Tàn Báo cũng từng là một đời kiêu hùng, tự nhiên sẽ không sợ Lăng Tiếu lúc này hại hắn.
Hắn nhẹ gật gật đầu nói:
- Thiếu gia tới đi, cái mạng này của ta vốn đã là của ngươi!
Lăng Tiếu lại đối với Hàn Khai phân phó một tiếng, để lão trước đem tử khí của phiến không gian này hoàn toàn cách tuyệt, không thể lại để cho nó thẩm thấu tiến vào.
Sau khi làm tốt hết thảy, Lăng Tiếu cũng bắt đầu động rồi, một cái tay của hắn cư nhiên mang theo hấp lực cường đại chuẩn bị đem tử khí của Tàn Báo hấp thu qua.
Huyền Diệu, Hàn Khai cùng Phong Nha thân thể đều run run lên.
Huyền Diệu lại càng quát to:
- Thiếu gia đừng a, ngươi như vậy sẽ cái được không bù đủ cái mất!
Hàn Khai cũng lên tiếng nói:
- Tiểu tử đừng như vậy a!
Lăng Tiếu dù có thiên hỏa hộ thể, nhưng mà hấp thu tử khí mà nói, chỉ sợ hắn cũng vô pháp lợi dụng thiên hỏa từ bên trong thân thể hoàn toàn khu trừ sạch sẽ. Như thế mà nói, Lăng Tiếu cho dù cứu Tàn Báo, vậy hắn cũng là một cái tử lộ rồi.
Phong Nha chỉ là nắm nắm tay, ấn tượng trong lòng đối với Lăng Tiếu càng thêm khắc sâu, hắn ở trong lòng thầm nghĩ:
- Lăng Tiếu, chỉ cần ngươi không chết, Phong Nha ta nhất định sẽ cùng đại ca thề chết hiệu trung với ngươi!
Phong Nha là một người rất trọng tình cảm, cũng là một người cực trọng nghĩa khí.
Một điểm này từ việc hắn đối đãi với Tàn Báo liền có thể nhìn ra được.
Hôm nay Lăng Tiếu lấy thân mạo hiểm đi cứu giúp Tàn Báo, đây để cho Phong Nha rất cảm động, hắn cũng rốt cuộc bắt đầu đối với Lăng Tiếu có vài phần kính trọng rồi.
Tàn Báo cũng không thể bình tĩnh được nữa, hắn lớn tiếng nói:
- Thiếu gia... Ngươi không thể như vậy a!
Lăng Tiếu cũng không nghe lời của bọn họ, vẫn đang tăng cường lực độ hấp lấy tử khí trên người Tàn Báo.
Ba người kia nhìn đều tương đối khẩn trương, mồ hôi trên mặt đều tràn đầy rồi.
Lăng Tiếu lại là có tính toán của mình, hắn cũng không phải là muốn mượn dùng thiên hỏa đem những tử khí này tiêu diệt, mà là muốn chân chính hấp thu nó.
Bởi vì sau khi hắn tiến vào trong chỗ sâu, tiên thiên âm phong sát khí rõ ràng có vài phần dị động, rất hiển nhiên nó đối với tử khí có hứng thú.
Chỉ là Lăng Tiếu không dám mạo hiểm đi hấp thu những tử khí này, vạn nhất tiên thiên âm phong sát khí không dựa vào được, vậy hắn liền phải chết.
Hôm nay vì cứu Tàn Báo cũng đành phải liều một lần, hắn cũng muốn nhìn một chút những tử khí này có thể trở thành chất dinh dưỡng cho tiên thiên âm phong sát khí hay không.
Bởi vì tiên thiên âm phong châu vì đối phó với Kim Liệt U Châu đã tiêu hao quá nhiều năng lượng, nếu như có thể hấp thu những tử khí này bồi bổ cho nó mà nói, đây đối với Lăng Tiếu là một cái hảo sự.
Khi tử khi kia vừa mới nhập vào trong thể nội của Lăng Tiếu, năng lượng uẩn hàm thiên hảo kia của Lăng Tiếu trong nháy mắt đem những tử khí này tiêu diệt đến sạch sẽ.
Gặp phải tình huống này, Lăng Tiếu lại là cười thầm:
- Xem ra bản thiếu gia thật là vạn vật bất xâm chi thể rồi, những tử khí này cũng khó đối với ta cấu thành cái uy hiếp gì, chỉ là như vậy thì tiên thiên âm phong châu lại không hấp thu được tử khí lực lượng được.
Có tính toán, Lăng Tiếu ngăn trở vận chuyển của thiên hỏa lực lượng, hết sức để cho những tử khí kia tiến vào trong thân thể của hắn.
Có tử khí tiến vào, làn da của Lăng Tiếu trong nháy mắt biến thành trở nên đen nhánh lên, hơn nữa những da thịt kia cũng trở nên khô khốc, sinh mệnh lực của hắn cũng đang không ngừng tụt giảm.
Coi như là Lăng Tiếu hiện tại vận khí Cổ Hoàng thần công cũng không nhất định có thể triệt tiêu được những tử khí lực lượng này, trừ phi hắn có thể đạt tới đệ thất biến, thành tựu thần thể vô thượng mới có khả năng.
Ba người ở bên cạnh đều khẩn trương vô cùng, bọn họ đều nắm chặt tay, tựa hồ tùy thời đều muốn xuất thủ đem Lăng Tiếu chia tách ra.
Mà Tàn Báo lại càng trong lòng cảm động vô cùng:
- Đi theo chủ tử như vậy đáng giá!
