Chắc là do lần này Trình Dương mất tích quá lâu làm cho Tiểu Long nữ sản sinh bóng ma, nàng càng ỷ lại hơn vào Trình Dương, càng muốn ngày ngày có thể thấy Trình Dương hơn, mặc kệ với người ngoài băng lãnh thế nào, Tiểu Long nữ giờ đây như một nữ nhân e thẹn muốn người yêu luôn luôn bên cạnh chăm sóc nàng.
Trong khoảng thời gian Tiểu Long nữ dưỡng thương, nàng không cho Trình Dương rời khỏi tầm mắt nàng, dù là có đang ngủ nàng cũng phải nắm chặt tay Trình Dương mà ngủ, Trình Dương cực kỳ yêu thương Tiểu Long nữ, tất cả đều làm theo ý nàng không nói một lời, ánh mắt ôn nhu triều mến.
Quách Phù bất mãn lãm nhảm vài câu, nhưng cũng không được gì, Trình Dương không thèm để ý coi như nàng ta không tồn tại.
Tiểu Long nữ hồi phục như cũ, Trình Dương và Tiểu Long nữ ở trong thành Tương Dương nửa tháng rồi cùng nhau chào từ biệt Quách Tĩnh Hoàng Dung mà đi. Quách Tĩnh có ý muốn giữ nàng lại, nói mãi nhưng cũng không có làm thay đổi ý định của nàng.
Trình Dương dự định là sẽ trở lại thâm cốc thăm thần điêu, dù gì nàng cũng đã hứa với nó sau khi tìm thấy Tiểu Long nữ sẽ trở lại học võ đàng hoàng, sau đó thì hai người các nàng sẽ trở lại Cổ mộ, sống cuộc đời tiêu dao khoái hoạt.
Trình Dương sợ thân thể Tiểu Long nữ nội thương vừa khỏi, nếu bôn ba đường xa thì cơ thể không chịu nổi, bởi vậy nên đáng lẽ chỉ cần một ngày một đêm là tới nơi thì Trình Dương lại dùng tới năm bảy ngày mới tới trấn nhỏ gần thành Tương Dương.
Trình Dương nhìn sắc trời cũng đã tối, nàng không muốn Tiểu Long nữ mệt nên không cho Tiểu Long nữ đi tiếp, hai người các nàng ở trong trấn tìm một nhà trọ tương đối yên tĩnh mà thuê phòng tạm nghỉ.
Ở trong nhà trọ, sau khi dùng cơm, các nàng nghe mấy người trong giang hồ ngồi gần đó đang bàn luận chuyện gì đó, loáng thoáng nghe được tên của Lý Mạc Sầu, Trình Dương vô tình nhìn thấy Tiểu Long nữ nhíu mày, tỉ mỉ lắng nghe:
" Long nhi, ăn no rồi thì chúng ta lên lầu thôi. "
Sáng sớm hôm sau, Trình Dương dẫn Tiểu Long nữ đi vào trong sơn cốc, hai người các nàng đi vào khu rừng, bước đi càng đi càng chậm, lâu lâu dừng lại nghỉ chân một chút mới đi tiếp vậy nên hai người các nàng đi gần một ngày trời mới đến sơn động của thần điêu.
" Ở đây thật yên tĩnh. " Tiểu Long nữ đưa mắt nhìn một vòng rồi nói.
Thần điêu nhìn thấy Trình Dương thì có chút hưng phấn, vui vẻ, liên tục vỗ cánh kêu to " ngao ngao", Trình Dương chịu không được thần điêu ồn ào như vậy nên la lớn:
" Đừng ồn nữa. "
Thần điêu không nhìn Trình Dương mà chạy nhanh đến bên cạnh Tiểu Long nữ, kêu " ngao ngao" hướng nàng làm nũng, Trình Dương đen mặt, không muốn sống, Tiểu Long nữ là của nàng mà.
" Long nhi, không cần để ý nó, chúng ta vào trong sơn động. "
Trình Dương nắm lấy tay Tiểu Long nữ, nàng dự định ở đây một vài ngày bầu bạn cùng thần điêu.
