Lý Mạc Sầu tuy rằng từ nhỏ ở trong cổ mộ lớn lên, thế nhưng cũng không biết về cơ quan then chốt trong cổ mộ là bao nhiêu, nàng cùng với đệ tử của nàng là Hồng Lăng Ba ở bên trong cổ mộ đi tới đi lui nữa ngày mới có thể mở được ba cánh cửa đá. Việc này cũng là tốn không ít công sức của nàng.
Lý Mạc Sầu năm đó li khai rời đi cổ mộ, nàng đem tất cả mọi chuyện liên quan tới cổ mộ đều chặt đứt không liên hệ tới chính nàng nữa. Còn đối với Tiểu Long nữ và sư phụ của chính mình nàng cũng không có bao nhiêu tình cảm. Trong lòng nàng chỉ có đố kị ghen ghét, nàng đố kị Tiểu Long nữ tuy là nhị đệ tử của sư phụ nhưng lại được sư phụ chân truyền, còn nàng thân là sư tỷ lại chẳng được ưu ái như vậy.
Đi tới đi lui trong cổ mộ thế này nàng thật không có chút kiên nhẫn, liền cao giọng kêu lên:
" Sư muội, sư muội "
Thế nhưng cũng chẳng có tiếng ai hồi đáp lại nàng mà chỉ là thanh âm của chính nàng vọng từ vách đá vọng lại.
Vài năm trở lại đây, Lý Mạc Sầu đi lại trên giang hồ, số người chết trên tay nàng cũng không phải là ít, kẻ thù cũng càng ngày càng nhiều, trong đó cũng có một số ít danh môn chính phái trong chốn võ lâm. Lý Mạc Sầu mặc dù võ công cũng thuộc loại tốt lắm, nhưng nàng đánh không lại kẻ thù của nàng, nếu tất cả bọn họ liên thủ chắc rằng nàng còn chưa kịp đánh đấm gì đã bị bọn họ gϊếŧ chết. Vậy nên lần này nàng đến là muốn lấy võ học tối cao của phái Cổ mộ, Ngọc nữ tâm kinh.
" Sư phụ, ở đây lớn như vậy, sư thúc có nghe được không chứ? "
Lý Mạc Sầu lớn tiếng trách cứ:
" Không cần ngươi nói "
Nàng đưa ánh mắt nhìn khắp xung quanh thạch thất, một tay lại để trên tường đá mà nhẹ nhàng xoa, thử tới thử lui rốt cuộc cũng đụng tới cơ quan mở ra cửa thạch thất.
" Sư phụ, ở đây" Hồng Lăng Ba đưa tay xoay một hòn đá có hình thù kì dị.
Lý Mạc Sầu vận dụng nội lực chuyển tới hòn đá, lúc này Tiểu Long nữ và Trình Dương y phục còn chưa chỉnh tề đang ngồi ở thạch thất chính giữa, hai người đều đang tự chỉnh trang y phục của mình, Lý Mạc Sầu châm chọc cười:
" Sư muội, nguyên lai ngươi…. Ha ha ha ~~~" nàng đắc ý cười to, sư phụ đối với nàng bất công, đối với Tiểu Long nữ là muôn phần vừa ý, này thật là sư phụ của nàng nhìn nhầm rồi.
Trình Dương đương nhiên nghe ra được ý tứ của Lý Mạc Sầu, nàng là không cho phép bất cứ kẻ nào vũ nhục Tiểu Long nữ, lại nhìn thấy người đến là một thân y phục đạo cô, lại còn xưng hô với Tiểu Long nữ là sư muội, những chi tiết này càng cho nàng nắm chắc hơn người tới không ai khác chính là sư tỷ của Tiểu Long nữ – xích luyện tiên tử Lý Mạc Sầu. Mà Trình Dương nhận thấy Lý Mạc Sầu cũng thật tốt nhìn, tuy là thua Tiểu Long nữ thanh lệ thoát tục, nhưng cũng có thể xem là một đại mỹ nhân:
" Lý Mạc Sầu, ngươi …"
Nàng thật không ngờ tới, nhanh như vậy, Lý Mạc Sầu đến rồi, tại cổ mộ là không phân biệt được ngày hay đêm, cho dù nàng biết rõ tương lai xảy ra chuyện gì đi nữa nhưng cũng không đem thời gian xác định chuẩn xác được. Mà tại cổ mộ – nơi mà ngày cũng như đêm thế này, chẳng gì khác biệt thì nàng cho dù là thánh cũng chẳng biết đường mà lần.
