Lão giả kia nhướng mày, tiếp theo nhìn Lăng Tiếu hỏi:
- Đây là ngươi luyện chế sao?
Lăng Tiếu gật đầu nói:
- Đương nhiên, không biết vậy có được xem như thông qua không?
Lão giả không trả lời Lăng Tiếu mà cúi đầu cầm mười khỏa Bạo Vương Đan của Luyện Dược Sư cẩn thận quan sát, trong ánh mắt hiện lên tinh mang lẩm bẩm nói:
- Mỗi một khỏa màu sắc đều thật tốt, lớn nhỏ đều đều, uyển chuyển vô hạ, cái này. . . Đây là Bạo Vương Đan hoàn mỹ ah, hơn nữa một lò mười khỏa, thực không thể tưởng tượng nổi, rõ ràng ngay cả một chút linh thảo tinh hoa cũng không lãng phí!
- Ha ha, vậy hẳn là ta được xem như thông qua rồi!
Lăng Tiếu cười nói.
Lão giả liên tục gật đầu nói:
- Thông qua, ngươi chính là người đầu tiên trong thời gian ngắn như thế hoàn thành đan dược phẩm chất cao như vậy, hảo hảo cố gắng, ta xem trọng ngươi!
Lăng Tiếu nhẹ gật đầu liền đi ra ngoài..
Lúc hắn đi ra phát hiện những người khác vẫn chưa đi ra.
Ngay khi hắn đang nhàm chán liền thấy được thân ảnh quen thuộc đi về phía mình.
- Lại tới bới móc sao?
Lăng Tiếu híp mắt lẩm bẩm nói.
- Hai ngày trước nghe nói ngươi đã đến, không nghĩ tới thật sự gặp được ngươi, Đệ Nhất Hoàng Tọa!
Một gã nam tử trẻ tuổi lớn lên cực kỳ tuấn lãng, khí chất cực kỳ cương nghị nhìn Lăng Tiếu thản nhiên nói.
Ở bên cạnh hắn là một nữ tử tịnh lệ mặc vệ giáp màu đỏ.
Nàng một thân giáp phác họa ra thân thể một cách cực kỳ hoàn mỹ, nơi nên lồi thì lồi nên lõm sẽ lõm, lại phối hợp với khuôn mặt tinh xảo anh khí kia mang đến người một loại cảm giác cực kỳ kích thích thị giác, khiến bất luận nam nhân nào đều phải nổi lên ý niệm chinh phục nàng.
Hai nam nử trẻ tuổi này chính là Hỏa Hạo và Hỏa Hương Minh đã từng tham gia Hoàng Bảng chi tranh trước kia.
Lăng Tiếu cũng không ấn tượng gì với Hỏa Hạo, nhưng đối với Hỏa Hương Minh lại không quên, bởi vì nữ nhân này từng chém vào tay hắn một kiếm, huống hồ nữ nhân này lớn lên lại rất không tệ!
- Ha ha, chắc hẳn các ngươi không thích trông thấy ta, bất quá nhân sinh chắc chắc sẽ có rất nhiều chuyện không được như nguyện, không phải sao?
Lăng Tiếu cười nhạt nói.
Hiện giờ Hỏa Hạo và Hỏa Hương Minh cũng đã tiến giai trở thành trung giai Thiên Tôn chính thức.
Bọn hắn có thể một lần tăng lên cao như vậy, hẳn đã dùng đan dược tăng lên, khác biệt rất lớn với Lăng Tiếu hậu tích bạc phát, nếu chính thức chiến đấu thì hai người bọn họ cũng không phải là đối thủ của Lăng Tiếu.
- Ngươi ngược lại là rất thẳng thẳng, bất quá ta lại không nghĩ tới ngươi lại là một Ngũ phẩm Luyện Dược Sư, thiên phú của ngươi thật khiến người phải đố kỵ!
Hỏa Hạo nhìn Ngũ tinh huy chương trước ngực Lăng Tiếu thản nhiên nói.
Lăng Tiếu khẽ cười nói:
- Chuyện ngươi không nghĩ tới còn rất nhiều, từ từ các ngươi sẽ phát hiện, bản thiếu gia và các ngươi vốn không phải là người cùng cấp bậc.
Tiếp theo Lăng Tiếu không hề để ý tới Hỏa Hạo nữa, nhìn qua Hỏa Hương Minh nói:
- Mỹ nữ chúng ta lại gặp mặt.
Hỏa Hương Minh liếc Lăng Tiếu, cũng không để ý đến hắn.
- Ha ha, nhớ kỹ ngươi còn thiếu nợ ta một kiếm đấy!
Lăng Tiếu cười khẽ một tiếng, sau đó không để ý đến hai người nữa, liền rời đi.
- Tên hỗn đản chết tiệt này thực hung hăng càn quấy!
Hỏa Hương Minh nắm chặc quyền tức giận nói.
Nếu người khác nói với nàng như vậy, chỉ sợ nàng đã sớm ra tay đả thương người rồi.
Thế nhưng trong môn đã lên tiếng, không ai được trêu chọc Lăng Tiếu nữa nên nàng mới nhẫn nhịn.