Thần điêu sau khi thấy Trình Dương và Tiểu Long nữ thì không còn bình tĩnh như trước, nó hay vỗ cánh đi tới đi lui trước mặt hai người các nàng, thỉnh thoảng còn kêu to " ngao ngao " vài tiếng. Tiểu Long nữ lẳng lặng dựa vào trong lòng Trình Dương, ngón tay vuốt v e vết chai trên tay Trình Dương:
" Nó làm sao vậy? "
" Làm nũng thôi. "
Trình Dương còn rất bực mình, con đại điêu này không phải là " Điêu huynh" sao, làm sao lại biến thành " Điêu muội" vậy chứ, không lẽ Kim Dung lầm giới tính của nó. Nhưng dù sao truyện cũng không phải nàng viết, về tình về lý thì nàng cũng không có cách nào trách được, nàng cũng không rõ nội dung truyện hiện tại đã đi vào giai đoạn nào.
Tiểu Long nữ và Dương Quá chia lìa mười sáu năm, vậy là các nàng sẽ gặp bất trắc phải chia lìa sao, đây là chuyện Trình Dương lo sợ nhất. Tình hoa, kịch độc vân vân, nàng nhất định tránh thật xa, ẩn cư tị thế tránh người là quyết định tốt nhất. Bất giác Trình Dương ôm chằm chằm lấy Tiểu Long nữ, mặt chôn chặt trong cổ nàng đây là phương pháp duy nhất làm cho nàng trấn an chính mình.
" Làm sao vậy? "
" Không có việc gì, được rồi dạy ngươi một loại công phu. "
Tiểu Long nữ muốn cười nhưng không dám cười, tựa tiếu phi tiếu nhìn Trình Dương, Trình Dương dạy nàng võ công, có nên tin hay không. Trình Dương bị nhìn chằm chằm có vài phần không được tự nhiên, nàng nhặt một nhánh cây đưa cho Tiểu Long nữ:
" Một tay vẽ hình tròn, một tay vẽ hình vuông thử xem. "
Tiểu Long nữ dựa theo lời Trình Dương nói mà làm theo, Trình Dương thấy nàng có thể vô cùng đơn giản làm được, nàng liền nhặt một nhánh cây vẽ thử, nhưng tới trong tay nàng vẽ ra thì không ra tròn cũng chẳng ra vuông, nàng ném nhánh cây:
" Sau này ngươi có thể một mình sử dụng ngọc nữ tố tâm kiếm pháp, một tay sử dụng kiếm pháp phái cổ mộ, một tay sử dụng kiếm pháp phái Toàn Chân."
" Làm sao ngươi nghĩ ra được? "
Trình Dương nói một tiếng đầy vẻ không vui:
" Dựa theo Chu Bá Thông mà học. "
Ở trong sơn cốc được hai ngày Tiểu Long nữ liền đòi đi, đây cũng là bởi vì nàng ở trong nhà trọ nghe được tin đồn về Lý Mạc Sầu, Lý Mạc Sầu đem Tuyệt Tình cốc gây sự tới long trời lở đất, mà nguyên do lại chỉ vì một nữ tử, nghe nói nữ tử này trúng độc hoa tình, không còn sống được bao lâu.
" Long nhi, ngươi lo lắng….. lo cho Lý Mạc Sầu phải không? "
" Nàng dù sao cũng là sư tỷ của ta."
Trình Dương hít sâu một hơi, miễn cưỡng cười:
" Chúng ta đi Tuyệt Tình cốc đi. "
Trình Dương vừa nói muốn đi, thần điêu vô luận thế nào cũng muốn đi theo, nàng nói mãi nó cũng không chịu nghe, nàng đánh không lại nó, nên cuối cùng cũng đồng ý cho thần điêu đi theo.
Thần điêu chở Trình Dương và Tiểu Long nữ bay ra khỏi sơn cốc, chỉ có nửa ngày hai người các nàng và nó đã tới thị trấn, trước tiên Trình Dương để Tiểu Long nữ nghỉ tạm ở trong nhà trọ, tiểu nhị thấy Trình Dương còn mang theo một con quái vật rất lớn nên có ý không muốn cho nàng thuê phòng ở trọ, đến khi Trình Dương đem ra một thỏi bạc lớn đặt vào tay hắn thì hắn mới đồng ý, trước khi Trình Dương rời khỏi Tương Dương, Quách Tĩnh cũng cho nàng không ít bạc.
Sau khi sắp xếp xong Tiểu Long nữ, Trình Dương liền bước xuống sảnh vừa ngồi uống trà vừa nghe ngóng tin tức của Lý Mạc Sầu, nếu tin đồn là thật, tám chín phần là Lục Vô Song bị trúng độc hoa tình, tuyệt tình đan chỉ còn một viên, nhưng chắc là Cừu Thiên Xích không muốn giao ra, Công Tôn Chỉ dựa vào việc này kêu Lý Mạc Sầu giúp hắn đối phó Cừu Thiên Xích.