Tiểu Long nữ tuy rằng không vui nhưng cũng không biểu lộ một chút cảm xúc đáp:
"Sư tỷ."
Lý Mạc Sầu khóe miệng nhếch lên, trên khuôn mặt xuất hiện một nụ cười đầy châm chọc đi tới bên cạnh Tiểu Long nữ:
" Sư muội, chúng ta dù sao cũng là đồng môn sư tỷ muội, ngươi giao ra Ngọc nữ tâm kinh, ta không cùng ngươi gây chuyện"
Mà gian thạch thất này là ghi chép ngoại công của Ngọc nữ tâm kinh, Tiểu Long nữ không muốn Lý Mạc Sầu biết nên nói:
" Sư tỷ, ngươi đi theo ta"
Nàng liền mang theo Lý Mạc Sầu tại cổ mộ bước đi, Lý Mạc Sầu lúc đầu thành thành thật thật bước theo Tiểu Long nữ, nhưng dù sao cũng là từ nhỏ lớn lên tại cổ mộ. Tiểu Long nữ muốn dụ dỗ Lý Mạc Sầu đi vòng vòng kéo dài thời gian quả thật không phải chuyện dễ dàng:
" Sư muội, Ngọc nữ tâm kinh là để ở đâu?" Lý Mạc Sầu lời này nói ra là do nàng kiên nhẫn không được nữa rồi, nàng bị Tiểu Long nữ dẫn đến thạch thất để quan tài đá của người trong phái Cổ mộ.
Tiểu Long nữ quay đầu nói:
" Sư tỷ, chỉ cần ngươi cả đời đều sống trong cổ mộ không bước chân ra ngoài, Ngọc nữ tâm kinh ta có thể đưa cho ngươi "
Lý Mạc Sầu nổi giận, cầm lấy phất trần hướng Tiểu Long nữ đánh tới, Lý Mạc Sầu phất trần xoay một vòng, quấn lấy cổ tay áo của Tiểu Long nữ, lại tăng thêm một tầng sức mạnh, phất trần của Lý Mạc Sầu là để gϊếŧ người, huống chi là một cái tay áo, làm sao có thể chịu nổi lực đạo của nó chứ, trong chốc lát, ống tay áo của Tiểu Long nữ biến thành hai đoạn.
Mà trong lúc ống tay áo rách làm đôi, Tiểu Long nữ cũng nhanh chóng dùng một phần của nó quấn quanh phất trần của Lý Mạc Sầu, Tiểu Long nữ chiêu này là thần kỳ không thôi, vận dụng cực kì tinh tế khiến Lý Mạc Sầu không kịp trở tay. Lý Mạc Sầu buông ra phất trần, chuyển sang tay khác mà vận dụng:
" Sư muội, đừng quên ta là sư tỷ của ngươi. "
Trình Dương đứng một bên nhìn hai người đánh nhau trong lòng lo lắng không thôi, ánh nhìn phản chiếu về phía Hồng Lăng Ba, mặt nàng nhăn lại, nàng muốn thử xem có thể giải quyết cái người phiền phức này hay không?
Trình Dương nhanh chóng thi triển khinh công đi đến sau lưng Hồng Lăng Ba, trong lúc Hồng Lăng Ba còn đang chăm chú theo dõi trận đấu thì đã bị nàng chế trụ huyệt đạo.