Hỏa Hạo cười nhạt nói:
- Cũng không biết ai trở lại trong môn thường xuyên nhắc đến cái tên này nữa!
- Sư huynh ngươi hỗn đãn!
Hỏa Hương Minh dậm chân tràn đầy tức giận trừng mắt nói với Hỏa Hạo.
Hỏa Hạo cười nói:
- Ha ha, sư muội chớ có tức giận, ta cảm thấy hắn rất xứng với ngươi, Đệ Nhất Hoàng Tọa rõ ràng còn là một gã Ngũ phẩm Luyện Dược Sư, hơn nữa hắn còn một tầng thân phận, có thể nói là môn đăng hộ đối, nếu ngươi không nắm chặt, ngày sau sẽ hối hận đấy!
Hỏa Hương Minh nghe Hỏa Hạo nói xong liền ngoái đầu nhìn lại bóng lưng đã đi xa kia, trong lòng nổi lên vài phần giãy dụa do dự
. . .
Cửa khảo nghiệm đầu tiên, Lăng Tiếu và bốn người Cốc gia đều thông qua thuận lợi.
Đối với người có thực lực và thiên phú luyện dược như bọn hắn mà nói, cửa ải này cũng không khó lắm.
Sau cửa ải này, mấy ngàn tên Luyện Dược Sư đến dự thi đã có hơn phân nửa bị loại.
Độ khó cửa thứ hai có chút lớn hơn, hơn nữa Đan Minh cũng bắt đầu coi trọng hơn.
Vừa sáng sớm đã có mười tên trưởng lão trọng tài Đan Minh đi tới hiện trường, ngồi trên bình phán đài, lạnh lẽo nhìn đám Luyện Dược Sư tiến vào tràng luyện đan.
Cửa ải này tiến hành theo điểm số, mỗi tên Luyện Dược Sư đều cần luyện chế ba loại đan dược, hai loại tứ phẩm, một loại ngũ phẩm đan dược, sau khi luyện chế xong thì giao cho trọng tài trưởng lão bình phán, dùng phương thức điểm tích lũy để quyết định bài danh top 100, tiến vào vòng tỉ thí luyện đan cuối cùng.
Trước ba ngày, một mực đều không đến phiên bọn người Lăng Tiếu đi vào.
Bởi vì hắn nghe Cốc Uy nói, bọn họ là luyện dược thế gia nhất lưu, cùng với chín phương luyện dược đại phiệt khác phải đợi đến ngày cuối cùng mới tiến tràng khảo hạch tỷ thí, nhất định phải đợi những người khác khảo hạch xong hết mới được.
Qua Cốc Uy nghe ngóng, đã biết được ba loại đan dược được chỉ định luyện chế lần này theo thứ tự là: Tứ phẩm đan dược Nhập Vương Đan cùng với Tấn Vương Đan, Ngũ phẩm đan dược Huyết Khí Đan.
Hai loại trước đều là tứ phẩm đỉnh cấp đan dược, loại sau thuộc về ngũ phẩm sơ cấp đan dược, mỗi loại đan dược đều được cho theo thang điểm 10, chất lượng càng tốt, cho điểm càng cao, điểm số cao nhất là 30.
Vài loại đan dược này đã trực tiếp loại bỏ đám tam phẩm Luyện Dược Sư rồi, mà tứ phẩm Luyện Dược Sư cũng sẽ cảm thấy rất áp lực, chỉ có ngũ phẩm Luyện Dược Sư là có cơ hội đạt được điểm cao.
Mà cửa ải này, Cốc gia thân là hội viên Top 10 nên có yêu cầu chỉ định, đó chính là Luyện Dược Sư tham gia phải luyện chế tốt hai loại đan dược trước, mà chí ít phải có hai gã Luyện Dược Sư luyện chế tốt một loại cuối cùng, như thế mới có cơ hội tiến vào Top 100, bảo trụ được bài danh vốn có.
Cửa ải này đối với Lăng Tiếu hoàn toàn không có chút áp lực, cho dù lúc trước hắn không tiếp nhận trí nhớ truyền thừa của Dược Thần thì cũng có thể thuận lợi thông qua, ngược lại mấy người khác của Cốc gia lại có vẻ khó khăn, hiển nhiên bọn hắn cũng không thể có lòng tin như Lăng Tiếu được.
Nhìn bộ mặt phiền muộn của bọn hắn, Lăng Tiếu thật sự nhịn không được mở miệng nói:
- Các ngươi đi theo ta.
- Lăng đại sư có chuyện gì?
Cốc Lực hỏi.
- Các ngươi đến luyện ba loại đan dược này cho ta xem một lần đi!
Lăng Tiếu thản nhiên nói.
- Lão đại ngươi là muốn chỉ điểm chúng ta sao?
Cốc Kiều Kiều kinh hỉ hỏi.
- Chỉ điểm không thể nói, bất quá thấy bộ dạng các ngươi không có lòng tin như ậy, cảm thấy rất mất mặt, ta cũng không muốn đồng đội của ta đều không chịu được như thế.
Lăng Tiếu lắc đầu không thừa nhận nói.