giang hồ như thế này ,
“ Ta nói mấy người có khờ khạo không vậy hai con ma thú như thế biết bao Săn Giả nhìn chằm chằm vào mà mấy người lại làm thiêu thân “
Vấn Thiên vừa mở khăn mặt ra nhìn về phía nhóm người Trương Ngọc và ba người còn lại đang ngồi dưới đất mắng.
“ Nói ra thì dài dòng lần này vào Bắc Tùng Sơn Lâm có lẽ là lần đâu tiên ta đưa các em trong gia tộc đi rèn luyện “
Người thanh niên buổi sáng gây sự lại tiếp tục cái giọng coi thường không biết trời cao đất dày là gì hướng Vấn Thiên nói .
“ Người làm gì có quyền nói bọn ta ! không phải ngươi cũng bỏ chạy sao có ngon thì lúc đó đứng lại mà đánh với bọn kia đi “
Vấn Thiên nhìn không ưa được người bản tính như thế chỉ tổn hại mình hại cả đồng đội chung quanh nên cũng không khách sáo gì nói lại .
“ Ta nói nếu không cứu các ngươi giờ ngươi có thể ngồi đây nói chuyện với ta sao ?”
Hậm hực nhưng người thanh niên này vẫn không phản bác được những gì Vấn Thiên vừa nói nên im lặng .
Thấy Thế Trương Ngọc hướng nhóm người của mình khuyên nhủ thấy vậy Vấn Thiên lắc đầu đôi khi những người mới bước chân vào chốn nguy hiểm họ mới thấy cuộc sống không như ý muốn họ thế nào .
Trương Ngọc hướng Vấn Thiện những người trong Nhóm gồm Trương Huy người đang mang thương tích nặng nhất cũng là người có giọng nói hống hách lúc nãy nói chuyện với Vấn Thiên, là con trai của một thúc thúc hai người còn lại Là Trương Huyền một thành viên nữ duy nhất của nhóm cũng là em gái của Trương Ngọc ,và một Thành viên còn lại là Trương Chấn là chi thứ gia tộc em trai của người mới bị Phùng Lâm đánh chết , nhìn qua mỗi người lúc này Trường Huyền thì có vẻ mệt mỏi thoát lực còn Trương Chân tinh thần có vẻ không tốt lắm. sau khi ca ca của mình bị Phùng Lâm đánh chết gây nên một sự khó chịu thù hận hiện rõ trên khuôn mặt Trương Chân .
Nhìn nhóm người mất hết tinh thần Vấn Thiên nói
“ Mấy người như thế thì chỉ có nước bỏ mạng tại đây thôi !”
Trường Huyền cất tiếng nhìn Vấn Thiên hỏi
“ xin hỏi huynh tên gì ?”
“bèo nước gặp nhau mỗi người một chí hướng có thể không nên biết tên ! “
Vấn Thiên vẫn không muốn bị làm phiền bởi nhóm người Trương Ngọc nếu tính tổng thể có lẽ họ có thực lúc cũng tương đối nhưng kinh nghiệm cuộc sống quá ít . Không phải ai cũng muốn mang phiền phức lên trên người mình Vấn Thiên cũng vậy lúc này Khương Ngọc bước tới bên Vấn Thiên nói
“ Nói Thật với huynh lần nay chúng ta ra ngoài vì kiếm Long Nhai Thảo theo cung cấp có được nó ngay tại Bắc Tùng Sơn Lâm này nếu huynh có thể trợ giúp chúng ta lấy được đến tay chúng ta nhất định hồi báo!”