Hồng Lăng Ba ánh mắt cứ chuyển động liên tục nhưng cơ thể là không thể động đậy
Trình Dương lấy thanh kiếm trong tay Hồng Lăng Ba rồi quay sang Tiểu Long nữ kêu to: " Long nhi " Sau đó nàng quăng kiếm hướng về phía Tiểu Long nữ.
Công phu của Tiểu Long nữ vốn là không so kém Lý Mạc Sầu là bao nhiêu, gần đây nàng lại còn cùng Trình Dương tu luyện võ công phái Toàn Chân cùng Ngọc nữ tâm kinh, công lực cũng tăng lên rất nhiều. Tại lần này đấu một trận cùng nhau, Lý Mạc Sầu là chiếm không được một chút thuận lợi nào. Hiện tại Tiểu Long nữ dùng tới chiêu thức của Ngọc nữ tâm kinh, Lý Mạc Sầu một chiêu cũng không thể nào đỡ nổi.
Trình Dương nhìn thấy Tiểu Long nữ chiếm thế thượng phong:
" Ha ha, Lý Mạc Sầu, ngươi đánh không lại Long nhi đâu "
Lý Mạc Sầu càng đánh càng cật lực, này trận đấu dây dưa thật càng làm nàng mệt mỏi, mà kết quả thua trận là điều không thể nghi ngờ. Đưa tay thu lại song chưởng, thi triển khinh công tránh thoát đòn tấn công của Tiểu Long nữ:
" Sư muội "
Này thanh âm đại diện cho Lý Mạc Sầu muốn dừng trận đấu lại, Tiểu Long nữ cũng không ngu ngốc đến nỗi không hiểu ý tứ của Lý Mạc Sầu, nàng dừng lại mũi kiếm cùng đòn tấn công.
Lý Mạc Sầu nhìn thấy Tiểu Long nữ thu chiêu liền ngược lại tấn công về phía Trình Dương. Trình Dương nhìn thấy Lý Mạc Sầu phi thân hướng chính mình đánh tới liền thoái lui hai bước rồi ôm lấy Hồng Lăng Ba đẩy về phía Lý Mạc Sầu.
Lý Mạc Sầu tách ra khỏi Hồng Lăng Ba, tiếp tục hướng Trình Dương đánh tới.
Trình Dương thối lui rốt cuộc tới bên cạnh tường đá, không còn đường lui, Lý Mạc Sầu cười lạnh nói:
" Cho ngươi nếm thử xích luyện thần chưởng "
Trình Dương cũng học tập võ công phái Cổ mộ, xích luyện thần chưởng nàng cũng từng luyện qua, chiêu số cũng có thể nói là nắm rõ, thêm vào đó có Lý Mạc Sầu nhắc nhở, vừa thấy Lý Mạc Sầu ra chiêu đánh tới liền tránh thoát chưởng pháp của Lý Mạc Sầu, xoay người phi thân tới phía sau của Lý Mạc Sầu.
Tiểu Long nữ lúc này cũng đã bay tới phía sau của Lý Mạc Sầu, nàng bước tới gần điểm trụ huyệt đạo của Lý Mạc Sầu
"Sư muội, ngươi..."
" Sư tỷ, ngươi nhìn thấy không, nơi đây có năm cái quan tài? " Tiểu Long nữ bước tới đối diện Lý Mạc Sầu
" Ở đây là để thi thể của Tôn bà bà, tổ sư bà bà cùng sư phụ cũng ở trong đó mà bên cạnh còn 2 cái là ta và ngươi "
Lý Mạc Sầu bị Tiểu Long nữ điểm huyệt, toàn thân cứng ngắc không thể nhúc nhích nhưng nàng vẫn có thể nói chuyện, nàng ai oán nói:
" Nguyên lại thi thể của sư phụ là để ở đây. "
Tiểu Long nữ tiếp tục nói:
" Sư tỷ, ngươi đã trở về, như vậy thì cứ ở lại đây cùng ta đi, không cần phải đi đâu nữa "
Nói xong nhìn Trình Dương: "Đi theo ta."
