Lão giả mừng rỡ nhìn Lăng Tiếu nói:
- Tốt, khó được ngươi hiểu
được lấy hay bỏ như vậy, đại ca hắn không nhìn lầm ngươi ah, vậy ngươi
hãy lưu lại giúp ta phong ấn nó đi, đợi khi làm xong việc này, sư thúc
nhất định sẽ cho ngươi một phần đại lễ!
Lăng Tiếu nói như vậy, trong lòng lão giả cũng triệt để buông xuống.
Chỉ cần Kim Liệt U Châu có thể tiếp tục ở lại Dược Môn, vậy thì việc này
đối với sự phát triển của Dược Môn chính là trăm lợi không có một hại.
Lăng Tiếu có thể làm ra quyết định như vậy, cũng khiến hắn cảm thấy ngoài ý muốn, trong nội tâm thầm than "Không hổ là đồ đệ mà đại ca nhìn trúng,
phần này khí phách này, thực không phải thường nhân có thể so sánh"
- Ta làm sao để phối hợp sư thúc đây?
Lăng Tiếu hỏi.
- Cái này rất đơn giản, chỉ cần đợi sau khi ta giải trừ phong ấn, ngươi
có thể giúp ta áp chế nó nửa canh giờ, để cho chúng ta có đầy đủ thời
gian đi bố trí phong ấn mới là được rồi!
Lão giả nói .
- Áp chế nó nửa canh giờ? Cái này ta không biết có thể làm được hay không nữa!
Lăng Tiếu khó xử đáp.
Vừa rồi theo tin tức mà Si Mị Lam Hỏa Châu phản hồi đến, hắn mới biết được
Kim Liệt U Châu này cường đại hơn Si Mị Lam Hỏa Châu quá nhiều, phản ứng của nó trước kia thực sự không phải là muốn đi thôn phệ Kim Liệt U
Châu, mà muốn chạy khỏi nơi này, để tránh bị Kim Liệt U Châu cắn nuốt
sạch.
Thu được tin tức này, Lăng Tiếu càng thêm mất đi tin tưởng
muốn thu phục Kim Liệt U Châu, bảo hắn đi ngăn cản Kim Liệt U Châu, cái
này chẳng khác gì đi thí mạng cả.
- Ngươi không cần lo lắng,
Thiên Hỏa của ngươi có thể đối kháng được với Kim Liệt U Diễm nửa canh
giờ, huống chi còn có lão hổ này ở đây, tin rằng sẽ không thành vấn đề.
Lão giả mở miệng an ủi nói.
Lăng Tiếu liên tục do dự, trong nội tâm so đo một chút:
- Vô luận nói như thế nào hắn cũng coi như là sư thúc là của ta rồi,
người ta đã mở miệng, có thể không giúp đỡ sao? Huống hồ sư phó đã sớm đoán được hôm nay, lão nhân gia ông ta có lẽ cũng biết ta có thể kiềm chế Kim Liệt U Châu, mẹ nó, liều mạng, lần này trợ sư thúc, cũng tương
đương với Dược Môn thiếu ta một nhân tình, việc này cũng rất có lợi! .
- Được rồi, tất cả nghe theo sư thúc an bài!
Lăng Tiếu cắn răng đáp.
Lão giả vui mừng gật gật đầu, tiếp theo nói:
- Mấy vị sư huynh các ngươi tới đi, sư điệt hắn đã đáp ứng!
Thanh âm của hắn vừa dứt, thần sắc Lăng Tiếu và Địa Liệt Viêm Hổ liền biến
đổi, bọn hắn nào nghĩ đến ở chỗ này rõ ràng còn có người.
Bốn
phương tám hướng, đi ra bốn gã lão giả, nhìn bộ dạng già yếu của bọn
hắn, có thể thấy được bọn họ đều là lão yêu quái đã tồn tại vạn năm trở
lên cả rồi.
Bốn lão giả này không có nửa phần khí tức chấn động, bọn hắn đứng ở chỗ này, như cách ly khỏi phương thiên địa này vậy,
khiến người không thể cảm giác được sự hiện hữu của bọn hắn
Trong đó một gã lão giả toét cái miệng không có răng cười nói:
- Oa nhi hiểu được bỏ hay không quả thật không tệ, ngày sau Dược Môn tuyệt đối sẽ là hậu thuẫn của ngươi!
Một lão giả khác nói:
- Đúng vậy, đầu năm nay trẻ con không tham lam không nhiều lắm nữa, ngươi xem như một người!
Lăng Tiếu có chút cung kính nói:
- Các vị tiền bối quá khen!
Trong lòng của hắn lật lên ngàn tầng sóng lớn kinh hô:
- Nội tình của Dược Môn cũng quá kinh khủng a, bốn người này cho dù không phải Thánh giả chân chánh, cũng là tồn tại cấp bậc Bán Thánh a!