Thấy Trương Ngọc ngõ ý muốn nhờ Vấn Thiên trợ giúp tìm kiếm Long Nhai
Thảo Trương Huy hậm hực nói với Trương Ngọc
“ Ngọc Ca cần gì hướng hắn nhờ trợ giúp chúng ta không đủ người sao con nhờ hắn”
Nghe qua đề nghị của Trương Ngọc Vấn Thiên suy nghĩ
“Long Nhai Thảo là chủ dược giải độc của một số vết thương của Ma Thú Ngũ Cấp Minh Giác Lang tuy có phần mạo hiểm nhưng mà không đến nỗi khó , ngoài ra nếu biết cách ứng dụng Long Nhai Thảo vào với một số dược liệu nhất định cũng đem đến hiệu quả khá ổn định về việc tu luyện “
Vấn thiên nhìn Trương Ngọc rồi hướng ánh mắt nhìn Trương Ngọc nói
“ Ta tên Vấn Thiên ! Chuyện Long Nhai Thảo ta sẽ giúp nhưng các người từ giờ đến lúc cầm tới Long Nhai Thảo phải nghe theo lời ta kể cả hắn nếu không ta không chắc các ngươi có thể toàn mạng ra khỏi nói đây “
Vừa nói Vấn Thiên vừa nhìn về phía của Trương Huy đang đứng hậm hực khó chịu vì Trương Ngọc muốn có sự trợ giúp của Vấn Thiên .
Trương Ngọc nghe Vấn Thiên nói thế làm lễ hướng Vấn Thiên cúi người nói
“ Đa tạ Vấn Thiên huynh được vậy chúng tôi mong gì hơn chắc chắc sẽ nghe theo sự sắp xếp “
Như thế Vấn Thiên cùng nhóm người Trương Ngọc rời đi khỏi tiến vào sâu hơn trong rừng trên đường Trương Huy mặt mày nhăn nhó ra vẻ không hài lòng còn riêng Trương Ngọc một mặt hướng Vấn Thiên kể rõ tình hình .
Đoạn đường này Vấn Thiên cũng biết được Trương Ngọc là người Trương Gia của Thành Vân Môn cách Hoàng Minh Thành cũng khá xa lúc này Vấn Thiên thầm thấy may mắn cho nhóm người này rời nhà tới tận đây mới biết được nguy hiểm thì việc này có thế nói tiền vô cổ nhân hậu vô lai giả .
Việc kiếm Long Nhai Thảo chủ yếu do cách đây khoảng nữa năm phụ thân Trương Ngọc bị người ra tay đánh lén nên trúng phải một môn độc công làm cho tình trạng ngày càng tệ đến trước đây tầm một tháng thì hôn mê bất tỉnh làm cho Trương Ngọc và Trương Huyên vô cùng lo lắng,nên qua tìm hiểu của hai người Dược Sư trong tộc cho hay cần phải có Long Nhai Thảo mới điều chế được thuốc giải mà hầu như Long Nhai Thảo chỉ có ở Bắc Tùng Sơn Lâm nên Trương Ngọc và Trương Huyền sau khi nghe được gọi huynh đệ Trương Chấn cùng đi lúc đó Trương Huy cũng muốn giúp nên tham gia vào cùng .
“ Vấn Thiên đây là những nơi thường có Long Nhai Thảo dựa theo tình báo của gia tộc ta lấy tới được địa đồ huynh có thể xem qua “
Trương Ngọc đưa ra một tấm bản đồ của Bắc Tùng Sơn Lâm đưa cho Vấn Thiên xem trên đó đánh dấu một số địa điểm ở sâu trong rừng . Nhìn vào bên trên bản đồ Vấn Thiên nghĩ
“ Bản đồ địa điểm Long Nhai Thảo cũng có nhìn sao chuyện này đơn giản một cách lạ kỳ có bản đồ lại đánh dấu nơi có Long Nhai Thảo tại sao bên Tình báo kia lại không trực tiếp đi lấy lại để cho Trương Ngọc lấy được bản đồ rồi tự mình dẫn người đi đến chuyện này có khuất tất “
Sau khi nhìn bản đồ Vấn Thiên hỏi Trương Ngọc
“ Bản đồ này làm sao có được ?”
Nghe Vấn Thiên hỏi Trương Ngọc cũng thật tình kẻ lại chuyện mình có được địa đồ này
“ Hôm đó sau khi nghe được đối thoại giữa Dược Sư và mẹ ta nên ta tìm đến bên gia tộc tình báo thì nhận được bản đồ này? Bản đồ này không đúng à ?”
“ Ta nói không phải là bản đồ nó đúng hay không nhưng ngươi phải biết là bất cứ những nơi có được những dược vật quý hiếm đều có Ma Thú Cao Giai canh giữ huống chi muốn lấy Long Nhai Thảo làm chủ dược ít nhất phải là cây trên 300 năm ngươi nghĩ cứ ra bắt một cây Long Nhai Thảo là về làm chủ dược giải độc được sao?”