Lý Mạc Sầu không hiểu rõ Tiểu Long nữ đang nghĩ gì trong đầu, càng không hiểu nàng nói như vậy là ý tứ gì:
" Sư muội, sư muội "
Thế nhưng dù Lý Mạc Sầu có kêu lớn tiếng như thế nào cũng không có câu trả lời từ phía Tiểu Long nữ
Tiểu Long nữ dẫn Trình Dương đi về phía cửa cổ mộ:
" Ngươi nhìn xem "
Nàng chỉ vào một khối đá hình vuông ngay bên cạnh cửa đá:
" Đây là đá đoạn long, ngươi kéo nó xuống "
Trình Dương nghe tới đây đã biết Tiểu Long nữ muốn làm gì, nàng là muốn đem nhốt Lý Mạc Sầu ở trong cổ mộ:
" Long nhi, vậy ngươi… "
Trình Dương không biết Tiểu Long nữ có trở lại cổ mộ hay không, nếu đem đá đoạn long kéo xuống thì cổ mộ không thể tiến vào cũng đồng nghĩa người trong đó không thể đi ra.
" Chờ ta đi vào, ngươi đem đá đoạn long kéo xuống "
"Long nhi, đá đoạn long, kỳ thực..."
Trình Dương muốn nói cho Tiểu Long nữ biết rằng dù có buông đá đoạn long xuống cũng có cách khác ra vào cổ mộ chứ không phải là không thể. Bên trong chiếc quan tài bên phải còn có cửa ra cổ mộ, nhưng chưa chờ cho Trình Dương nói hết ý kiến của mình thì Tiểu Long nữ đã nói:
" Dương, lấy công phu hiện tại của ngươi, rời đi cổ mộ, cùng không ai có thể ức hϊếp ngươi. "
"Long nhi..."
Nói xong lời ấy Tiểu Long nữ cũng không nhìn Trình Dương chút nào, tiêu sái quay đầu đi vào trong cổ mộ, sau khi đã đi vào trong, nàng đưa lưng về phía Trình Dương nói:
" Kéo xuống đá đoạn long "
Trình Dương dùng hết cả người sức lực kéo đá đoạn long xuống, nàng nhìn của đá từ từ hạ xuống chậm rãi che kín cổ mộ, xung quanh cũng vì sức ép quá lớn này mà bụi bặm cũng tung lên mù mịt.
Lúc này Trình Dương đứng bên ngoài nhìn đá đoạn long từ từ hạ xuống, nàng bây giờ nếu không trở vào thì vĩnh viễn không thể nhìn thấy Tiểu Long nữ nữa, không, nàng không muốn như vậy, không chút nghĩ ngợi chút nào nữa, Trình Dương xoay người chạy vào bên trong cổ mộ.
Cửa đá rơi xuống đất, trọng lực mạnh mẽ đập vào nền đất tạo nên một tiếng vang thật lớn.
" Long nhi, ta không đi… "
Tiểu Long nữ nghe được thanh âm của Trình Dương không chút do dự xoay người trở lại, trong nháy mắt, dường như là mấy thế kỉ dài đằng đẳng trôi qua, nàng nhìn chăm chăm về phía Trình Dương.
Lúc này khuôn mặt Trình Dương là đang mỉm cười, mà sao tựa như hư ảo, nữa thật, nữa như rất xa. Trình Dương đứng ngốc tại trước mặt nàng cười, nàng cũng đứng im bất động nhìn về phía Trình Dương, nàng sợ, nàng sợ chỉ cần nàng động đậy, thân ảnh của Trình Dương sẽ như bọt nước tiêu thất, biến mất, nàng sợ chỉ còn mình nàng mà thôi.