Khi một tia tử khí cuối cùng của Tàn Báo nhập vào trong thân thể của Lăng Tiếu, tiên thiên âm phong châu trong thức hải của hắn đã sớm trải qua kìm nén không được, từng đạo tiên thiên âm phong sát khí thoáng cái đem những tử khi một tia không dư thừa mà tịch quyển đến sạch sẽ.
Da thịt màu đen kia của Lăng Tiếu lần nữa trở nên trong bóng lên, sinh mệnh lực cũng lại một lần nữa khôi phục lại, phảng phất giống như mới vừa rồi cũn không có dính qua bất kỳ tử khí nào.
Mà tiên thiên âm phong châu ở trong thức hải của hắn lần nữa phát ra tín hiệu, nó giống như hài tử háu đói cần càng nhiều thức ăn.
Lăng Tiếu bình tĩnh mà cười, hắn biết những tử khí này quả nhiên có thể bị Tiên thiên âm phong sát khí hấp thu.
Nghĩ đến những tử khí này cũng thuộc vào phạm vi sát khí, nếu như có thể đem những tử khí chỗ này hấp thu sạch sẽ, Tiên thiên âm phong châu có hi vọng khôi phục năng lượng, thậm chí có thể tiến lên một tầng a!
Nghĩ đến đây, Lăng Tiếu rất là vui vẻ rồi.
- Thiếu... Thiếu gia đã xong rồi sao?
Tàn Báo ở phía dưới Lăng Tiếu thần sắc đã tốt hơn nhiều lắm, hắn rõ ràng không cảm giác được sinh mệnh lực biến mất nữa.
Lăng Tiếu lúc này mới bình tĩnh trở lại, hắn rút tay về nói:
- Ừ, ngươi không có chuyện gì đi!
Tiếp theo hắn lại lấy ra hai khỏa đan dược để cho Tàn Báo ăn vào.
Lúc này Tàn Báo cuối cùng là khôi phục mấy thành trạng thái, để hắn từ quỷ môn quan lại chạy trở về.
- Đa tạ thiếu gia!
Tàn Báo đối với Lăng Tiếu quỳ xuống một chân chân thành nói.
Lăng Tiếu khoát khoát tay nói:
- Mau đứng lên đi, không có chuyện gì là tốt rồi!
Tiếp theo hắn nhìn những người khác một chút nói:
- Các ngươi đều lui về sau một chút, những tử khí này tạm thời hữu dụng đối với ta.
Mấy người còn lại kinh ngạc rồi, bọn họ đều một khuôn mặt không hiểu nhìn Lăng Tiếu, chẳng lẽ những tử khí này còn có thể hấp thu hay sao?
- Thiếu gia ngươi... Vẫn là chú ý một chút đi!
Huyền Diệu từ bên cạnh nói.
Hàn Khai cũng nói:
- Không sai, những tử khí này coi như là Thánh thể của ta đều chịu không nổi, vẫn là chớ làm loạn a!
Lăng Tiếu ứng nói:
- Các ngươi không cần lo lắng, chúng nó có lẽ đối với các ngươi có hại, nhưng đối với ta mà nói lại là bổ phẩm thật lớn.
Đang nói đồng thời hắn còn liếm liếm đầu lưỡi, giống như nhìn thấy cực phẩm mỹ thực, muốn lập tức đem nó ăn rồi.
Mấy người thấy Lăng Tiếu kiên trì như vậy cũng không tiếp tục ngăn cản nữa.
Bọn họ lui về phía sau, mà Hàn Khai cũng đem không gian lực lượng triệt hồi rồi.
Lăng Tiếu tiến lên một bước, tùy ý tử khí lực lượng tràn lan ra từ trong thông đạo kia xâm nhập mà đến.
Những lực lượng này đối với người khác mà nói tương đối khủng bố, chỉ là đối với Lăng Tiếu mà nói còn chưa đủ.
Chỉ thấy hắn mở to miệng, hấp lực cường đại triển hiện ra.
Sưu sưu!
Những tử khí kia nhận lấy dẫn dắt, lực lượng tinh thuần càng không ngừng hùng dũng tuôn ra, chỉ ở trong chốc lát liền đem Lăng Tiếu bao thành một cái kén.
- Nhiều tử khí như vậy, thiếu gia có chịu được hay không a!
Tàn Báo lo lắng mà nói.
Phong Nha cũng từ bên cạnh nói:
- Không biết, coi như là ta cũng không nắm chắc để nó tùy ý xâm nhập thân thể, những tử khí này nhưng là lực lượng tử khí thuần túy nhất.
Huyền Diệu lẩm bẩm nói:
- Thiếu gia nhất định có chừng mực, hắn tuyệt đối sẽ không làm loạn, huống chi hắn còn có thiên hỏa hộ thân, tuyệt đối sẽ không có chuyện gì.
Hàn Khai ở một bên không có lên tiếng, chỉ là gắt gao nhìn chằm chằm vào cái hắc kén kia.
Không đến một hồi, hắc sắc tử khí kén kia càng không ngừng xoay tròn lên, chúng nó giống như là sóng triều liên tục tuôn ra tiến vào trong cơ thể của Lăng Tiếu.
- Đây... Đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra, thiếu gia thật có thể hấp thu tử khí!
Tàn Báo nói, tiếp theo hắn tựa hồ nhìn thấy cái gì, trong lòng thầm nghĩ:
- Chẳng lẽ là hạt châu kia?
Tàn Báo từng ở trong thức hải của Lăng Tiếu sống qua, hắn rõ ràng Lăng Tiếu không chỉ có Si mị hỏa châu, còn có một hạt châu màu xám tro khác.