- Tốt rồi, mấy vị sư huynh đãchuẩn bị xongchưa? Ta sắp giả bỏ phong ấn đây!
Lão giả nhàn nhạt nói.
- Giải đi, có mấy lão gia hỏa chúng ta ở chỗ này, nó không gây nổi sóng gió gì đâu!
- Đúng vậy, huống chi còn có Thiên Hỏa của oa nhi này áp chế, nhất định có thể lại phong ấn nó vạn năm!
Vị sư thúc tiện nghi này của Lăng Tiếu gọi là Hỏa Thiên Trọng, chính là
lão môn chủ Dược Môn, cũng là một người kiệt xuất nhất Dược Môn vạn năm
qua, không chỉ là đại năng Thánh giả giai mà còn có thân phận bát phẩm
Thánh Dược Sư, chính là nhân vật tôn quý nhất Trung Vực.
Là tồn tại ngang hàng với thái thượng trưởng lão Linh Vũ Các.
Cho dù là người của Hắc Ma Môn cũng không dám khiêu khích Dược Môn, cũng
nhờ sự hiện hữu của hắn, khiến bọn hắn vô cùng kiêng kị.
Cũng
chính do vị lão môn chủ này lánh đời mới có thể khiến địa vị Dược Môn
kém hơn Hắc Ma Môn một bậc, bằng không, bài danh Dược Môn tuyệt đối có
thể cao hơn Hắc Ma Môn.
Hỏa Thiên Trọng bay vút lên, sắc mặt ngưng trọng nhìn từng đạo đạo vân di động bên dưới.
Hai tay của hắn có chút giơ lên, bàn tay như người trẻ tuổi bắt đầu nhanh chóng chuyển động.
- Giải cho ta!
Hỏa Thiên Trọng rống lớn một tiếng, năng lượng trên bàn tay phân thành mấy phương hướng đánh tới chỗ mắt trận.
Năng lượng của những mắt trận này đã rất yếu ớt rồi, cho dù hắn hiện giờ
không hủy diệt mắt trận thì không được bao lâu nữa cũng sẽ bị Kim Liệt U Diễm phá tan thôi.
Hôm nay hắn sớm một bước cởi bỏ trận pháp
chính vì một lần nữa bố trí trận pháp càng lớn hơn nữa để lần nữa phong
ấn Kim Liệt U Châu
Dược Môn tứ đại Thánh Giả tách ra bốn góc, bọn hắn đều tư thế sẵn sàng, tùy thời chuẩn bị bố trí xuống trận vân.
Mà Lăng Tiếu và Địa Liệt Viêm Hổ cũng ở một bên khẩn trương quan sát.
Ầm ầm!
Lúc mắt trận bị phá hư, trên mặt đất có sóng lửa lao ra, sóng lửa như thủy triều xông tới mọi người trên không trung.
Cả phiến không gian Dược Môn đều trở nên sáng ngời, tựa hồ không gian tùy thời đều có thể bị hãm xuống vậy.
Đệ tử Dược Môn thần sắc đều trở nên vô cùng kinh hãi.
- Đã xảy ra chuyện gì, sao lại đột nhiên sáng ngời thế?
- Là bên phía Kim Liệt Sơn Mạch truyền đến, chẳng lẽ bên kia xảy ra biến cố gì sao?
- Không thể nào, truyền thuyết chỗ đó có thái thượng trưởng lão tọa trấn, không có việc gì đâu!
- Trước kia nghe nói Kim Liệt Sơn Mạch có chút bạo động, chẳng lẽ là Kim Liệt U Châu muốn phá phong mà ra sao?
...
Dược Môn đệ tử mỗi người đều khẩn trương, bọn hắn sinh hoạt ở chỗ này đã rất lâu rồi, tới giờ vẫn chưa từng phát sinh biến cố gì, đột nhiên đất rung núi chuyển, có thể không khiến bọn hắn kinh hoảng sao?
Hỏa Đường lập tức bay lên trên không trung nhàn nhạt nói:
- Tất cả mọi người không cần kinh hoảng, Kim Liệt Sơn Mạch tạm thời không cho phép bất luận kẻ nào tới gần, lão môn chủ và mấy vị thái thượng
trưởng lão đang lần nữa bố trí trận pháp, rất nhanh có thể bình tĩnh lại thôi.
Có Hỏa Đường lên tiếng, những Dược Môn đệ tử này đều yên
tĩnh lại, bọn hắn cả đám đều nhịn không được hiếu kỳ nhìn năng lượng
cuồn cuộn ở hướng Kim Liệt Sơn Mạch.
Phong ấn đã cởi bỏ, một đạo nhân ảnh dần dần ngưng tụ ra trên sóng lửa.
Người này thoạt nhìn rất trẻ tuổi, rất tuấn tú, trên mặt mang dáng tươi cười
quỷ ý, toàn thân hắn đều lóe ra hỏa diễm màu vàng, trên mặt mang theo vẻ cuồng vọng.