Trình Dương nhìn thấy Tiểu Long nữ cứ nhìn nàng mà không nói gì nên lên tiếng nói thêm một lần nữa:
" Long nhi, ta không đi … "
Thanh âm của Trình Dương như văng vẳng bên tai của Tiểu Long nữ, nhẹ nhàng phiêu lãng.
Trình Dương lẵng lặng đi tới bên người của Tiểu Long nữ nhẹ nhàng cầm tay của nàng đặt lên ngực mình, tay của Tiểu Long nữ mềm mại mang thêm chút băng lãnh lạnh lẽo thấm vào trong thâm tâm Trình Dương:
" Long nhi "
Trình Dương cảm giác tay nàng bị nắm, Tiểu Long nữ nắm tay nàng, bất ngờ, không tin, là Tiểu Long nữ đang nắm lấy tay nàng. Trình Dương mừng rỡ ngẩng đầu nhìn về phía Tiểu Long nữ, ánh mắt nàng nhìn thấy một điều còn làm nàng bất ngờ hơn, mắt Tiểu Long nữ đỏ, nàng có nhìn nhầm không, hay nàng đang mơ…
" Dương, ngươi trở vào làm gì, cổ mộ không có lương thực với nước, không thể kiên trì được vài ngày, ngươi trở vào làm gì "
Trình Dương lắc đầu:
" Nói cho cùng ta cũng không biết đi nơi nào, còn không bẳng ta theo Long nhi, huống chi cổ mộ còn một lối ra khác "
" Lối ra khác? "
Trình Dương gật đầu, Tiểu Long nữ buông tay Trình Dương ra:
"Ta chưa bao giờ biết cổ mộ còn có một … lối ra khác, thế nhưng ta thấy ngươi cũng không biết sử dụng cơ quan mở cửa trong cổ mộ, vậy sao ngươi biết "
Có chút không hiểu cảm giác mất mát, thì ra là Trình Dương biết một lối ra khác, vậy…
" Ta cũng không biết nói như thế nào."
" Đã như vậy, quên đi. "
Tiểu Long nữ xoay người, đi đến thạch thất nơi Lý Mạc Sầu đang ở.
Lý Mạc Sầu cùng Hồng Lăng Ba còn đang đứng yên tại chỗ này, Tiểu Long nữ đi đến bên người của Lý Mạc Sầu:
" Sư tỷ, ngươi chắc hẳn biết đá đoạn long nếu hạ xuống thì sẽ xảy ra chuyện gì chứ"
Lý Mạc Sầu mở to mắt nhìn thẳng vào Tiểu Long nữ, đá đoạn long dùng để che kín lối vào duy nhất của cổ mộ, nếu đem nó hạ xuống chẳng khác nào phong kín cổ mộ, nội bất xuất ngoại bất nhập không thể ra vào cổ mộ được nữa.
" Sư phụ đã chuẩn bị quan tài đá cho ngươi, sở dĩ… "
Tiểu Long nữ giải huyệt đạo cho Lý Mạc Sầu. Lý Mạc Sầu dường như vẫn còn chưa tin những gì Tiểu Long nữ nói mà giương ánh nhìn hồ nghi về phía nàng. Khuôn mặt Tiểu Long nữ vẫn không chút biểu hiện gì cả.
Lý Mạc Sầu nắm tay lại, tạo thành song quyền, sau đó vẻ mặt vẫn đăm chiêu nghi ngờ được thay thế bằng một khuôn mặt phẫn hận bất mãn
" Vậy tại sao ngươi còn trở lại, ngươi gạt ta "
" Ta đây cả đời là ở tại cổ mộ "
Lý Mạc Sầu không có hoài nghi những lời nói của Tiểu Long nữ, mới vừa rồi mặt đất cùng tường đá rung động đều chứng minh cho việc đoạn long thạch đã được hạ xuống. Tiểu Long nữ cả đời ở trong cổ mộ, đó không phải giả.