Nghe thế Trương Ngọc xám mặt không nghĩ đến còn có Ma Thú Cao Giai canh giữ nhưng đã đến nơi này rồi không lẽ phải quay về nên mặt cũng hiện lên phần lo lắng hơn
“ Điều này ta phải làm sao bây giờ đã đến đây chưa kiếm được Long Nhai Thảo ta không cam lòng quay về không biết Vấn Thiên huynh có thể giúp đỡ !”
Ánh mắt đầy lo lắng những giọt mồ hôi chảy trên trán của mình Trương Ngọc lo lắng nhìn Vấn Thiên mong được sự giúp đỡ thật lòng , từ ánh mắt và cử chỉ tiếp xúc với Trương Ngọc , Vấn Thiên thấy được sự non nớt của sự hạn chế về kiến thức phiêu bạc lăn lộn ngoài giang hồ của Trương Ngọc nhưng cũng bội phục phần nào về tính hiếu thảo của người này đối với Phụ thân mình .
Thấy Trương Ngọc như thế Vấn Thiên cũng không muốn từ chối dù sao cũng chưa biết được là Ma Thú nào sẽ canh giữ Long Nhai Thảo nên nói
“ Xem tình hình ra sao nếu thật sự Ma Thú Cao Giai canh giữ Long Nhai Thảo lúc đó tùy theo tình hình mà nên từ bỏ hay không “
Tuy nói chuyện với Trương Ngọc nhưng Vấn Thiên vẫn để ý mọi hành động của ba người tuy nói chỉ một ý nghĩ thoáng qua nhưng Vấn Thiên cảm nhận được sát ý của Trương Huy nhìn về Vấn Thiên . khẽ mỉm cười Vấn Thiên vẫn làm như mình không biết gì nói với những người còn lại
“Theo lộ tuyến của địa đồ thì có thể khoảng năm ngày nữa mới đến địa điểm của Long Nhai Thảo mọi người đêm nay nghĩ ngơi lấy lại sức “
Nghe Vấn Thiên nói thế Trương Huyên cùng Trương Chấn nhóm lữa lôi ra một ít lương khô trong hành lý mang theo bên người còn Vấn Thiên ngồi đó nhập định Thấy Vấn Thiên ngồi xuống nhập định trong giây lát Trương Huyền hỏi Trương Ngọc cùng Trương Chấn
“ người đó có tin được không em không thể nhìn thấy tu vi người đó ?”
“ta cũng không biết nhưng có lẽ tin được dù gì hắn cũng cứu chúng ta một mạng “ Trương Chấn trả lời
Nhìn về phía Vấn Thiên đang nhập định ngồi cách đó Trương Ngọc lắc đầu quay về Trương Huyền nói
“ không biết được có lẽ tu vi hơn hẳn ta .Người kia một chưởng có thể làm tên Phùng Lâm lui đi vài mét chắc cũng là Thiên Huyền”
Trương Huyền giật mình thốt lên
“ Hắng còn trẻ như thế là Thiên Huyên cường giả em chưa thấy người nào như thế trong gia tộc mình cũng không có “
Lúc này Trương Huy mới chen vào giọng nói có phần ghen ghét nói
“ Hư bất quá ta không tin có thể nói hắn mang pháp bảo gì đó có thể đánh lén người kia cho chúng ta chạy thoát nếu không phải chúng ta tiêu hao chân khí đánh hai con ma thú bằng người kia đánh lại chúng ta sao “
Bất quá cả bốn người đều nhìn về Vấn Thiên lời nói của Trương Huy có phần đúng vì nhìn Vấn Thiên còn khá trẻ .
Tuy Trương Huy có phần đúng là Vấn Thiên mang nhẫn hư hóa tu vi nhưng bốn người không ai nghĩ Vấn Thiên chỉ mới bảy tuổi vì nhìn bên ngoài do thiên đia linh khí bồi bổ với sức ăn kinh người của mình ngoại hình của Vấn Thiên cao lớn hơn một chút nhưng ngươi mặt thì vẫn còn rất trẻ tuổi nên họ nhận định Vấn Thiên cùng trạc tuổi nhưng tu vi cao hơn mình.