Nghĩ tới đây Trình Dương bỗng thấy nàng là một người thật lương thiện, cứ bôn ba khắp nơi vì người khác, tới Tuyệt Tình cốc nàng nhất định phóng lửa đốt cháy đám hoa tình chết tiệt kia.
Trình Dương cứ như vậy rồi đi vòng vo trong trấn nửaa ngày cũng chẳng được bao nhiêu tin tức, chỉ biết việc này đã được lan truyền từ hai tháng trước. Lúc đó Trình Dương vừa trở về thành Tương Dương, cũng không biết Lý Mạc Sầu và Công Tôn Chỉ có tư tình lén lút gì hay không.
Tuyệt Tình cốc, đây là nơi mà Trình Dương cực kì ghét bước chân vào, phi thường không muốn, nếu không phải vì Tiểu Long nữ không đời nào nàng lại bước chân vào trong này.
Đi qua thác nước, Trình Dương thấy mấy gã người hầu mặc quần áo xanh vội vã chạy tới chạy lui, nàng nắm lấy tay Tiểu Long nữ:
" Long nhi, đừng tới gần hay để ý gì mấy cái hoa tình kia, hoa này cái nào cũng có độc, mà trúng rồi thì rất khó có thể giải được."
" Ngươi đang lo lắng chuyện gì? "
" Ta, ta, ta không biết nói như thế nào cho ngươi hiểu, sao cũng được, chỉ cần ngươi nhớ phải cẩn thận, phải nhớ kỹ lời ta nói có được không? "
Dọc đường cũng không thấy có gì khác lạ, tới phòng tiếp khách trong Tuyệt Tình cốc, Trình Dương nhìn thấy Công Tôn Lục Ngạc, Cừu Thiên Xích và Công Tôn Chỉ đang ở đây. Không thấy Lý Mạc Sầu và Lục Vô Song ở đây.
Nàng thấy Cừu Thiên Xích và Công Tôn Lục Ngạc không được tốt cho lắm, sắc mặt Cừu Thiên Xích trắng bệch, Công Tôn Lục Ngạc bên cạnh chăm sóc bà ta sắc mặt cũng thập phần tiều tụy. Chỉ có Công Tôn Chỉ xem ra là tốt nhất, sắc mặt hồng hào, dương dương tự đắc cười, trên mặt còn mang một miếng che đi ánh mắt bị Cừu Thiên Xích phun táo làm mù.
" Ta nói, chỉ cần ngươi giao ra tuyệt tình đan thì không có chuyện gì nữa. "
Cừu Thiên Xích quay mặt sang một bên, hừ một tiếng, bà ta trúng độc băng phách ngân châm của Lý Mạc Sầu, Lý Mạc Sầu chỉ đưa ra thuốc giải giải một nửa chất độc, nhưng theo bà ta thấy thà không giải có lẽ còn tốt hơn, chỉ còn một nữa, chất độc mạn tính cứ không ngừng mà hành hạ ăn mòn cơ thể bà ta.
Nhưng dù là vậy bà ta cũng không đồng ý giao ra tuyệt tình đan, bà ta muốn nhìn thấy tiểu tiện nhân kia chết, dù phải bồi bằng chính tính mạng của mình bà ta cũng đồng ý, bà ta tuyệt đối không để gian kế của Lý Mạc Sầu và Công Tôn Chỉ có thể thành công, bà không muốn hai kẻ đó được như ý.
Công Tôn Chỉ nhìn thấy Tiểu Long nữ thì ánh mắt sáng ngời:
" Haha, là các ngươi. "
Công Tôn chỉ thèm nhỏ dãi sắc đẹp của Tiểu Long nữ, lúc trước hắn không thể chiếm được nàng, hiện tại cho dù bất cứ chuyện gì hắn cũng sẽ không buông tha cho nàng đi nữa, có tiên cô giúp đỡ, hắn có gì phải lo lắng nữa chứ, lần này hắn muốn Trình Dương phải chết không chỗ chôn thây, hắn muốn Tiểu Long nữ thuộc về Công Tôn Chỉ hắn, nghĩ vậy Công Tôn Chỉ cười to " ha ha".
Công Tôn Chỉ và Lý Mạc Sầu có giao dịch, hắn giúp nàng lấy tuyệt tình đan, nàng giúp hắn giành lại Tuyệt Tình cốc