Nhưng Lý Mạc Sầu không cam lòng, nàng thế nào cả đời ở trong cổ mộ âm u không chút ánh sáng này cơ chứ, nhưng không cam lòng thì sao, nàng không thể làm được gì, ngoài cửa là đoạn long thạch nặng nghìn cân, dù nàng có bản lãnh thông thiên cũng không thể nào đánh vỡ nó được. Mà không đánh vỡ nó thì làm sao ra ngoài được, cũng phải ở trong cổ mộ cả đời thôi.
Lý Mạc Sầu trong ngực không vui tý nào, nàng thực sự không ngờ, không ngờ nàng lại có kết quả như thế này, nữa đời tung hoành giang hồ, cừu gia đầy rẫy vậy mà nàng không chết, cuối cùng lại táng thân nơi cổ mộ âm u.
" Dương, ta với ngươi ngủ cùng một quan tài đá, còn một … cái khác để cho sư tỷ"
Trình Dương gật đầu không nói, ở đây còn hai chiếc quan tài đó, mà một trong số đó có chứa cơ quan mở ra lối ra cổ mộ, nhưng nàng cũng không biết là cái nào, tùy tiện chọn thôi, dù sao cùng không thể làm cho Lý Mạc Sầu biết được, nàng cũng không muốn đảm nhiệm chức vụ tìm đường ra ngoài, sao cũng được. Hiện giờ nàng chỉ muốn cùng Tiểu Long nữ, ở bên cạnh Tiểu Long nữ.
Trình Dương cùng Tiểu Long nữ ngủ một ngày một đêm, lúc tỉnh dậy quả nhiên nhận thấy trong quan tài có lưu lại chữ viết, nhưng Tiểu Long nữ không hề nói gì,Tiểu Long nữ không nói nàng càng không hỏi, chỉ an tĩnh bồi Tiểu Long nữ ngủ.
Bên trong quan tài đá không còn nghe được tý thanh âm nào khác ngoài thanh âm hô hấp của hai người
" Dương, một… lối ra khác có phải hay không được ghi chép trên quan tài "
" Ừ, Long nhi, ngươi không muốn ra ngoài, chúng ta cũng không cần nhìn nó, huống chi Lý Mạc Sầu còn bên ngoài "
Tiểu Long nữ nhàn nhạt lên tiếng:
" Ừ, Dương, ngươi thế nào biết trong quan tài có ghi chép liên quan tới lối ra khác của cổ mộ "
Bên trong quan tài một mảnh đen kịt, Trình Dương tuy rằng không nhìn thấy Tiểu Long nữ, nhưng nàng cảm nhận được, đem đầu chuyển về hướng Tiểu Long nữ:
" Long nhi, ngươi nghe qua khái niệm xuyên không chưa? "
" Xuyên không, là cái gì????"
" Xuyên không là xuyên từ một nơi khác đến nơi này, đại khái là thật lâu sau này, khoảng chừng hơn một nghìn năm, chắc vậy, ta sinh sống tại nơi đó "
Tiểu Long nữ không phải hiểu lắm: "Ta không hiểu."
Trình Dương lắc đầu khinh bỉ chính mình, nàng ngu ngốc, cái loại chuyện xuyên qua thời gian thế này nàng thế nào cùng một người sống ở cổ đại phân tích chứ, đến ngay cả thế kỉ 21 là một thế kỉ mà khoa học kỹ thuật phát triển vượt bậc cũng chưa có lời giải thích cơ mà:
" Giống như thế này, hiện tại là giờ sửu, ta là ở trước giờ sửu, như vậy, Long nhi, ngươi hiểu không? Chỉ là khoảng cách thời gian mà thôi chứ chẳng có gì "
Trình Dương giải thích cho Tiểu Long nữ, Tiểu Long nữ như có chút hiểu lại như có chút gì đó mơ hồ không nắm bắt được. Xuyên qua thời gian, cái chuyện phi thường này, nếu xảy ra ở cổ đại, mấy ai có thể hiểu có thể giải thích được nó là như thế nào kia chứ.